Mà khu vực còn lại còn có ánh sáng, nhưng không phải ánh sáng ấm áp mà là ngọn lửa đang bùng cháy hừng hực! Một tòa nhà bằng gỗ, bây giờ đã hóa thành ngọn lửa cao ngất, một cây đuốc... có thể nhìn thấy rõ. Trong biển lửa, có rất nhiều hình bóng nhỏ bé gào thét, vội vã.
Một trận gió lớn thổi qua, đám cháy càng mở rộng, lan ra khu vực xung quanh. Thỉnh thoảng truyền đến những tiếng nổ mạnh ầm ầm.
Nếu anh ta có thể nhìn rõ trong bóng tối, thì khắp mặt đất tất cả đều phơi bày ra, ắt hẳn làm anh ta kinh ngạc đến ngẩn người. Vốn là một bến cảng lớn phồn hoa thịnh vượng thứ hai thế giới, thành phố lớn thứ sáu Nhật Bản, là cửa biển phía Tây của Nhật Bản nổi tiếng với việc sản xuất thịt bò, được người Nhật xem là thành phố lãng mạn nhất - Kobe, đã biến thành một đống hoang tàn! Đường ray xe lửa đã bị bóp méo, hoàn toàn biến dạng. Cầu vượt trong thành phố thì sụp đổ, trên đường khắp nơi đều là khe nứt, có chỗ thậm chí có thể nuốt cả một chiếc xe khách lớn, công trình bến cảng của thành phố đã bị phá hủy nghiêm trọng.
Đến nay, trong công tác phòng chống động đất của chính phủ Nhật Bản, trước sau đều chú trọng vào việc làm thế nào để nâng cao đường sá, đường sắt, những công trình huyết mạch cùng với công viên, nền móng của thành phố và khung sườn của thành phố. Đối với nhà gỗ Nhật Bản kiểu xưa, tính năng chống động đất kém, đường quảng trường chật hẹp, nhà cửa bố trí chen chúc, không có sân trống, quả thật là sơ hở. Vì vậy tại tâm địa chấn lăng thần Đại Thành, thiên nhiên đã cho người Nhật Bản một phen đầy máu và nước mắt trên mặt đất.
Tính năng chống động đất của nhà gỗ kém, tại tập trung dày đặc ở khu vực quảng trường, bị động đất phá hoại nghiêm trọng, rất dễ gây cháy, mà xác cây đổ xuống làm tắc nghẽn quảng trường, bề rộng bốn mét không có đường đi! Đừng nói là xe cứu hỏa hay xe cứu thương, ngay cả người cũng muốn đi cũng không dễ!
Trong trận động đất lớn, sở dĩ gây tổn thất kinh tế cao và nhiều người thương vong như vậy, không chỉ vì đó là động đất cấp độ cao, mà còn là động đất ngầm trong lòng đất Kobe, lại sắp nửa đêm, hầu hết mọi người đều đã ngủ. Trong đó đường sá chật hẹp bị tắc nghẽn, cản trở tiến độ của xe cứu viện và các nhân viên. Lại còn gây trở ngại cho hoạt động chữa cháy và cấp cứu, vì vậy cuối cùng thành ra toàn bộ quảng trường đều chịu thiệt hại nặng nề. Đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu.
Trong dinh thự của một quan chức Nhật Bản, hiện đang giữ chức quản lý tài nguyên rừng của thành phố, lúc này nằm trên giường, sáng hôm sau ông ta còn phải tiếp đón quan chức lớn đến từ Mỹ, với cái tuổi 71 này của ông mà nói, đảm bảo nghỉ ngơi đầy đủ là rất quan trọng.
Mặc dù ông ta cũng nhận thấy mặt đất dường như có hơi lắc lư vài cái, nhưng cũng không bận tâm. Nhật Bản mỗi năm động đất lớn nhỏ có đến hàng trăm lần, dư chấn cũng không ít, vì vậy người Nhật Bản đã sớm làm quen, căn bản là không để ý đến dư chấn như thế này. Nhưng khi ông ta vừa thiu thiu ngủ thì ở cửa phòng phát ra vài tiếng đập cửa.
Tiếp theo từ ngoài cửa truyền đến một âm thanh dồn dập:
- Ông Tương, Kobe có động đất mạnh!
Thôn Sơn Phú Thị liền ngồi dậy, đi đến, trầm giọng nói:
- Vào đây! Lặp lại lần nữa!...
Thư ký của Thôn Sơn Phú Thị đi vào, anh ta ở trước mặt Thôn Sơn Phú Thị lớn tiếng lặp lại lần nữa.
- Động đất cấp độ mấy? Trước mắt tình hình thương vong thế nào?
Thôn Sơn Phú Thị bắt đầu mặc quần áo, xảy ra chuyện như vậy, đêm nay ông ta đừng nghĩ đến chuyện ngủ lại nữa.
- Cấp độ động đất trước mắt còn chưa xác định được, nhưng theo phỏng đoán, ít nhất cũng trên dưới cấp 7! Còn...
- Cấp 7!...
Thôn Sơn Phú Thị không khỏi hít một hơi không khí. Thôn Sơn Phú Thị sinh năm 1924, đã biết đến trận động đất lớn Quan Đông cấp 9 kinh hoàng của thế giới lúc 7 giờ vào tháng 9 năm 1923, vì vậy Thôn Sơn Phú Thị so với nhiều người Nhật bây giờ, càng hiểu rõ, động đất cấp 7 sẽ gây thiệt hại cho nơi này đến thế nào!
Mà Kobe là khu kinh tế quan trọng của Nhật Bản. Sản lượng công nghiệp chế biến chiếm 13% Nhật Bản, sản lượng sắt thép chiếm 1/4 toàn Nhật Bản, công nghiệp sản xuất máy móc chiếm hơn 1/5. Lắp ráp ô tô, chế phẩm hóa học, làm giấy, công nghiệp đóng thuyền cũng vô cùng phát triển. Hơn nữa, Kobe lại là bến cảng lớn nhất Nhật Bản, nơi mà hàng năm hàng hóa xuất nhập khẩu trên trăm triệu tấn, nhân khẩu thì hơn triệu người, Thôn Sơn Phú Thị hoàn toàn có thể tưởng tượng động đất cấp 7 như thế này sẽ gây tổn hại thế nào cho thành phố! Hơn nữa, trận động đất này còn có thể ảnh hưởng đến vùng ngoại ô thành phố Kobe và bến cảng, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến nền kinh tế 9 năm qua của Nhật Bản! Kinh tế đình trệ mấy năm liên tiếp như vậy, đời sống Nhật Bản thật họa vô đơn chí! Chuyện này đối với Thôn Sơn Phú Thị, quả thật là một thách thức to lớn!
- Đúng vậy, ông Tương. Cấp độ chính xác vẫn còn đang khẩn trưởng xác định, tình hình thương vong trước mắt vẫn chưa biết, nhưng bên trong thành phố Kobe đã bị ngắt điện, giao thông tê liệt, thông tin bị đứt đoạn! Do khí gas bị rò rỉ, một số khu vực đã bốc cháy lớn, các đảo nam bắc, đường quốc lộ và đuường sắt huyết mạch đã bị đứt. Những cây cầu cao với trụ xi măng lớn đều bị gãy, một số đường hầm cũng bị lún không đều, bến cảng cũng bị phá hoại nghiêm trọng, và giao thông từ bên ngoài cũng bị ngắt quãng!...
Hai lông mày của Thôn Sơn Phú Thị đã xoay thành vòng, ông đã từng đi qua Kobe, biết được một số đường giao thông chủ yếu của Kobe đều phải đi qua chỗ đường hầm và cầu vượt, bây giờ cầu vượt và đường hầm đều đã bị tê liệt, bến cảng và sân bay chắc hẳn khó đi khó đến, có thể nói bất kể là người Kobe muốn ra ngoài hay cứu viện bên ngoài muốn đi vào, cũng đều hết sức khó khăn.
- Báo cho đội tự vệ, bảo họ lập tức chuẩn bị trực thăng... đem thuốc men và nhân viên cấp cứu đến khu đại họa! Đồng thời tập hợp đội ngũ, chuẩn bị sẵn sàng, chốc nữa ta ra lệnh, yêu cầu có mặt ngay lập tức!...
Thôn Sơn Phú Thị vừa mặc áo khoác vừa trầm giọng nói:
- Còn nữa, cậu lập tức thông báo xuống dưới, triệu tập các vị quan chức đến dinh thự này mở hội nghị, bàn bạc cách thức cứu trợ! Chết tiệt, chẳng phải những nhà chuyên môn động đất đều nói "Vùng ngoại ô khu vực phía Tây không có khả năng xảy ra động đất lớn hay sao?
Lúc đó trong những người nghiên cứu động đất Nhật Bản có rất nhiều học giả cho rằng khu vực ngoại ô phía Tây sẽ không xảy ra động đất lớn, vì vậy khiến cho khu vực này thiếu hệ thống đề phòng và cứu trợ, người dân địa phương Nhật Bản đối với động đất tâm lý cảnh giác không cao.
Khi bất ngờ xảy ra động đất lớn, hầu hết người dân Kobe không có đồ dùng của cải dự trữ sau tai họa. Dĩ nhiên trong đó cũng có một nguyên nhân lớn, là vì từ tháng 1 đến nay, do lời dự đoán của Phương Minh Viễn, đông đảo giới truyền thông, các nhà tiên tri đều lên đài mà đem lời dự đoán của Phương Minh Viễn ra bác bỏ xem không đáng một xu, kinh tởm hơn cả phân chó.
Tác giả truyện tranh và trò chơi Nhật Bản và nhiều giáo sư nổi tiếng, khi đó, đương nhiên tin tưởng vào những nhà chuyên môn, thay vì tên nhóc con Phương Minh Viễn. Thế nên trải qua cuộc tranh luận lâu như vậy, cả bọn đều tương đối yên tâm. Thành ra khi bất ngờ xảy ra động đất mạnh, hoàn toàn đập tan mộng đẹp của họ!
Tin tức rất nhanh đã truyền tới tai các quan chức cấp cao, còn những người dân bình thường, vì thông tin ở Kobe đã gần như hoàn toàn bị đứt đoạn, lại giữa đêm khuya, hầu hết mọi người đều đã nghỉ ngơi hoặc sắp sửa nghỉ ngơi, vì vậy tin này tạm thời vẫn chưa được truyền đi. Nhưng Thôn Sơn Phú Thị hiểu rõ tâm lý người Nhật Bản, đến sáng hôm sau tin tức này thế nào cũng được người dân trong nước biết đến.
Bọn họ cũng chỉ có được vài giờ để bàn bạc và bố trí cứu trợ, nếu như không ra quyết định trước khi công chúng biết được việc này, e rằng đến lúc đó sẽ bị dân chúng chỉ trích vì chính phủ Nhật Bản cứu trợ chậm chạp! Sẽ ảnh hưởng lớn đến nhóm cứu trợ, làm không tốt sẽ bị trách mắng!
Hơn nữa, tại nạn động đất nghiêm trọng như thế, ắt hẳn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thị trường chứng khoáng, đối với đời sống khó khăn của Nhật mấy năm mà nói, chắc chắn bầu không khí vui vẻ đầu năm không còn trọn vẹn nữa, giáng một đòn dữ tợn vào người dân Nhật Bản!
Mà ngay trước khi xảy ra động đất ở Kobe, trong phòng hội nghị của bộ ngoại giao Hoa Hạ, các quan viên đã bận rộn cả ngày, đến lúc này vẫn còn phải tiếp tục ở lại, bởi vì có một việc hết sức nan giải, đã đến mức trầm trọng không thể xem thường.
- Thư kháng nghị này của sứ quán Nhật Bản đã đưa lên 3 lần rồi, phía trên còn có chữ ký của các đoàn thể xã hội và những trí thức trứ danh ngày càng nhiều, còn tiếp tục thì tình hình sẽ rất khó khống chế!
Cục trưởng Á Châu lo lắng nói.
- Mặc dù bây giờ chuyện này vẫn chưa truyền bá rộng rãi trong nước, chưa bị nhiều người chú ý, nhưng sớm muộn gì cũng thành chuyện. Nếu để đến ngày 1 tháng 2, e rằng...
Mặc dù y không nói gì thêm, nhưng mọi người đều hiểu rõ. Nếu như đến ngày 1 tháng 2 mà ở Nhật vẫn không có động đất, thì người dân Nhật sẽ căm phẫn Phương Minh Viễn vô cùng, có thể sẽ giận cá chém thớt Hoa Hạ, làm ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao giữa hai nước.
- Cục trưởng Mã, tội thấy anh có chút lo xa rồi!
Chủ nhiệm tổ chức Sài Yên có chút không đồng tình nói.
- Đây chẳng qua chỉ là tranh cãi giữa người dân hai nước thôi, trình thư kháng nghị cũng là đoàn thể xã hội Nhật Bản chứ không phải chính phủ Nhật Bản. Nếu chỉ vì vài cái kháng nghị của đoàn thể người dân Nhật mà bộ ngọai giao của chúng ta tiến hành thảo luận trịnh trọng như vậy, chẳng phải là chuyện bé xé ra to sao!
Về chuyện của Phương Minh Viễn, Sài Yên đã biết từ trước, hơn nữa vì công việc cũng đã từng gặp mặt Phương Minh Viễn nói chuyện một lần. Tuy rằng đến cuối cùng cô vẫn không hiểu vì sao Phương Minh Viễn vốn thận trọng lại đột nhiên trở nên ngông cuồng như vậy trong chuyện này, thế nhưng cô nhìn ra được, ở Phương Minh Viễn có một sự tự tin rất dễ nhận thấy!