Ma Sinh Hương Nguyệt cười nói.
-Bây giờ anh có thể yên tâm rồi chứ?
Phương Minh Viễn gật gật đầu, điều này căn bản không có lợi gì cho hắn, có Lý Giản Hy ở giữa hòa giải, lại có luật sự nổi tiếng ra mặt, thêm vào đó những người này hắn thấy sợ trong quán coffee ở Starbucks, nếu Cục Cảnh Sát Seoul vẫn dám kiên trì cách nói thẳng thắn của Kim Lâm Cảnh ngay từ đầu, vậy thì chắc chắn là đâu vào đấy rồi, tự mình không tìm được niềm vui cho mình, thì có tội gì.
Huống hồ, kinh tế Hàn Quốc hiện giờ đã rơi vào khốn đốn, những người có tri thức của Hàn chắc chắn là ý thức được, trong cuộc khủng hoảng tài chính Châu Á, Trung Quốc bị tổn thất ít nhất, sẽ là yếu tố quan trọng làm sống lại nền kinh tế Hàn Quốc trong tương lai, vì một quốc dân bại hoại phạm pháp, mà tạo nên va chạm không cần thiết với chính phủ Trung Quốc, đúng là không hề khôn ngoan.
Cho nên, kết quả này không hề khiến người ta cảm thấy bất ngờ! Nhưng chuyện hắn vừa gặp phải lại là chuyện khác. Người đén từ gia tộc Triều Tiên của Trung Quốc làm thuê ở Hàn Quốc không biết có bao nhiêu, những chuyện tương tự như vậy ở Hàn e là nhiều đến nổi đếm không xuể! Nếu thật sự thay đổi hiện trang này, có thể nói là trách nhiệm nặng nề, chỉ có khi thu nhập bình quân của Trung Quốc và người Hàn Quốc là tương đương, những người Hàn Quốc kiêu ngạo mới sẽ cuối đầu xuống giống như tổ tiên của bọn họ.
-Buổi sáng Vu Đông Phong truyền đến một bản báo cáo, cho tới hiện tại, từ thị trường ngoại hối Hàn Quốc, chúng tôi được biết, thị trường chứng khoán đã có lợi nhuận là 4.7 tỷ Usd, hơn nữa trong một năm đến hai năm trong tương lai, Vu Đông Phong có niềm tin lại thu được khoản lời là 3 đến 5 tỷ Usd. Nhưng, Vu Đông Phong đề cập, lấy những kẻ đầu cơ về tài chính quốc tế của quỹ Quantum (Quantum Fund) dẫn đầu, giống như đã phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ. Cho nên, anh ta đề nghị, hoạt động của chúng ta ở Hàn Quốc có cần phải lặng lẽ làm trong một thời gian ngắn không?
Ma Sinh Hương Nguyệt ngồi trên đùi Phương Minh Viễn, đối mắt quyến rũ nhìn Phương Minh Viễn nói.
Phương Minh Viễn gật gật đầu, bởi vì sự tham gia của hắn, tỉ suất ngoại hối của Hàn Quốc đã lập kỉ lục mức thấp nhất trong lịch sử. so với nguy cơ tài chính Châu Á thế kỉ trước, tỉ suất hối đoái của đồng tệ Hàn đổi sang Usd cũng hạ xuống gần 600 tệ, đả kích vào mục tiêu của kinh tế Hàn Quốc có thể nói đã hoàn toàn đạt được mục đích.
Chỉ có một Tập đoàn Samsung, nhà họ Phương muốn thu hết nguồn nhân lực vật lực của nó. Tuy nói, Phương Minh Viễn đã đồng ý với Lý Giản Hy, sẽ không can thiệp vào việc của tập đoàn Samsung. Nhưng, Phương Minh Viễn tin rằng, mười năm sau, Lý Giản Hy chẳng định là sẽ tìm mọi cách tập hợp vốn, chuộc lại cổ phần của Tập đoàn Samsung! Cho nên trong mười năm này, chỉ có thể ép lợi nhuận từ chính tập đoàn Samsung. Đồng thời còn phải hạn chế nó chiếm lợi suất của thị trường Trung Quốc, lợi dụng Tập đoàn Samsung đến đào tạo đội ngũ nghiên cứu khoa học thuộc về nhà họ Phương, để nâng cao trình độ kỹ thuật, tăng cường kỹ thuật dự bị, hỗ trợ sản nghiệp điện tử, thong tin, đồ gia dụng của chính nhà họ Phương!
Có thể Phương Minh Viễn không có hảo tâm đến thế, để tập đoàn Samsung giống như trước đây, trở thành tập đoàn đứng đầu có thể làm mưa làm gió trên thị trường Trung Quốc! cho dù vì vậy mà không thể thu được lợi nhuận lớn từ tập đoàn Samsung trong suy nghĩ, cũng không có gì tiếc nuối.
Thế giới hiện nay, muốn trưng thu quóc gia khác thong qua chiến tranh, trừ phi là thực lực có sự chênh lệch lớn, giống như nước Mỹ đã thu dọn Iraq vậy. Nếu không, cái giá phải trả thực sự là quá lớn! Mà cách làm thực tế, chắc chắn là đoạt lấy thông qua kinh tế và tài chính. Tuy Hàn Quốc chỉ là một nước nhỏ, nhưng có người Mỹ làm hậu thuận cho bọn họ, cho dù tương lai Trung Quốc làm kẻ thù với nó, khả năng thật sự phải dùng đến vũ lực không cao, cho nên cuộc chiến kinh tế mới là vũ khí lợi hại nhất!
Cho nên, làm thế nào để lợi dụng lực lượng lớn mạnh trong sự phát triển lớn mạnh của Tập đoàn Samsung, lại không để nó chiếm nhiều con số định mức trong thị trường của Trung Quốc, sẽ là việc quan trọng của Phương Minh Viễn trong mười năm tới.
Trong cuộc khủng hoảng tài chính Châu Á lần này, Hàn Quốc đã thu được lợi, thậm chí đã vượt quá thiết nghĩ ban đầu. Phương Minh Viễn rất rõ, ăn một mình là điều khiến nhiều người hận, nhất là lần này, chính hắn nhiều lần lợi dụng những nhà đầu cơ tài chính quốc tế, ngấm ngầm làm một số việc thu lợi nhuận cho chính mình, nếu công bố ra ngoài, càng bị các cả đầu cơ tài chính quốc tế hận đến thấu xương!
Hơn nữa Phương Minh Viễn cũng khá kiêng kị, hắn không thể so với George Soros, nhưng không có thân phận của hắn thì cũng không có ai để ý tới, một khi thân phận của hắn bị công khai, không chỉ một số nhà đầu cơ lớn trên thế giới sẽ gặp phải phiền phức, trong nước e là cũng sẽ có có những kẻ đuôi mù nhảy ra vung tay múa chân! Cho nên thấy tốt thì mua, không cần làm mưa làm gió trong thị trường chứng khoán và thị trường ngoại hối của Hàn Quốc, để lại cho người khác một chút lợi lộc, mới là sự lựa chọn sáng suốt!
-Tôi đồng ý với quan điểm của anh! Anh thông báo cho anh ta, công việc tiếp theo, chủ yếu là thu hồi vốn dần dần, nếu nói có doanh nghiệp thích hợp, cũng không không có cách nào thu mua! Nhưng những hành động lớn thì không cần lại có nữa.
Phương Minh Viễn ôm cái eo thon nhỏ của Ma Sinh Hương Nguyệt nói.
Ma Sinh Hương Nguyệt ôm cổ của hắn, cười duyên nói:
-Chảng lẽ anh kiếm được rất nhiều thuận lợi!
Trận nguy cơ tài chính Châu Á này, khiến Ma Sinh Hương Nguyệt phục sát đất việc làm ăn của Phương Minh Viễn! Làm sao hắn nhìn chuẩn xác như vậy? mấy năm trước, thì bắt đầu từng bước đem nguồn vốn trong tay đầu tư vào trong các nước Đông Nam Á. Sau khi nguy cơ tài chính Đông Nam Á xảy ra, những khoản vốn này được hợp lí hóa, lui ra mang theo lợi nhuận rất dày! Thì giống như năm đó Phương Minh Viễn ở Liên Xô vậy!
Nắm được lợi ích rồi, tiếng ác lại đổ lên đầu các nhà đầu cơ tài chính quốc tế cầm đầu, cũng là lí do vì sao nguy cơ tài chính quốc tế lần này tuy không thảm thiết bằng thế kỉ trước của Phương Minh Viễn, nhưng những lợi ích những nhà đầu cơ tài chính quốc tế có được, lại ít hơn nhiều so với thế kỉ trước của Phương Minh Viễn.
-Đúng rồi!
Ma Sinh Hương Nguyệt vặn người hai cái, để cô ta có thể ngồi thoải mái một chút trong lòng của Phương Minh Viễn nói.
-Tập đoàn QiYa và tập đoàn Daewoo của Hàn Quốc, trước mắt đều đang đối mặt với nguy cơ phá sản. tuy nói xe của Hàn Quốc cũng thuộc tiêu chuẩn dòng thư hai thứ ba trên thế giới, nhưng dù sao cũng coi như ngành ô tô trưởng thành, vì sao em thấy anh dường như không có hứng thú với nó?
Đối với cô ta, nhiều lúc, Phương Minh Viễn xem trọng kỹ thuật giống như con gấu trúc nhìn thấy cây trúc vậy. ngành công nghiệp ô tô, đối với một quốc gia mà nói, chắc chắn là sự thể hiện của trình độ công nghiệp của nó. Trước đây, Phương Minh Viễn cũng không chỉ để lộ ra một lần, them nhỏ dãi với ngành công nghiệp ô tô. Mà lần này, kinh tế Hàn rơi vào khốn đốn, một số doanh nghiệp Hàn Quốc như xe hơi Samsung, tập đoàn QiYa, tập đoàn Daewoo đều đang phải đối mặt với nguy cơ phá sản, thời điểm này đúng là cơ hội tốt để Phương Minh Viễn mua chúng.
Tuy nói, ngành công nghiệp ô tô của Hàn Quốc, bất luận là thiết kế cỡ xe hay kỹ thuật sản xuất, hay danh tiếng trên quốc tế, đều con lâu mới bằng Nhật Bản, càng không cần nói đến các doanh nghiệp Âu Mỹ nữa. Nhưng cuối cùng nó cũng hình thành nên một ngành công nghiệp hoàn chỉnh. Nếu thu mua chúng, đem dây chuyền sản xuất vào trong Trung Quốc, phí lao động thấp ở Trung Quốc, lợi nhuận thực tế căn bản không thành vấn đề!
-Không phải anh không có hứng thú, mà là cơ hội chưa chin muồi. Hơn nữa, anh cũng không dám sơ suất!
Phương Minh Viễn cười gượng nói.
Thu mua một doanh nghiệp sản xuất ô tô, bất kể là Tập đoàn QiYa hay tập đoàn Daewoo, đều không phải vấn đề gì khó. Tuy những công ty đó nợ nhiều, nhưng với Phương Minh Viễn trong lần thu hoạch từ trong trận nguy cơ tài chính Châu Á mà nói, thu mua chúng, thật sự không mấy áp lực, nhưng nếu chuyển chúng vào Trung Quốc, vậy thì phải đối mặt với rất nhiều vấn đề! Trước tiên, chính phủ Hàn Quốc không thể dể dàng đồng ý, chuyển dây chuyển sản xuất đi rồi, những công nhân này biết làm sao bây giờ? Phương Minh Viễn đương nhiên không thể chuyển toàn bộ công nhân Hàn đến Trung Quốc, có thể chuyển đi chẳng qua chỉ là một số nhân viên kỹ thuật và nhân viên quản lý, công nhân bình thường chắc chắn là phải dùng nhân công của Trung Quốc!
Tiếp theo, chỉ có dây chuyển sản xuất thì có tác dụng gì? Không có khả năng sản xuất của các linh kiện tương ứng, trình độ sản xuất công nghiệp của Trung Quốc trước mắt vẫn chưa đạt được tiêu chuẩn tương ứng. Toàn bộ đều dựa vào lắp ráp các linh kiện nhập khẩu. Vậy thì có ý nghĩa gì? Có lẽ có người cũng sẽ nói, hoàn toàn có thể đưa vào giống như Tập đoàn điện tử Đức Quang, trước tiên là làm lắp ráp, dần dần xây dựng hệ thống sản xuất linh kiện trong nước, nhưng Phương Minh Viễn lại không muốn làm như vậy!
Đưa dây chuyền sản xuất ô tô vào lúc này, vẫn phải có được sự phê chuẩn của chính phủ Trung Quốc. mà hiện tại ngành công nghiệp ô tô chưa mở rộng ra các doanh nghiệp tư nhân, nếu muốn đánh vào chổ hổng này, vậy thì phải phí rất nhiều công sức!
So với việc lãng phí công sức như vậy, không bằng trước tiên xây dựng nên hệ thong sản xuất linh kiện trong nước, làm được trước có thể trở thành nhà cung ứng linh kiện của các doanh nghiệp ô tô lớn! Hơn nữa, thành thật mà nói, đối với Phương Minh Viễn, ngành công nghiệp ô tô năng lượng truyền thồng đã trở thành một thứ thành phẩm bình thường, lợi nhuận khá mỏng. Nếu không, mấy công ty ô tô lớn của Mỹ cũng sẽ không nhanh chóng phải đối mặt với quẫn cảnh phá sản đóng cửa. giá tri hơn chắc chắn sẽ là ngành công nghiệp ô tô lợi dụng nguồn năng lượng mới, chỉ đáng tiếc, cho dù đến khi thể kỉ trước Phương Minh Viễn chết đi, ô tô năng lượng mới trưởng thành cũng chưa xuất hiện!
Thứ ba, hiện giờ ngành công nghiệp ô tô dù sao cũng thể hiện trình độ công nghiệp của một quốc gia, cũng là tượng trưng của sự giàu có, giống như ô tô Samsung, tập đoàn QiYa và Tập đoàn Daewoo. E rằng từ lâu đã bị người ta xem như miếng thịt cừu thơm ngon, không thể đợi được nữa phải cướp lấy cổ phần của Tập đoàn Samsung. Một mặt là bởi vì lúc này, Tập đoàn Samsung vẫn chưa phát đạt như kiếp trước, càng không phải tập đoàn tài chính đỉnh cao của hàn Quốc, mặt khác cũng là bởi vì mình cướp đi trong lúc bọn họ đang đợi thời cơ tốt nhất mới ra tay!
Hơn nữa, chính phủ Hàn Quốc cũng chưa gây trở ngại gì với việc nhà họ Phương ra nhập cổ phần vào Tập đoàn Samsung. Nếu nói tập đoàn Samsung hợp tác với nhà họ Phương, một mặt có thể nâng cao lòng tin của người dân Hàn Quốc, mặt khác chắc chắn cũng giảm nhẹ áp lực tài chính của chính phủ Hàn Quốc, ít nhất bọn họ đã khó khăn lắm mới giành được việc vay khoản từ tổ chức quỹ tiền tệ quốc tế. có thể nghiêng theo các tập đoàn tài chính khác! Nếu không, trong thời gian ngắn như vậy, muốn hoàn thành được nguyên như cũ thì phải tự có tài sản vượt quá 10 tỷ dolla Mỹ. tổng tài sản đạt đến 40-50 tỷ dolla Mỹ, cho dù là hai bên có thể phối hợp với nhau thì đã đạt thành thống nhất, cũng không thể trong thời gian ngắn ngủi không đến nửa tháng thì hoàn thành!
Mà đúng là trong thời gian ngắn ngủi như thế, khiến cho những nguyên bản trên thế giới đối với Tập đoàn Samsung cũng có một số thế lực có hứng thú căn bản không kịp phản ứng. điều này đương nhiên là bởi vì, chính phủ Hàn Quốc cũng cho rằng, nếu nói ngồi đối diện với Lý Giản Hy là một đại biểu của các doanh nghiệp Âu Mỹ. những điều kiện đã đưa ra sẽ hà khác hơn của Phương Minh Viễn! Điều khoản này, chính phủ Hàn Quốc đã có được rất nhiều giáo huấn từ tổ chức quỹ tiền tệ quốc tế!
Tuy nói, nhà họ Phương ra nhập cổ phần vào Tập đoàn Samsung, cuối cùng sẽ chiếm 70% tổng cổ phần, nhưng 10 năm sau, Lý Giản Hy có toàn quyền mua lại theo lời hứa của những cổ phần này cũng đã ghi rõ giấy trắng mực đen trên hợp đồng! Nếu nói đổi lại là các doanh nghiệp Châu Âu, là tuyệt đối sẽ không đáp ứng điều khoản này!
Chính phủ Hàn Quốc và gia tộc Lý Thị Lý Giản Hy đứng đầu tuy không hiểu rõ, vì sao Phương Minh Viễn tham gia đáp ứng lời hứa về điều khoản này, nhưng bọn họ lại hiểu rõ, đây là nhưng điều khá có lợi với bọn họ. Cho nên, Tập đoàn Samsung mới sẽ nhanh chóng đạt thành hiệp nghị với nhà họ Phương!
Mà trong tiền vốn Phương Minh Viễn đã dự trữ, ấy tỉ Usd còn lại dùng để thu mua một phần nghiệp vụ của Tập đoàn Samsung quyết định phân chia ra, và mua những kỹ thuật trong tay tập đoàn Samsung! Số tiền này, Phương Minh Viễn tiêu không hề thấy tiếc---dù sao số tài sản 70% ở bên trong được chuyển một vòng trong tập đoàn Samsung, vẫn sẽ về tay nhà họ Phương. Chỉ bỏ ra 30% tiền vốn thì đã mua được những kỹ thuật này, còn có gì đáng trách?
Nhưng nếu nói nhà họ Phương đến hiện tại vẫn phải nhúng tay vào mấy doanh nghiệp lớn khác của Hàn Quốc, trừ khi có thể có giới hứa giống như với Tập đoàn Samsung, nếu không, chính phủ Hàn Quốc sẽ không dể nói như vậy, hơn nữa những thế lực khác trên quốc tế cũng chắc chắn không thể dể dàng tha thứ cho nhà họ Phương lại ăn một mình một lần nữa!
Cho nên tạm thời thu tay một thời gian, tránh đầu gió, chắc chắn là một sự lựa chọn không tồi!
Hơn nữa, Phương Minh Viễn cũng thực sự cần dành thời gian để chuẩn bị một số vật hy sinh cho việc khủng hoảng tài chính!