Đó không phải gần vạn mà là mấy vạn!
Mấy vạn tiên tộc cùng giáng xuống là rất hiếm thấy trong quá khứ, trừ năm đó tiên tộc rầm rộ xâm nhập giết vào Đại Ngu hoàng thành ra, chuyện tương tự không xuất hiện nữa. Bởi vì cái loại giáng trần phạm vi lớn trong thời gian ngắn cần tiêu hao rất nhiều tài nguyên tiên tộc, đó là thứ yếu, quan trọng là cần tiên tộc lấy ra lực lượng đạo thần đã không còn nhiều.
Lực lượng đạo thần là lực lượng mạnh nhất trong Đạo Thần chân giới, lực lượng đó là đạo thần ban cho, dù là tiên tộc cũng rất ít có, dù sao đạo thần đã rất lâu rồi không lộ thần tích.
Trừ tiêu hao lực lượng đạo thần ra càng cần tu sĩ hy sinh tuổi thọ mới áp chế quy tắc đất Âm Tử. Cái loại trả giá tuổi thọ này rất khổng lồ, không phải mấy chục thậm chí là mấy ngàn người có thể chịu được. Nó gần kẻ giáng trần gấp trăm lần người cùng trả giá, không thể nghịch chuyển, không thể hồi phục. Còn có một số điều kiện khác thậm chí là lấy ra vài báu vật tiên tộc mới làm được điều này, nhưng thời gian không lâu lắm.
Tựa như năm đó tiên tộc giáng xuống Man tộc, mặc dù tiên tộc chiến thắng nhưng nếu tính cái giá phải trả thì đó là trận thắng thảm. Tiên tộc ở nhiều năm sau đó đều trong trạng thái hồi phục.
Mặc dù lần này chỉ giáng xuống vài vạn, kém xa cuộc chiến năm đó, tiên tộc trả giá không cao lắm nhưng vẫn là không ít.
Mắt Tô Minh chợt lóe, hắn cảm giác được mình ở đất Man tộc liên hệ với Đại Ngu hoàng thành trong Tử Hải càng nhiều chút. Đầu tiên là hắn lạnh lùng liếc Cấp Ảm, mắt quét qua mấy vạn tiên tộc dưới đất, bọn họ đều bị hắn chấn nhiếp cúi đầu tránh ánh mắt.
Khi họ cúi đầu thì giọng lạnh lẽo của Tô Minh quanh quẩn trong khung trời.
“Man tộc nghe lệnh, giết hết tất cả tiên tộc phản kháng!” Khi Tô Minh thốt lời thì xung quanh năm, sáu vạn Man tộc cùng gầm lên.
“ Giết!!!” Tiếng giết gào thét kinh thiên động địa, theo sau là mấy vạn người xé gió lao hướng tiên tộc giáng trần.
Tô Minh tiến tới trước một bước, chớp mắt biến mất, xuất hiện đằng trước mọi người lao hướng trận pháp giáng xuống. Tay phải nâng lên oanh kích trận pháp trên trời.
Hắn không phải giết người mà là muốn hủy diệt trận pháp này!
Nếu là tu vi trước đó của Tô Minh thì không thể hủy diệt trận pháp này được, nhưng bây giờ hắn bước vào mệnh tu, có sức chiến đấu rất mạnh, có tư cách như vậy.
Khi Tô Minh dao động trận pháp thì Cấp Ảm biến sắc mặt, chần chờ giãy dụa. Đại sư huynh Hình Kiền của Tô Minh cầm rìu chiến to lớn lạnh lùng nhìn.
Cùng lúc đó, mấy vạn tiếng giết trong khoảnh khắc bùng nổ. Hiển nhiên những người tiên tộc giáng trần có chuẩn bị, mới giáng xuống chưa ngưng tụ thân thể lập tức bên người như có bàn tay vô hình bóp nát vật phẩm gì đó, trong thời gian ngắn hoàn thành quá trình ngưng tụ, lộ ra thân hình chém giết cùng người Man tộc.
“Truyền lệnh của Tam Hoàng Ngũ Đế, Man tộc làm loạn, đồ Đông Hoang, tất cả huyết mạch Man tộc Nam Thần để răn đe!” Một thanh âm uy nghiêm từ trong vòng xoáy trận pháp truyền ra.
Trong vô số bóng dáng giáng xuống lập tức bước ra mấy trăm người, tu vi mỗi người rõ ràng đều là vấn đỉnh. Mặc dù không phải mỗi người đều là vấn đỉnh đại viên mãn nhưng mấy trăm vấn đỉnh mang đến uy hiếp rất mạnh.
Khi thanh âm vang lên thì có tiếng nổ dữ dội truyền ra, đó là nắm đấm của Tô Minh đánh vào trận pháp giáng trần trên trời. Sóng gợn khuếch tán, trận pháp lắc lư.
Tiếng nổ vén lên mở màn đại chiến, tiếng chém giết ngập trời lan tràn. Mấy vạn tiên tộc cùng Man tộc chém giết khiến bầu trời như đổ mưa máu, máu rơi xuống đất, từng cái xác rớt xuống, thịt vụn bay tứ phía làm mấy vạn tiên tộc dưới đất run rẩy nhìn chằm chằm bầu trời, nhìn Tô Minh. Không biết là ai gầm lên, bỗng bay ra hung tợn muốn tham gia đại chiến. Nhưng gã mới bay chưa tới mười mét thì người run lên, dường như đánh vào vách ngăn vô hình, thân thể tạc nổ thành thịt vụn.
Hình ảnh tàn khốc khiến tiên tộc dưới đất khác muốn vọt ra sợ hãi dừng bước. Trên bầu trời mười mét không biết khi nào thì giăng một tầng vách ngăn, từ bên ngoài có thể bước vào nhưng bên trong không thể lao ra được, tựa như cái lồng vậy.
Bình chướng này là Tô Minh bày ra, lý do hắn không giết mấy vạn tiên tộc bị chấn nhiếp đương nhiên là có ẩn ý.
Trên bầu trời chém giết càng kịch liệt hơn, Tô Minh nâng lên tay phải lại đánh ra một đấm. Sóng gợn hủy diệt từ người tản ra tám hướng, đánh vào trận pháp cũng đập nát người tiên tộc xung quanh muốn tới gần hắn.
‘Trận pháp tiên tộc...’ Mắt Tô Minh lóe sát khí, thân thể bỗng toát ra nhiều khói đen tử vong.
Khói đen vòng quanh người hắn, khiến Tô Minh trông tràn đầy tà dị và âm u, tay phải nâng lên lại đánh một đấm.
Giây phút nắm đấm đánh ra, trận pháp giáng trần của tiên tộc phát ra tiếng nổ chấn động bốn phía. Trong tiếng nổ, trận pháp xuất hiện vô số vết nứt không ngừng lan tràn, phủ lên khắp nơi. Nhưng khi chúng nứt ra thì lập tức khép lại, hởi thở hạo dương mênh mông tỏa ra khiến trận pháp trông như lượn lờ ánh sáng vàng, không thể bị phá hủy.
Cùng lúc đó, trong trời sao tiên tộc, từng cầu vồng từ bốn phương tám hướng lao nhanh, vọt hướng vô số đại lục trong vũ trụ. Trong khu vực tồn tại vài chục vạn người tiên tộc.
Trong đó có một đại lục trôi nổi tồn tại trận pháp cực kỳ khổng lồ. Hiện tại trong trận pháp có mấy ngàn người khoanh chân tĩnh tọa trấn thủ trận này, có ba ông lão tu vi càng cao sâu ngồi chính giữa trận pháp.
Mỗi lần truyền tống là mấy ngàn người liền biến già nua, thậm chí có không ít trở thành tro bụi, nhưng lập tức có một đám mấy ngàn người hoán đổi, trả giá tuổi thọ giữ vững trận pháp, không ngừng truyền tống chiến sĩ tiên tộc tiến vào Man tộc.
Theo Tô Minh ở Man tộc đánh nổ, trận pháp chớp lóe ánh sáng, dù xuất hiện khe nứt nhưng bị mấy ngàn người trấn áp, nó lại hồi phục.
Theo trận pháp vận chuyển và trấn thủ, xung quanh càng nhiều người tiên tộc nhanh chóng bước vào trong trận pháp, mau chóng bị truyền tống giáng trần.
“ Vỡ cho ta!!!” Dưới bầu trời Man tộc, tiếng gầm của Tô Minh như có thể xé rách hư vô.
Thân thể hắn tựa sao băng đen lao ra, dùng thân thể va chạm vào trận pháp. Trận pháp chấn động dữ dội.
Nhưng vẫn không tan vỡ!
Tô Minh ngửa đầu ngầm lên, nhảy vọt giết vào đám người tiên tộc. Theo hắn xông vào, chỗ đi qua đâu không có bất cứ người tiên tộc chống lại nổi. Từ xa nhìn con đường Tô Minh đi máu bắn khắp nơi như là một con huyết long, Tô Minh đang khiến máu chảy càng nhiều, có nhiều đầu rồng hơn. Càn quét một vòng, Tô Minh mang theo máu kẻ bị hắn giết bắn ra vòng quanh ngoài người, hình thành huyết long thì lại vọt vào vòng xoáy âm tử trên trời.
“Lấy máu mới mẻ của những tiên tộc, triệu hoán trong sương âm tử truyền ra hơi thở, hãy để ta cảm nhận các ngươi. Có muốn xuất hiện mượn tử khí của ta hủy trận pháp của tiên!?” Tô Minh khựng lại ngoài vòng xoáy âm tử trên trời nhưng xung quanh máu tươi chuyển động lao hướng vòng xoáy.
Trong vòng xoáy liền phát ra từng tiếng gầm hưng phấn, từng con giao long đen lộ ra thân hình mạnh hút máu tươi, và có càng nhiều thú kỳ lạ từ sương khói biển ảo ra điên cuồng cắn nuốt máu.
Giây phút Tô Minh trở thành mệnh tu thì hắn chẳng những cảm nhận triệu hoán vô tận đến từ tiên tộc, càng cảm giác ra trong sương khói vòng xoáy âm tử giữa Man tộc và tiên tộc tồn tại hung linh nhiều vô số kể. Những hung linh đều do tử khí biến thành, đó là điểm bắt đầu và kết thúc nguyên đất Man tộc tử vong!
Giây phút những hung linh nuốt máu tiên tộc thì đôi mắt chúng lóe tia sáng âm u, tất cả lao ra khỏi sương âm tử hướng về Tô Minh.
Những hung linh có nhiều là giao long hoặc thân hình quái dị, nhưng mặc kệ là hình dạng gì khi bay ra đều hóa thành các luồng khói đen, vòng quanh hắn, khiến bây giờ quanh thân hắn khói đen cuốn mấy ngàn mét!
“Trận pháp tiên tộc giáng trần, vỡ cho ta!!!” Tô Minh bước ra một bước, tới gần trận pháp tiên tộc gáng trần, nâng tay phải đánh hướng trận này.
Nắm đấm rơi xuống, phạm vi ngàn mét thậm chí xa hơn theo nắm đấm của Tô Minh đánh vào trận pháp, nó phát ra tiếng chấn chưa từng có. Mấy ngàn người trấn thủ trận pháp trên đại lục tiên giới phát ra tiếng hét thảm, cùng hộc máu, ngoài người lượn lờ khói đen và có nguyền rủa đang ăn mòn thân hình. Ba ông lão chính giữa người run rẩy, làn da xuất hiện nhiều lốm đốm đen, trận pháp dưới thân tan vỡ.
Cùng lúc trận pháp đại lục tiên tộc tan vỡ thì nắm đấm của Tô Minh đánh vào trận pháp giáng trần, nó vỡ thành bốn, năm mảnh, trùng kích cuồng bạo càn quét bốn phía.
Giây phút nó tan vỡ, trong trận pháp tồn tại gần ngàn bóng dáng đang giáng trần liền phát ra tiếng hét thảm không cam lòng vỡ tan.
Khoảnh khắc trận pháp bị hủy diệt thì chớp mắt lại xuất hiện ba trận pháp nữa, cùng với trận pháp trước đó không bị hủy diệt tụ tập lại, bốn trận pháp tỏa ra ánh sáng chói lòa. Càng nhiều tiên tộc giáng xuống, dường như là đợt phản kích đối với việc Tô Minh hủy đi một trận pháp!
Trong lòng Tô Minh có xúc động mãnh liệt, đến từ liên hệ trong tinh thần như thực chất với Đại Ngu hoàng thành. Hắn có cảm giác dường như chỉ cần kêu gọi là nó sẽ đáp lại ngay!
“ Đại Ngu hoàng thành! “
Khoảnh khắc bốn chữ thoát khỏi môi Tô Minh, tinh thần hắn chấn động, cùng lúc đó, trên Tử Hải Man tộc, trong vòng xoáy vài chục vạn dặm có khí lạnh vô cùng tận điên cuồng bùng phát. Khí lạnh có thể đóng băng khung trời, nó bùng phát ra nguyên Tử Hải chợt ngừng gầm rống.
Một thành trì bàng bạc khó thể hình dung bị chôn vùi vạn năm đã xuất hiện!!!
Đó là Đại Ngu hoàng thành!!!
Là thánh địa của Man tộc!