Mục lục
Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Vãn bối bái kiến Tô tiền bối. Mười năm không gặp mà phong thái của Tô tiền bối còn hơn xưa, tu vi cao cường sắc bén hơn trước mấy bậc, thật khiến vãn bối kính nể tận đáy lòng, thậm chí trong mơ thường xuất hiện bóng dáng của tiền bối, ngày đêm sùng bái, mong mỏi mười năm chớp mắt trôi qua, vậy thì vãn bối sẽ lại được thấy tiền bối, chính mắt xem phong thái của tiền bối.

- Vãn bối kính ngưỡng tiền bối đã không thể dùng ngôn ngữ của kỷ nguyên nào hình dung, nó phát ra từ tận đáy lòng, từ linh hồn, là kích động mãnh liệt nhất của Viêm Bùi đời này. Thân tiền bối thẳng như tùng, thần của tiền bối rực rỡ vượt qua trời sao, tiền bối ...

Thần Hoàng Viêm Bùi đứng chờ ở lỗ hổng Tam Hoang đã một lúc, khi thấy Tô Minh liền lộ vẻ mặt mừng như điên, nhấc chân đi tới vài bước chắp tay hướng Tô Minh, cúi gập đầu, hai tay sắp đụng tới mũi chân. Thật làm khó cho vị Thần Hoàng đại nhân này, chẳng những cúi gập đầu mà còn nói ra những lời như vậy, mỗi câu ẩn chứa tình cảm phong phú, mỗi chữ bao gồm cuồng nhiệt chân thành của Thần Hoàng Viêm Bùi. Trước không nói lời là thật hay giả, chỉ nghe mấy thanh âm, những lời đó không mảy may lộ ra Thần Hoàng Viêm Bùi nịnh hót Tô Minh.

Tô Minh liếc Thần Hoàng Viêm Bùi, ho khan đánh gãy gã tiếp tục nói chuyện. Thần Hoàng Viêm Bùi biến đổi cũng hợp tình hợp lý, dù Tô Minh không thích ứng với thái độ này nhưng lòng thầm khen.

Tô Minh chưa nói gì thì hạc trọc lông đứng một bên con ngươi co rút, có vẻ cảnh giác. Hạc trọc lông bỗng cảm thấy Thần Hoàng Viêm Bùi này thật là ... Da mặt dày, mức độ chai mặt đó khiến nó cảnh giác cũng thầm thán phục.

“Cái tên này, chết tiệt, không lẽ tên này muốn giành bát cơm với Hạc gia gia sao? Nếu không thì sao biểu tình của hắn quen thuộc quá. Hạc bà nội nó, đây là biểu tình của lão tử chỉ xuất hiện trước mặt Tô Minh, Viêm Bùi mặt dày, hắn, hắn, những lời hắn đã nói ta phải ghi nhớ ngay, thủ đoạn vuốt mông ngựa của tên này có chỗ vĩ đại cho Hạc gia gia ta học tập."

Hạc trọc lông phấn chấn tinh thần, thầm quyết định. Hạc trọc lông rất hiếu học, ví dụ lúc trước khi Minh Long biến thành con chó to, nó cảm thấy chó to hung ác hơn nên học biến thành chó.

Tại đất Man tộc, hạc trọc lông bị con chim bay sát mặt biển truy kích, cho rằng chúng nó cường đại liền hớn hở biến thành chúng. Trên Hắc Mặc Tinh, nó thấy có gia tộc kén rể được nhiều yêu thích, thế là cùng Minh Long biến thành gái đẹp đi mỗi gia tộc lừa gạt hôn nhân. Những điều này nói lên hạc trọc lông chăm chỉ học tập như thế nào, nhất là bây giờ nó lại nổi máu hiếu học.

Khi lòng hạc trọc lông nảy cảnh giác, mặt Thần Hoàng Viêm Bùi lộ nụ cười nhịnh nọt nhưng khi thấy hạc trọc lông thì tim rớt cái bịch, trực giác cho gã biết hạc trọc lông trước mắt tuyệt đối là đại địch của gã. Đại địch này không phải cuộc chiến sinh tử mà là đối thủ cạnh tranh lớn nhất cho quyết định trở thành tâm phúc thân nhất của Tô Minh.

“Chết tiệt, tại sao bên cạnh Tô tiền bối có một con hạc? Xem bộ dạng con hạc xấu xí, người trọc lông, rõ ràng là tu luyện xấu xa, vô sỉ đến trình độ nhất định. Con hạc này là đại địch của ta!"

Thần Hoàng Viêm Bùi thầm nhớ kỹ hạc trọc lông, không lộ biểu tình gì ra ngoài mặt, vẫn là bộ dạng nịnh nọt. Nếu bây giờ có tu sĩ Ám Thần, Nghịch Thánh nào trông thấy Thần Hoàng Viêm Bùi chắc sẽ trợn mắt há hốc mồm, khó thể tin Thần Hoàng Viêm Bùi nổi tiếng lạnh lùng, kiêu ngạo trong Ám Thần sẽ có biểu tình như vậy.

- Tiền bối rốt cuộc đã đến, vãn bối chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi. Tiền bối, từ khi vãn bối nhìn thấy người thì cảm thấy ngay dù có làm Thần Hoàng cũng đã không còn niềm vui. Ta đột nhiên tỉnh ngộ, muốn từ bỏ thân phận Thần Hoàng, chỉ cầu có thể đi theo tiền bối làm người hầu. Tiền bối sai cái gì là Tiểu Viêm Tử sẽ lao ra ngay, dù là núi đao biển lửa, Tiểu Viêm Tử cũng không nhíu mày. Xin tiền bối nể tình Tiểu Viêm Tử thành kính như vậy, cho phép Tiểu Viêm Tử theo bên cạnh tiền bối, xin tiền bối chấp nhận cho!

Thần Hoàng Viêm Bùi cắn răng, vì hạc trọc lông xuất hiện cho gã cảm giác cực kỳ nguy hiểm, thế là thay đổi kế hoạch ban đầu. Thần Hoàng Viêm Bùi nói xong bùm một tiếng quỳ xuống, hoàn toàn từ bỏ thân phận Thần Hoàng.

Người càng cho người ta cảm giác lạnh lùng thì làm như vậy càng có hiệu quả tốt hơn. Người có thân phận càng cao quý làm chuyện này sẽ khiến người thấy rất có thành ý. Thần Hoàng Viêm Bùi hiểu điều này. Sự thật là gã có thể trở thành Thần Hoàng liên quan rất lớn đến tính cách của gã. Thần Hoàng Viêm Bùi biểu hiện ra ngoài thường là lạnh lùng, kiêu ngạo, nhưng khi thật sự gặp nguy hiểm sống chết gã lập tức thay mặt, có thể nói là co được giãn được, chẳng có một chút chướng ngịa tâm lý, thân phạn khuất tấc. Mặt mũi là thứ bị Thần Hoàng Viêm Bùi cầm đi đổi điều mình muốn.

Chẳng qua sau khi tu vi cường đại, trở thành Thần Hoàng rồi gã cảm thấy không còn ai khiến gã như vậy nữa. Trừ phi là những lão quái đã ngủ say, nhưng bọn họ chưa thức tỉnh, Thần Hoàng Viêm Bùi sẽ dùng thần thông gã cho rằng mạnh nhất phong ấn họ thật sâu. Mãi đến bây giờ Thần Hoàng Viêm Bùi mấy lần chính mắt thấy và cảm nhận sự khủng bố của Tô Minh, gã tự nhiên lộ ra thần thông bị gã tu luyện nhiều năm qua, trở lại ... Bản tính.

Tô Minh nghe những lời Thần Hoàng Viêm Bùi nói, ngẩn ra, hắn ngây ngốc đứng. Kiểu nói thao thao bất tuyệt cung kính này Tô Minh chưa từng nghe từ chỗ hạc trọc lông, có thể nói đây là lần đầu tiên trong đời hắn nghe thấy. Lúc trước dù có cũng bị Tô Minh bỏ qua, nhưng trước mắt dù sao là một trong ba Thần Hoàng, Ám Thần, bởi vậy hắn ngây như phỗng, đầu óc hiếm khi trống rỗng như bây giờ.

Thần Hoàng Viêm Bùi nhìn bộ dạng của Tô Minh thì ngây ra, trong lòng gã ton hót chỉ mới có một phần, chưa dùng hết công lực, vốn tưởng hạc trọc lông là đại địch, không chừng Tô Minh nghe quen rồi, đang suy tính nên sửa đổi từ ngữ sao cho có hiệu quả mạnh hơn. Nhưng giờ thấy Tô Minh ngây ra, lòng Thần Hoàng Viêm Bùi mừng như điên, thầm thở phào, nhủ rằng hạc trọc lông không thể so sánh với gã. Thần Hoàng Viêm Bùi định rèn sắt khi còn nóng, mở miệng nói gì thì hạc trọc lông sốt ruột đánh gãy.

Hạc trọc lông tức quá dù không có lông chim nhưng lú nhú lông tơ đều dựng đứng, đầy địch ý nhìn chằm chằm vào Thần Hoàng Viêm Bùi, sắc bén nói:

- Càn rỡ!

- Tô Minh, đừng tin lời tiện nhân chết tiệt này nói. Hắn ... Hắn nói là thấy núi đao biển lửa cũng không nhíu mày vượt qua, nhưng lấy tu vi như hắn thì núi đao biển lửa có là gì!

Thần Hoàng Viêm Bùi lập tức đốp chát lại:

- Ta nói núi đao biển lửa chỉ là so sánh, sao Trọc Lông huynh phải bắt chặt điểm này không chịu nhả? Ngươi biết so sánh không? Thôi đi, chắc ngươi chưa ngộ ra tầng cảnh giới này. Thôi, sau này nếu có cơ hội thì ta sẽ dạy cho.

- Ngươi ngươi ngươi ... Ta và Tô Minh đã trải qua nguy hiểm tại Man tộc!

- Sau này nếu Viêm Bùi ta sống yên mà Tô tiền bối bị thương sẽ bị ngàn người phỉ nhổ!

- Ta và Tô Minh cùng nhau bị lưu đày tới thần nguyên tinh hải!

Hạc trọc lông giận thật, đập cánh phát ra khí thế bàng bạc.

- Sau này ta sẽ cùng Tô tiền bối cùng chiến đấu với thiên địa, dù là Ám Thần thì ta sẽ ra tay không lưu tình!

Thần Hoàng Viêm Bùi trừng hạc trọc lông, một người một hạc đấu miệng liều mạng biểu thị lòng trung thành.

Tô Minh nhìn bọn họ đấu võ mồm, dở khóc dở cười. Tô Minh liếc Thần Hoàng Viêm Bùi, ho khan, vung tay áo tách ra hai người ngày càng gần nhau, dường như sắp bùng phát tu vi chuẩn bị liều mạng.

- Viêm ...

Thần Hoàng Viêm Bùi biểu tình kích động lại quỳ hướng Tô Minh:

- Có Tiểu Viêm Tử!

- Hừ hừ, Yến Tử, ngươi chính là Yến Tử!

Hhông biết hạc trọc lông nghĩ tới cái gì, mặt lộ vẻ xấu xa, hung dữ trừng Thần Hoàng Viêm Bùi, lòng ác độc nguyền rủa.

"Yến tử, đừng trách Hạc gia gia của ngươi tâm ngoan thủ lạt, nhà ngươi quá gian xảo, là ngươi ép Hạc gia gia. Hạc gia gia chuẩn bị thi triển nhất phách ngu dốt trảo với ngươi, để ngươi giống như Minh Long!"

Bộ dạng hạc trọc lông hung tợn khiến Thần Hoàng Viêm Bùi cực kỳ cảnh khác, thầm nhủ trừ phi hạc trọc lông này có thủ đoạn lợi hại nào đó?

Tô Minh không quá thích ứng, ho khan nói với Thần Hoàng Viêm Bùi:

- Được rồi, ngừng tại đây đi! Viêm ... Còn không mau dẫn đường đi Ám Thần trận doanh!

- Tiểu Viêm Tử tuân mệnh!

Thần Hoàng Viêm Bùi phấn chấn tinh thần vội đứng dậy, tay phải ấn pháp quyết chỉ hướng lỗ hổng Tam Hoang gần đó. Lỗ hổng chấn động xuất hiện một phù văn to lớn, phù văn chớp lóe vài cái chợt đông lại.

Tô Minh biểu tình bình tĩnh nhìn lỗ hổng Tam Hoang, lúc trước hắn chính mắt thấy lỗ hổng hình thành như thế nào, khi đó hắn không ngờ sẽ có ngày bước vào từ lỗ hổng đến Ám Thần, Nghịch Thánh.

- Sư phụ ...

Mắt Tô Minh có hồi ức, thân thể bước nhanh tới trước, khoảnh khắc bước vào lỗ hổng Tam Hoang. Sau lưng Tô Minh, hạc trọc lông và Thần Hoàng Viêm Bùi, một người một hạc cùng bay ra, dường như đang tranh nhau ai là người thứ nhất đi theo Tô Minh, biến thành hai cầu vồng cùng hắn biến mất trong lỗ hổng Tam Hoang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK