Mục lục
Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại Đạo Thần Chân Giới, chỗ Tô Minh đang ở là mảnh đất trống trải bị sóng gợn màu trắng khổng lồ bao phủ. Hắn vẫn khoanh chân ngồi ở bên ngoài truyền tống trận, ngắm nhìn quả cầu nhỏ màu trắng trong tay.

Giờ phút này, từ bên trong quả cầu nhỏ này liên tiếp truyền ra tiếng kêu. Tiếng kêu đó điên cuồng và dữ tợn, như muốn lao ra khỏi tay phải của Tô Minh, muốn cắn nuốt. Nhưng tay phải của Tô Minh như phong ấn, giữ vững vàng quả cầu nhỏ màu trắng, mặc cho nó giãy giụa như thế nào thì cũng không cách nào thoát ra được.

- Tất nhiên đây không phải là vật giới này.

Hai mắt Tô Minh chớp động. Càng nghiên cứu vật này, hắn lại càng có cảm giác ở bên trong quà cầu nhỏ màu trắng này tổng cộng có chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín con côn trùng nhỏ. Những con côn trùng này không có ý thức, nhưng quỷ dị chính là khi bọn nó ngưng tụ cùng một chỗ, trong lúc mơ hồ, dường như lại tồn tại một tia ý thức.

Ý thức này rất yếu ớt. Thần thức của Tô Minh vừa đụng phải, lập tức cảm nhận được từ bên trong ý thức yếu ớt này truyền lại một luồng độc ác cùng điên cuồng ngập trời.

Hung hiểm này như muốn đi cắn nuốt trời cao. Điên cuồng này, e rằng khi đối mặt với chí tôn trời cao cũng tuyệt không cam lòng chịu khuất phục.

- Đây là một quả trứng!

Tô Minh trong hai mắt tinh mang chợt lóe, lẩm bẩm tự nói.

Từ trong ý thức này, hắn đã nhận ra vẻ sinh cơ. Sinh cơ và ý thức cũng yếu ớt giống nhau, nhưng cũng làm cho người ta có cảm giác có thể trưởng thành vô hạn.

- Nó được phân tán thành gần mười vạn phần, mỗi một đều không có ý thức, nhưng tổ hợp cùng một chỗ lại có thể sinh ra loại ý thức yếu ớt này. Vật này không phải là vật ở giới này, như vậy rất có khả năng nó đến từ Nghịch Thánh và Ám Thần…

Sau khi suy nghĩ một chút, bỗng nhiên tay phải Tô Minh bóp mạnh. Cùng lúc đó, thần thức hóa thành cuồng bạo, trong giây lát quét ngang ở bên trong quả cầu nhỏ màu trắng này, lấy bạo lực phá hủy tất cả ý thức trong đó.

Lập tức có tiếng ù ù từ bên trong quả cầu nhỏ truyền ra. Dường như bên trong tiếng ù ù đó mang theo tiếng kêu thê lương thảm thiết mà chỉ có thần thức mới có thể nghe được. Một lát sau, một luồng khói xanh từ bên trong quả cầu nhỏ tỏa ra ngoài, biến thành vô ảnh. Quả cầu nhỏ này cũng không có màu trắng nữa, nó đã trở thành màu xám ảm đạm.

Dường như trong nháy mắt Tô Minh phá hủy ý thức bên trong quả cầu nhỏ màu trắng, đột nhiên ở bên trong Đạo Thần Chân Giới này, sâu bên trong cơn lốc vô tận, dưới lỗ hổng Tam Hoang Đại Giới, có một tiếng gào thét thê lương truyền ra.

Tiếng gào thét có thể xuyên thấu cơn lốc, như vậy có thể thấy ở sâu trong cơn lốc này tồn tại một con quái vật lớn. Đây là một con châu chấu vô cùng to lớn. Con côn trùng to này có thể so với một Cổ Thần.

Hôm nay con châu chấu này đang đẻ trứng. Ở phía sau mấy tảng đá lớn, những quả cầu nhỏ màu trắng bị sợi tơ liên tiếp quấn xung quanh. Có tầm mấy vạn quả cầu nhỏ, chi chít ở cùng một chỗ. Toàn bộ chúng đều đang ngọ nguậy, co rút lại, khiến cho người vừa nhìn thấy đều giật mình, cảm thấy da đầu tê dại.

Giờ phút này nó đang gào thét, trong ánh mắt mang theo tức giận cùng điên cuồng. Những tiếng ong ong từ trên người nó bỗng nhiên vang vọng ra.

- Là ai? Là ai tàn phá ấu tử Ám Phương của ta?

Con châu chấu gào thét, trong đôi mắt lộ ra hung quang. Sau khi nhìn về phía hư vô thật lâu, ở trong mắt nó xuất hiện thân ảnh Tô Minh.

- Người này... là người của trận doanh Nghịch Thánh. Người Nghịch Thánh thật đáng chết!

Con châu chấu ngửa mặt lên trời rống một tiếng, toàn thân mạnh mẽ khuếch tán ra tu vi. Tu vi của nó cao cường, khiến cho tinh không cũng phải run rẩy. Tuy nói không đạt tới tu vi của Hiên Tôn nhưng đã là cực kì khủng bố.

Đang lúc muốn lao ra, đột nhiên một cái khóa sắt màu vàng từ bên trong lỗ hổng hư vô phía sau bay ra, ầm một tiếng đánh vào người nó, khiến cho toàn thân châu chấu run lên.

- Dây xích Nghịch Thánh Đại Giới chết tiệt. Nếu không phải là vật này hạn chế việc phủ xuống của ta, ta đã sớm có thể tiến vào Tam Hoang. Chư vị đạo hữu Ám Thần, các ngươi đang làm gì thế? Các ngươi để cho ta phủ xuống, để cho ta thừa cơ hội cướp đoạt tiên cơ, nhưng nếu không lấy đi dây xích Nghịch Thánh này, làm sao ta có thể phủ xuống đầy đủ?

Châu chấu ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng gào thét truyền vào bên trong lỗ hổng, không biết là thông hướng nơi nào.

Đúng lúc này, khóa sắt màu màu vàng đột nhiên lóe lên. Chẳng những không biến mất mà lại còn bay tới chỗ con châu chấu với tốc độ nhanh hơn. Dường như nó muốn đánh chết con châu chấu này.

- Chết tiệt, chết tiệt, đây là tay Nghịch Thánh!

Thần sắc châu chấu điên cuồng. Nhìn thấy khóa sắt tới gần, nó hét lớn một tiếng, thân thể ở trước xích sắt kia trong giây lát tan vỡ, hóa thành mấy vạn phần dung nhập vào bên trong mấy vạn trứng phía sau. Lập tức toàn bộ quả cầu nhỏ chấn động, phân liệt ra, hóa thành mấy vạn phần kích phát về bốn phía.

Khóa sắt màu vàng đảo qua, đất trời nổ vang, không trung tổn hại. Toàn bộ chín phần quả cầu nhỏ đều vỡ vụn ra, nhưng vẫn còn mấy trăm quả trong tích tắc biến mấy ở bên trong hư vô, không thấy bóng dáng.

- Cũng may ta đã kịp thời mở ra thuật phân thể. Trận doanh Nghịch Thánh chết tiệt, sớm muộn gì cũng có ngày tất cả các ngươi đều phải chết!

Trong tinh không truyền ra tiếng gào thét điên cuồng. Khóa sắt màu vàng lại vung lên, nhấc lên một đợt sóng gợn màu vàng, như muốn quét ngang mấy trăm quả cầu nhỏ màu trắng vừa chạy đi. Nhưng đột nhiên, trong tích tắc, từ lỗ hổng chỗ Tam Hoang Đại Giới truyền đến một tiếng hừ lạnh âm trầm.

Cùng lúc đó, có một con bạch tuộc vung ra xúc tua, lúc đụng phải khóa sắt màu vàng, lập tức truyền ra tiếng nổ vang.

- Chiến đấu giữa chúng ta còn chưa kết thúc, Ám Thần vẫn còn đang tiến hành đại chiến cùng Nghịch Thánh ngươi. Nếu ngươi dám tiếp tục phân tâm chuyện nơi đây, nói như vậy không chừng ngươi sẽ vẫn lạc ở trận chiến này!

Tiếng nói này là của một cô gái, lập tức khóa sắt màu vàng này biến mất, khí tức hai người cũng như rời khỏi lỗ hổng Tam Hoang. Ở bên trong chiến trường của bọn hắn đang triển khai một cuộc đại chiến tranh đoạt lỗ hổng này!

Dường như cùng lúc nơi đây phát sinh cuộc chiến quỷ dị này, mấy trăm quả cầu nhỏ màu trắng đang gào thét lan tràn trong gió. Bọn chúng gào thét về nhiều phía, vội vàng đi tìm tính mạng gần bọn chúng nhất.

Sinh mạng nào bị bọn chúng đụng phải, lập tức bọn chúng sẽ ký sinh, tẩm bổ tự thân. Khi bọn chúng ngưng tụ chung một chỗ, sẽ khôi phục thân ảnh châu chấu.

Có lẽ tu vi sẽ thấp hơn một chút, nhưng chỉ cần cho nó thời gian, cho nó đầy đủ giết chóc cùng hiến tế, thì chỉ trong khoảng thời gian ngắn nó sẽ khôi phục đến tu vi đỉnh cao.

Không phải toàn bộ mấy trăm quả cầu nhỏ màu trắng đều dừng lại ở Đạo Thần Chân Giới. Có không ít quả cầu phân tán, xuyên qua mặt biên, đi tới Tam đại chân giới khác.

- Giết chóc, ta cần giết chóc, ta cần vô số sinh mệnh sợ hãi tử vong. Chỉ có như vậy, ta mới có thể khôi phục với tốc độ nhanh nhất, ta mới có thể xây dựng hoàng quân của ta ở hạ giới thô tục này!

Tiếng gào thét kia dần dần theo mấy trăm quả cầu nhỏ màu trắng bay nhanh đi, từ từ tiêu tan.

Sau chuyện này một ngày, ở bên trong tinh không phía bắc của Đạo Thần Chân Giới, thần sắc đạo lữ Trần Văn cùng Tư Mã Ngọc ngưng trọng nhìn bốn phía. Bốn phía bọn hắn là mấy ngàn tu sĩ mặc áo bào màu hồng. Thần sắc những tu sĩ này chết lặng, lộ ra lãnh ý tiêu sát vô tận. Tu vi của mỗi người này đều không kém, càng kinh người hơn là sát khí tỏa ra từ trên người bọn họ.

Có lẽ một người bọn họ cũng không phải là đối thủ của đạo lữ Trần Văn, cho dù là mười, trăm người cũng không bằng. Nhưng hơn ngàn khí tức của bọn hắn tựa như có thể liên tiếp ở chung một chỗ, dung hợp thành một luồng khí tức kinh người. Khí tức này khiến cho trong lòng Trần Văn xuất hiện nguy cơ.

Khí tức mấy ngàn người dung hợp khiến cho đạo lữ hai người Trần Văn có cảm giác nguy cơ mãnh liệt.

- Chư vị tu sĩ Chiến Đường của Đạo Thần Tông, mời thống lĩnh đi ra ngoài nói chuyện.

Trần Văn là một đại năng, bình thản nói.

Nhưng bốn phía trầm mặc, không người nào trả lời. Sắc mặt toàn bộ mấy ngàn người nơi đây không chút thay đổi, lạnh lùng nhìn hai người Trần Văn.

- Giết.

Một tiếng nói bình tĩnh mang theo hàn khí vô tận từ phía sau đám tu sĩ, chậm rãi truyền đến.

Dường như trong tích tắc tiếng nói này xuất hiện, lập tức mấy ngàn người như đang ngủ say đột nhiên thức dạy. Bỗng nhiên trên người mỗi tu sĩ này phát ra một luồng khí tức quỷ dị. Khí tức này không giống như công pháp do tu sĩ biến thành, giống như thần thông của bộ lạc yêu dị tại Thần Nguyên Tinh Hải.

Trong tích tắc khí tức bộc phát ra, hai mắt của mấy ngàn tu sĩ lập tức đỏ ngàu. Trong chớp mắt, tu vi của bọn họ đồng loạt tăng mạnh, đồng thời phát ra một tiếng gầm thét rung trời chuyển đất!

- Giết!

Tiếng nói vừa ra, lập tức khiến cho sắc mặt hai người đạo lữ Trần Văn đại biến. Cùng lúc đó, mấy ngàn người đồng loạt bước lên một bước, sát khí ngập trời rầm rầm phủ xuống. Trong nháy mắt, Trần Văn đã triển khai tu vi, sắc mặt đạo lữ Tư Mã Ngọc bên cạnh biến hóa, bén nhọn nói.

- Hai người ta hôm nay đại biểu cho tông môn duy nhất tại Đạo Thần Chân Giới, Đệ Cửu Phong, tới đây chiêu dụ chư vị. Chủ công của ta là tu sĩ đứng đầu chân giới này, tu vi đã vượt xa tưởng tượng của các ngươi. Nếu như các ngươi cố ý ra tay thì tất cả sẽ bị giết chết!

Tư Mã Ngọc vừa dứt lời, mấy ngàn tu sĩ từ bốn phía đã tới gần, gào thét mà lên. Nhưng đúng lúc này, tiếng nói từ sau đám người này lại truyền ra lần nữa.

- Ngừng!

Một chữ này lập tức khiến cho mấy ngàn tu sĩ ngừng lại. Nhìn thấy động tác chỉnh tề này, hai mắt Trần Văn mạnh mẽ co rút lại.

Ngay sau đó, đám tu sĩ phía trước Trần Văn và Tư Mã Ngọc đồng loạt bước về hau bên, lộ ra một khe hở thông ngoại giới. Một thân ảnh cao lớn từ hư vô trong khe hở này từ từ đi tới

Trong tay thân ảnh ấy cầm một chiếc rìu khổng lồ, bước chân nặng nề đi tới. Thân thể hắn khôi ngô, tràn đầy sát khí không cách nào hình dung, nhưng... hắn không có đầu!

Thân ảnh như vậy khiến cho người ta vừa nhìn đã phải khiếp sợ. Lực tu vi ở trên người hắn lại càng mang theo quỷ dị, thoạt nhìn giống như đại năng nhưng lại không phải. Điều này khiến cho đạo lữ hai người Trần Văn ngưng thần trông qua.

Nhưng trong chớp mắt hai người bọn hắn nhìn rõ người không đầu này, thần sắc đồng loạt biến đổi. Sau khi bọn họ liếc nhìn nhau, lập tức lấy ra ngọc giản mà Tô Minh ban cho, cẩn thận so sánh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK