Sau khi nam tử trung niên của Âm Thánh Chân Giới nghe thấy hai chữ Điện Hạ thì thần sắc biến hóa. Bởi vì trong Tứ Đại Chân Giới, xưng hô thế này chỉ có một số người mới có thể có được, mà mỗi một Kiếp Chủ thừa kế chân giới cũng được lựa chọn từ một trong số đó.
Cho nên mới có thể gọi là Điện Hạ.
Ví dụ như Trường Hà được gọi là Điện Hạ ở Âm Thánh Chân Giới. Mặc dù Âm Thánh Chân Giới hơi khác trước nhưng Kiếp Chủ cuối cùng nhất định phải lựa chọn từ trong số những người này.
Đạo Thần Chân Giới cũng vậy, mười người thừa kế thì cũng chỉ có mười người được gọi là Điện Hạ. Kiếp chủ tương lai của Đạo Thần Chân Giới cũng được lựa chọn ra từ mười người này. Trong thời gian lựa chọn hay có thể nói là khảo hạch, mười người bọn họ sẽ được cung cấp rất nhiều tư chất nguyên, khiến tu vi bọn họ đột nhiên tăng mạnh, cuối cùng khi lựa chọn thì sẽ tiến hành truyền thừa. Truyền thừa chẳng những là tu vi và cảm ngộ, còn có cả Đạo Thần Chân Giới.
Bất kỳ người nào trong Chân Giới được gọi là Điện Hạ thì đều là hạng người thanh danh hiển hách, đa số Chân Giới đều biết. Mà nam tử này mặc dù hàng năm đều bế quan nhưng cứ cách trăm năm thì lại có chuyên gia đưa ngọc giản tới báo những chuyện xảy ra của Tứ Đại Chân Giới trong trăm năm. Điều này khiến mặc dù hàng năm hắn ở đây nhưng không gì không biết về ngoại giới.
Nhưng trong mười Điện Hạ của Thần Đạo Chân Giới có một người tên là Đạo Không thì nam tử trung niên lại không biết. Chuyện này chỉ có một lý do, đây là chuyện xảy ra trong gần trăm năm nên hắn chưa kịp nhìn ngọc giản.
Thậm chí những người khác cũng không biết chút nào, chỉ sợ thời gian không hẳn là mấy chục năm mà là mới đây nên ngoại giới mới không biết được.
Càng khiến nội tâm hắn chấn động là các đại năng của Đạo Thần Chân Giới không can thiệp gì về hành động của Đạo Không, trơ mắt nhìn tu sĩ trấn thủ Âm Thánh Chân Giới tử vong, dường như còn rất cung kính với Đạo Không.
Tình huống không tầm thường này khiến nam tử trung niên thần sắc biến hóa.
- Ngươi thừa kế cũng có phân chia cao thấp. Người này là Điện Hạ của Đạo Thần Chân Giới thứ mấy?
Thần sắc nam tử trung niên biến hóa nhưng thân thể bỗng nhiên chạy thẳng tới chỗ Tô Minh, cố gắng lấy lực lượng tu vi bản thân để nghịch chuyển càn khôn. Tô Minh cũng đi về phía trước, tinh không rầm rầm, ngọn lửa trong Đệ Ngũ Hỏa Lò liên tục khuếch tán ra. Âm thanh âm trầm của Tô Minh bỗng nhiên vang vọng bốn phía:
- Tiếp theo chính là các ngươi.
Thần sắc Tô Minh tóc đỏ lộ vẻ điên cuồng và hủy diệt. Đệ Ngũ Hỏa Lò xuất hiện khiến cái hỏa lò vẫn luôn tồn tại quanh thân thể thu nhỏ lại rất nhiều. Chính thứ này là bức tường đã cản trở nam tử trung niên đại năng Sinh Cảnh kia, một kích toàn lực cũng không bị phá hủy.
Có phòng hộ tuyệt đối đã khiến Tô Minh đứng vững vàng. Sở hữu hàng phòng hộ này, biển lửa màu tím lan tỏa ngập trời. Ngọn lửa này đủ để đốt cháy đại năng Chưởng Cảnh. Đây chính là trận hạo kiếp do Tô Minh dựng lên.
Tô Minh bước ra một bước, lập tức đụng thẳng vào đại năng Sinh Cảnh và nam tử trung niên trong không trung. Uỳnh một tiếng, thân thể nam tử trung niên kia cũng bị cuốn kia, phải liên tục lùi lại hơn mười trượng, sắc mặt vô cùng khó coi.
- Toàn lực xuất thủ! Cho dù hắn có Đệ Ngũ Hỏa Lò nhưng một kích toàn lực của bọn ta cũng có thể rung chuyển được!
Nam tử trung niên gầm nhẹ một tiếng, tay phải nắm một cái vào hư vô. Lập tức trong tay hắn xuất hiện màu xanh biếc nồng đậm. Quang mang màu xanh biếc tỏa ra chói mắt rồi hóa thành một thanh trường đao màu xanh biếc.
Nắm chặt thanh đao này, một luồng khí thế mênh mông kinh thiên động địa ầm ầm bộc phát ra từ trên người nam tử trung niên này.
Cùng lúc đó, các đại năng ở xung quanh cũng cắn răng đối kháng với biển lửa quay cuồng. Mọi người dừng lại.
Đại năng Duyên Cảnh còn khá hơn một chút, có thể thao túng bản thân du tẩu trong biển lửa. Biển lửa bốn phía quay cuồng bên cạnh bọn hắn đều bị Duyên pháp đẩy ra, chỉ là uy áp đến từ Đệ Ngũ Hỏa Lò khiến bọn họ rối loạn khí tức thôi.
Về phần mấy đại năng Chưởng Cảnh là khó chịu nhất trong biển lửa, tuy miễn cưỡng dừng lại nhưng cũng không dám dừng lại quá lâu. Bỗng nhiên trong mắt mọi người lộ ra vẻ quyết đoán, từng trận nổ vang và ngũ quang thập sắc tỏa ra. Bọn họ đều lần lượt lấy ra pháp bảo mạnh nhất của bản thân.
Bọn họ ngừng lại, ngay sau đó trên mỗi người đều bộc phát ra tu vi lực lượng mạnh mẽ. Trong phút chốc, tổng cộng mười người cùng nhau xông thẳng về phía Tô Minh. Mười đạo cầu vồng như muốn phá vỡ biển lửa này mà xông tới hắn. Trong tích tắc tới gần, khóe miệng Tô Minh chợt lộ ra nụ cười thị huyết.
- Lấy pháp bảo trong Hỏa Lò của ta để xuất thủ đối phó ta sao?
Tô Minh giơ tay phải lên bấm ấn quyết rồi điểm một cái ra ngoài thứ có hình dáng hỏa lò kia. Lập tức có tiếng nổ vang chợt truyền ra từ trong Đệ Ngũ Hỏa Lò, rầm rầm vang vọng. Nhất thời, trong mười người đang xông về phía Tô Minh thì rõ ràng chí bảo trong tay sáu người đều cùng nhau run lên. Dưới thần sắc biến hóa của mọi người, nó chợt rời khỏi tay, trực tiếp mất liên lạc với sáu người rồi ngay lập tức xuất hiện bên cạnh Tô Minh, vờn quanh hắn. Từng trận vù vù truyền ra, như đang cúng bái Tô Minh. Theo sự chuyển động của bọn chúng, những tia sáng lưu chuyển xung quanh Tô Minh khiến giờ phút này, Tô Minh vô cùng uy nghiêm vô thượng.
Sáu người mất đi chí bảo, thần sắc lập tức biển đổi. Có ba người cuốn đi, lập tức lựa chọn lui về phía sau, ba người còn lại lộ ra vẻ quyết đoán, không chút do dự xông về phía Tô Minh.
Tô Minh cười lạnh, tay phải nhấc lên. Nhất thời Uổng Sinh Thương hiện ra rồi bị hắn cầm chặt trong tay, cũng không thèm nhìn tới những đại năng đang ở xung quanh. Hắn không thèm để ý tới những cường giả mà nếu ở bên ngoài sẽ được vô số tu sĩ cung kính cúng bái cuồng nhiệt chút nào. , bước chân giơ lên, tùy ý để những người này đánh tới. Hắn đi về phía ba người đang lui lại.
Cước bộ của Tô Minh rơi xuống, lập tức phía sau xuất hiện một vòng Kiếp Nguyệt màu đỏ. Kiếp Nguyệt này to lớn, trong nháy mắt đã rung động bốn phía. Công kích của bảy người đều rơi vào bức tường cản trở của Đệ Ngũ Hỏa Lò bên ngoài thân thể Tô Minh.
Uỳnh một tiếng, bức tường cản trở bên ngoài thân thể Tô Minh chấn động. Nhận một kích mạnh nhất từ bảy đại cường giả khiến bức tường cản trở của hỏa lò co rụt lại rồi một luồng phản chấn mãnh liệt chợt bành trướng ra phía ngoài. Thần thông của bảy người cũng bị cuốn đi rồi đụng vào bản thân.
Lực lượng công kích đi mạnh bao nhiêu thì lực lượng phản chấn về mạnh bấy nhiêu. Theo tiếng nổ vang, bảy người xung quanh Tô Minh cùng phun máu tươi, toàn bộ rút lui về phía sau. Cho dù là đại năng Sinh Cảnh, tu vi sâu không lường được nhưng một kích vừa rồi cũng đã dùng tu vi lực lượng mạnh nhất, lực phản chấn lại khiến hắn khó có thể thừa nhận được.
Trong tích tắc bảy người quay ngược lại, cước bộ của Tô Minh đã rơi xuống. Chỉ trong thời gian ngắn, hắn đã xuất hiện bên cạnh một trong ba người vừa lui về sau lúc nãy.
Uổng Sinh Thương hóa thành một mảnh hàn quang đâm thẳng vào mi tâm người này. Đại năng Chưởng Cảnh chợt biến sắc, đột nhiên há mồm phun một cái. Nhất thời một đám sương mù phun ra từ trong miệng rồi tạo thành một tấm chắn trước mặt hắn. Tấm chắn đụng thẳng vào thanh trường thương đang đi tới. Uỳnh một tiếng, tấm chắn bể tan tành, trường thương trong tay Tô Minh cũng lui về phía sau một chút.
Chỉ trì hoãn như vậy đã khiến đại năng này thoát được một kiếp. Nhưng ngay trong nháy mắt người này lui về phía sau, tay trái của Tô Minh chợt cách không chụp một trảo. Lập tức có rất nhiều cành cây xuất hiện trong tay Tô Minh rồi lấy tốc độ cực nhanh phá không tới gần, lập tức đã chui vào trong thân thể người này. Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, lập tức thân thể người này nhanh chóng khô héo rồi hóa thành thây khô, tiếng kêu cũng ngừng lại theo.
Đại lượng cành cây vung vẩy trong tay Tô Minh nhưng không tản mát ra bất kỳ khí tức Ách Thương nào. Tô Minh đã có cảnh giới đầy đủ, đã có thể biến hóa khí tức. Giờ phút này, trên người hắn chỉ có tà ác chứ không có chút khí tức Ách Thương nào.
Đây là đại năng đầu tiên bị Tô Minh giết chết. Người này tử vong khiến các đại năng xung quanh rung động sâu sắc. Nhất là hai người bỏ chạy lúc trước, một trong hai người này chính là nữ tử trung niên đã gây ra trường hạo kiếp kia. Sắc mặt nàng tái nhợt, nhanh chóng rút lui, cả người run lên bần bật. Vì nàng đã thấy hai mắt Tô Minh đang nhìn về phía nàng.
Giờ phút này, cho dù nàng là đại năng nhưng đạo hữu bên cạnh lại tử vong, mấy vạn tu sĩ trấn thủ Âm Thánh Chân Giới cũng bị diệt vong, biển lửa vô tận bốn phía và Tô Minh nhìn nàng đầy khát máu đã hóa thành cơn ác mộng với nàng. Nữ tử trung niên lập tức hét ầm lên, vội vàng lui về phía sau. Má phải lúc trước bị Tô Minh tát truyền ra từng trận đau nhói mãnh liệt.
Tu sĩ khác thấy được cảnh tượng này thì hai mắt chợt lóe, lập tức thay đổi phương hướng, nhanh chóng chạy theo hướng khác. Hắn đã nhìn ra mục tiêu của Tô Minh là nữ tử trung niên. Giờ phút này trong đầu hắn không còn cái gì là kiên trì nữa, mau chóng rời khỏi nơi đây mới là lựa chọn tốt nhất.
Hắn như thế, bảy người phía sau Tô Minh cũng như vậy, cho dù là đại năng Sinh Cảnh uy nghiêm thì cũng thể nào ngăn cản được suy nghĩ này xuất hiện trong tâm thần. Cũng không biết là ai bỏ chạy đầu tiên, trong thời gian ngắn, ngoại trừ đại năng Sinh Cảnh ra thì sáu người còn lại toàn bộ rút lui, hóa thành cầu vồng nhanh chóng chạy về sáu phương hướng.
Bọn hắn thấy trận chiến này căn bản không thể nào đánh được.
Gần như trong tích tắc bọn họ quay ngược lại, Tô Minh liền giơ tay phải lên điểm một cái về người chạy gần mình nhất. Lập tức Đệ Ngũ Hỏa Lò lấy tốc độ khó hình dung chạy thẳng tới tu sĩ kia rồi va chạm. Uỳnh một tiếng, tu sĩ kia căn bản không thể nào né tránh, ngay lập tức bị lực lượng mênh mông của Đệ Ngũ Hỏa Lò đụng vào, thân thể lập tức chia năm xẻ bảy, huyết nhục mơ hồ, hình thần câu diệt.
Đại là đại năng thứ hai tử vong. Trong tích tắc chết đi, Tô Minh giơ chân lên, lúc rơi xuống đã xuất hiện bên cạnh nữ tử trung niên.
- Tiếp theo là ngươi.