Bởi vì Ngũ Diện Thần Thú năm đó bất khuất trời đất, bất kính Tam Hoang, dùng thế ngạo nghễ thiên hạ thành tựu tất cả uy lực, càn quét khung trời, đối địch mọi thứ. Cái loại tự tin kia từng ở trên người Ngũ Diện Thần Thú, khiến nó càn quét trời sao, khiêu chiến Tam Hoang, trận đó nó thua. Dù có thua, dù thân thể Ngũ Diện Thần Thú tan vỡ bốn, năm mảnh, dù hồn phi phách tán bị phong ấn trong hư vô nhưng chiến ý của nó, không cam lòng vẫn kéo dài trong trời đất. Bởi vậy mới xuất hiện Ngũ Diện Thần Thú giáo, mới có hậu nhân bái lạy con thú này, thậm chí khát vọng có được oán niệm, tàn hồn của nó dung hợp.
Có thể tưởng tượng từng là Ngũ Diện Thần Thú có phong thái, kiêu ngạo cỡ nào trong khung trời. Tô Minh dùng thuật nguyền rủa ngưng tụ tàn hồn của Ngũ Diện Thần Thú trong hư vô, dùng sợi tơ ý chí tổ thành thân thể của nó, khiến Ngũ Diện Thần Thú từ năm đó chết đi có thể nói là lần đầu tiên thật sự buông xuống thế gian. Tình cảnh này nếu bị tu sĩ Ngũ Diện Thần Thú giáo trong kỷ nguyên quá khứ trông thấy thì chắc chắn sẽ rung động tinh thần, rất nồng nhiệt với Tô Minh, bởi vì bọn họ ngưng tụ ra ảo ảnh Ngũ Diện Thần Thú không thể so sánh với thuật nguyền rủa của Tô Minh huyễn hóa ra.
Một là hư, một là thật, một là dùng niệm của bản thân dẫn đạo, một là ý chí Ngũ Diện Thần Thú hoàn chỉnh.
Theo lời nói của Tô Minh vang vọng, búp bê Ngũ Diện Thần Thú do vô số sợi tơ tổ thành run người lên, ngửa đầu phát ra tiếng gầm chấn động tám hướng, khiến đường thịt run rẩy, thậm chí là trời sao Ám Thần, Nghịch Thánh bên ngoài chấn động, gào thét. Trong tiếng gào ẩn chứa tang thương, cố chấp đối với trời, đất, với tất cả sinh mệnh. Còn có điên cuồng, không cam lòng mãnh liệt khó tả. Dường như Ngũ Diện Thần Thú vẫn quyến luyến sinh mệnh đã chấm dứt, vẫn còn oán hận, chiến ý với việc đấu thua Tam Hoang bị giết, nỗi hận tích lũy vô số năm tháng.
Ngũ Diện Thần Thú không cam lòng chết đi, mây năm qua từ khi hồn phi phách tán nó không chỉ một lần phát ra tiếng gầm vang vọng cả khung trời, chỉ có một câu nói.
- Nếu lại cho ta một cơ hội!
Lại cho Ngũ Diện Thần Thú một cơ hội.
Tô Minh không nghe thấy câu nói này, không ai nghe được, nhưng vô số năm bao, bao nhiêu kỷ nguyên qua đi câu nói đó luôn vang vọng trong khung trời. Giờ phút này, Tô Minh cho Ngũ Diện Thần Thú cơ hội.
Tiếng gào thét vang vọng, cả khung trời run rẩy. Thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành hoàn toàn biến sắc mặt, lần đầu tiên biến sắc là vì Tô Minh, lần thứ hai là tại Ngũ Diện Thần Thú.
Tiếng gầm của Ngũ Diện Thần Thú truyền khắp tám hướng, năm cái đầu biến thành dữ tợn, điên cuồng, mười con mắt bắn ra tia sáng chưa từng có. Cùng lúc đó, ngoài người Ngũ Diện Thần Thú có ảo ảnh to lớn, nhanh chóng ngưng tụ, dường như không bao lâu sau sẽ tụ thành thân hình Ngũ Diện Thần Thú từng kinh thiên động địa.
Ngũ Diện Thần Thú rít gào, ngoài người xuất hiện ảo ảnh, dốc hết tốc độ mãnh liệt khó tả lao hướng vòng mảnh vỡ chiếc nhẫn thì cảm giác nguy hiểm, sát cục bày ra vì muốn nuốt Tô Minh sắp bị phá tràn ngập trong lòng thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành. Giờ phút này, thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành đang xông hướng Ngũ Diện Thần Thú, muốn ngăn cản thần thú rời đi.
Tô Minh ở một hướng khác, cũng dốc hết tốc độ muốn ngăn cản thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành ra tay, để Ngũ Diện Thần Thú hoàn toàn lao ra khỏi đường thịt.
Tất cả nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh. Thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành tới gần, một nửa thân hình Ngũ Diện Thần Thú đã vào vòng tròn do mảnh vỡ chiếc nhẫn tổ thành. Trong vòng tròn như tồn tại một giới khác, Ngũ Diện Thần Thú tiến vào vòng tròn như vào một chiếc gương.
- Ngươi, không thể rời đi!
Mắt thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành chợt lóe, người phát ra ánh sáng chói lòa, bao phủ toàn thân, biến thành bàn tay to. Bàn tay xé gió chộp hướng Ngũ Diện Thần Thú.
Mắt Tô Minh lóe tia sáng lạnh, hắn tuyệt đối không thể để thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành thành công ngăn cản Ngũ Diện Thần Thú, điều này liên quan đến sự sống còn của hắn trong cục này. Dù bây giờ Tô Minh có thể dùng lực lượng cánh rách của Tang Tương nhân lúc thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành ngăn cản Ngũ Diện Thần Thú thì trốn khỏi đây. Làm như vậy là chính xác nhưng ... Tô Minh không muốn!
Tô Minh không muốn cứ thế bỏ trốn, không muốn lợi dụng Ngũ Diện Thần Thú, không muốn, tôn nghiêm không cho phép hắn làm như vậy. Tại sao Tô Minh phải bỏ trốn? Hắn muốn ở đây, đường đường chính chính phá tan cục của Tam Hoang, người phải trốn tránh không thể là Tô Minh mà là Tam Hoang!
Bởi vậy suy nghĩ lấy ra cánh rách của Tang Tương chỉ lóe lên trong đầu Tô Minh lập tức bị xua tan. Tô Minh hừ lạnh, lắc người ngưng tụ ý chí, hồn, tất cả tu vi của mình biến thành một thanh kiếm kinh thiên. Kiếm này là một kích mạnh nhất trong thần thông quá khứ, khi đấu với thanh niên áo đen thì phát ra công kích mạnh nhất đời Tô Minh. Một kích kia Tô Minh cho thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành hai lựa chọn, thứ nhất là từ bỏ ngăn cản Ngũ Diện Thần Thú rời đi, đấu với hắn một trận. Lựa chọn thứ hai là không bỏ đuổi theo Ngũ Diện Thần Thú, vậy là phải chịu công kích của Tô Minh.
Nhìn thì như có hai lựa chọn nhưng đối với thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành chỉ có một. Ngoài người Tô Minh phát ra khí thế cuồng bạo hình thành một kích mạnh nhất lao hướng thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành, mắt y lóe tia do dự nhưng rồi thành kiên quyết. Thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành tin tưởng có thể chịu được một kích của Tô Minh, tin rằng Ngũ Diện Thần Thú không thể chạy khỏi một chưởng của y. Với sự tự tin này, thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành lập tức ra quyết định.
Thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành cắn răng, không chút né tránh một kích mạnh nhất của Tô Minh đến gần, mặc kệ thanh kiếm hư ảo hình thành từ sinh mệnh của hắn tới gần. Thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành không thèm liếc nhìn, bàn tay to biến ra chộp hướng Ngũ Diện Thần Thú.
Trong khoảnh khắc.
Chưởng ấn vào nửa người Ngũ Diện Thần Thú đã vào trong vòng tòn mảnh vỡ, vang tiếng nổ điếc tai kinh thiên động địa khắp con đường thịt, xen lẫn tiếng rống của thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành.
- Vỡ cho ta!
Cùng lúc đó, sinh mệnh, ý chí, linh hồn của Tô Minh biến thành một kiếm mạnh nhất tới gần, đâm vào bàn tay thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành. Vang tiếng nổ điếc tai hòa cùng tiếng nổ trước đó, phát ra sóng âm mãnh liệt chấn động sương xung quanh dạt ra, chấn động đường thịt run rẩy, bốn phía có nhiều khe nứt.
Ngũ Diện Thần Thú phát ra tiếng rít gào cực kỳ thê lương, thân hình run bần bật. Bàn tay của thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành ẩn chứa lực lượng có thể hủy diệt tất cả chúng sinh, bên trong ẩn chứa ý chí Tam Hoang đủ xóa hết mọi tồn tại. Một kích kia không thua gì lực lượng tai kiếp bốn cánh thế giới hồ điệp chồng vào nhau. Trong khoảnh khắc, thân hình không ngừng ngưng thực bên ngoài thân thể hư ảo của Ngũ Diện Thần Thú run rẩy, tan vỡ thành nhiều mảnh. Lực lượng hủy diệt đến từ thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành trùng kích thân hình của Ngũ Diện Thần Thú do lực lượng nguyền rủa từ Tô Minh tổ thành. Lại run lên, thân thể của Ngũ Diện Thần Thú hình thành do nguyền rủa từ Tô Minh có dấu hiệu tan vỡ. Giây phút này, Ngũ Diện Thần Thú không cam lòng rít gào, điên cuồng đọng lại từ vô số năm tháng, nhiều kỷ nguyên bùng phát. Bùng phát điên cuồng không cam lòng lần thứ hai vẫn thất bại, đó l;à ý chí mạnh nhất trong đời Ngũ Diện Thần Thú, thậm chí hơn cả lần đầu tiên khiêu chiến cùng Tam Hoang.
Ý chí mạnh nhất trong đờip hát ra từ người Ngũ Diện Thần Thú, biến thành điên cuồng cả đời nó lấy thân thể làm trung tâm mãnh liệt trùng kích lực lượng hủy diệt từ thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành.
Vang tiếng nổ điếc tai ngập trời, thân hình Ngũ Diện Thần Thú tan vỡ, nửa người biến mất, nhưng nương theo nửa người tan biến, điên cuồng, không cam lòng chưa từng có, oán khí tích lũy từ vô số năm tháng, biết bao kỷ nguyên, giờ phút này nửa người tan vỡ, Ngũ Diện Thần Thú cưỡng ép khiến nửa người khác đỡ một kích từ thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành.
Ngũ Diện Thần Thú rống to:
- Tam Hoang, Tam Hoang chết tiệt! Coi như bản thần liều hết mọi thứ cũng tuyệt đối không thua trong tay ngươi lần thứ hai!!!
Năm cái đầu cùng nổ tung, biến thành lực lượng mạnh nhất trong đời Ngũ Diện Thần Thú đối kháng với thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành hủy diệt. Trong tiếng nổ, Ngũ Diện Thần Thú chỉ còn một cái đầu, phân nửa thân hình lao ra khỏi vòng tròn hình thành từ mảnh vỡ.
Ngũ Diện Thần Thú lao ra khỏi vòng tròn nghĩa là ra khỏi đường thịt, dùng thân thể nguyền rủa hoàn toàn xông ra ngoài. Tình cảnh này khiến tinh thần thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành run lên, y vốn tưởng có thể một kích giết chết nay y đã đoán sai. Nếu là bình thường thì sai lầm như vậy không có gì, có thể bổ khuyết, nhưng lúc này phạm sai lầm sẽ hình thành hai kết cuộc. Thứ nhất là cục này nhất định bị phá rồi.
Kết cuộc thứ hai là một kích mạnh nhất của Tô Minh đã phát ra điên cuồng khiến thanh niên do ý chí Tam Hoang biến thành thấy nguy hiểm.
Giờ phút này, bàn tay do Tam Hoang biến thành hóa thành hình người, xoay người lại bị một kích mạnh nhất của Tô Minh đâm vào, bên tai vang giọng nói lạnh lùng.
- Lần này, ngươi thua.