Mục lục
Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài sơn cốc cư trụ gần ngàn Vu nhân bây giờ mây đen đang lao nhanh tới gần, rậm rạp mấy trăm Bức Thánh tộc lưng có cánh, mặt mày dữ tợn, lộ răng nhanh sắc bén, mắt toát ra ánh đỏ hung ác, chi chít đầy trời. Bộ dạng tộc nhân Bức Thánh tộc có chút đáng sợ, người đen thui, thân hình to gấp ba Vu tộc, trông như gần bốn mét, cánh tay vạm vỡ như có lực lượng xé rách người. Chúng nó không mặc quần áo mà có vô số lông chim rậm rạp phủ trùm trông như áo dài. Tay chúng nó, mỗi tộc nhân Bức Thánh tộc đều cầm một đao nhẫn hình tròn, lưỡi dao màu đỏ thẫm tựa như nhuộm đẫm máu. Tiếng gào quanh quẩn, có ánh trắng chiếu xuống, bầy Bức Thánh tộc tựa hung thần tới gần sơn cốc Vu tộc ở.

“Thiết Mộc tiền bối sao rồi?"

Trên đài sơn cốc, Nam Cung Ngân thái dương có tóc bạc nhìn trên trời Bức Thánh tộc tới gần, trầm giọng hỏi.

“Thiết Mộc tiền bối còn đang ngủ say, không có dấu hiệu thức tỉnh. Lần trước ngài ấy bị thương quá nặng, chỗ chúng ta lại không có đủ thuốc, sợ rằng dù có tỉnh thì tu vi sẽ rớt nhiều." Im lặng một lúc sau mười mấy người đứng cạnh Nam Cung Ngân có một thấp giọng nói.

"Hắc Nhai tiền bối thì sao?” Nam Cung Ngân thầm than, hỏi tiếp.

"Lúc trước sai người đi mời Hắc Nhai tiền bối nhưng chẳng hiểu sao ngài ấy bỗng bế quan, không gặp ai cả, còn đóng cửa động phủ."

Trong lúc họ nói chuyện thì bầu trời mây đen cuồn cuộn mạnh áp xuống, cùng lúc đó tiếng rít sắc nhọn xen lẫn hưng phấn quanh quẩn. Chỉ thấy tộc nhân Bức Thánh tộc bảy, tám tên từ giữa không trung lao hướng sơn cốc.

Tộc nhân Bức Thánh tộc bảy, tám tên tốc độ cực nhanh, mắt thấy sắp tới gần, Nam Cung Ngân đứng nhìn chằm chằm, mắt lộ sát khí.

Mười mấy người sau lưng gã cũng giống thế, có kẻ siết chặt nắm tay, biểu tình âm độc. Không chỉ có họ, những Vu nhân ẩn núp trong sơn cốc ai nấy đều nhìn thấy hình ảnh đó, hình ảnh ở trong mộng là ác mộng, ở trong mắt họ là hiện thực tàn khốc.

Trong thời gian ngắn, tộc nhân Bức Thánh tộc bảy, tám tên cách đỉnh cơn cốc chưa đến hai mươi mét, nhưng khi chúng hưng phấn rít gào lại lao ra mười mét thì bỗng vang tiếng nổ, chỉ thấy có màn sáng ảo ảnh hiện ra ngoài sơn cốc. Màn sáng kịch liệt dao động, tộc nhân Bức Thánh tộc bảy, tám tên va đụng vào màn sáng nhưng chúng chẳng hề bị tổn thương, chẳng qua thân thể bị chấn bắn ra mười mét.

"Bức Thánh tộc về mặt chiến lược giống như trước không thay đổi, đều là dụ tộc nhân ta ra ngoài đấu với chúng rồi bị xem thành con mồi. Sức mạnh cơ bắp có thể so với đỉnh trung kỳ Tế Cốt Man tộc, so với lần trước chúng nó đến thì mạnh hơn chút. Dự tính lần sau chúng nó đến sức mạnh cơ bắp có thể đạt tới hậu kỳ Tế Cốt Man tộc." Sau lưng Nam Cung Ngân, trong mười mấy người có một bà lão gầy gò, khuôn mặt già nua, mắt tràn đầy tơ máu, nhỏ giọng nói.

"Lần này Bức Thánh tộc đễnâm nhập tộc nhân bình thường tăng tiến không ít, như vậy tử tuyến tộc nhân của chúng sức mạnh thân thể có khả năng trước tiên đạt tới mức tương đương hậu kỳ Tế Cốt Man tộc."

Khi bà lão thốt lời thì tám màn sáng sơn cốc bắn ra tám Bức Thánh tộc tỏa ánh sáng chói lòa, những ánh sáng đan xen giữa không trung hình thành lưới lớn hướng tới tám Bức Thánh tộc như muốn bao lấy chúng.

Nhưng khoảnh khắc lưới sáng tới gần chúng nó thì trong tám Bức Thánh tộc có một nâng lên tay phải đặt trước ngực, miệng phát ra thanh âm chú ngữ phức tạp khó hiểu. Thanh âm quanh quẩn, lập tức sau lưng tộc nhân Bức Thánh tộc không khí như bị xé rách, lao ra một con dơi đỏ to lớn.

Dơi đỏ to đến vài mét, lao ra xong xé gió hướng tới võng lớn, va vào nhau. Dơi đỏ nổ tung, hóa thành mấy trăm giọt máu đánh vào màn võng, trời đất ầm ĩ. Lưới ánh sáng lập tức tan vỡ, mấy trăm giọt máu như có sinh mệnh bay tám hướng, trông như vài trăm u hồn đỏ hồng.

“Độ mạnh thần thông cũng tăng không ít, so với lần trước khác rõ rệt. Bây giờ những tộc nhân Bức Thánh tộc bình thường này đều có trình độ tương đương với trung kỳ Ương Vu. Trận chiến này nếu không có gì ngoài ý muốn, nếu không đưa ra tế phẩm thì chỉ cần màn sáng bảo vệ còn giữ vững được, thế thì chúng ta có sáu phần chiến thắng, nhưng cái giá là ba trăm, thậm chí năm trăm sinh mệnh tộc nhân bị màn sáng hút sạch mà chết." Bà lão thấp giọng nói, toát ra đau thương.

Nam Cung Ngân im lặng, tất cả người sau lưng gã đều im lặng xuống.

Trên bầu trời, trong tầng mây đen kịt cuồn cuộn lại có mười mấy cái bóng xé gió lao nhanh, cùng tám đồng tộc trước lao hướng màn sáng.

Tiếng nổ vang vọng, màn sáng chớp động dữ dội. Bên trong sơn cốc phía dưới có một vị trí bị đào rỗng, trên mặt đất có trận pháp to lớn chừng trăm mét, trên trận pháp đang ngồi xếp bằng ba mươi Vu nhân. Những Vu nhân ai nấy gầy gò, mặt tái nhợt, lực Vu tộc trong người họ liên miên bất tận bị trận pháp hút đi, thành căn nguyên chống đỡ trận pháp bên ngoài vận chuyển.

Trận pháp không yên lặng mà không ngừng lấp lóe, tần suất đối lập với bên ngoài trận pháp bị oanh kích. Chớp lóe ngày càng kịch liệt, thân thể ba mươi mấy tộc nhân Vu tộc run rẩy, có vài người hộc máu lung lay sắp đổ. Bốn phía lập tức có kẻ tiến lên đỡ họ, lại có người ngồi vào đó giữ cho trận pháp vận chuyển. Những người bị dìu ra không chút do dự ở một bên phun nuốt tranh thủ hồi phục nhiều chút lực lượng.

Nhưng vẫn có mấy tộc nhân không đợi người dìu xuống thì trận pháp không ngừng chớp lóe hấp thu, cười thảm toàn thân bị hút khô nhanh, cuối cùng hóa thành bộ xương tan biến thành tro, tất cả hơi thở và sinh mệnh đều thành một phần giữ trận pháp.

Trên bầu trời ngoài sơn cốc, thời gian trôi qua, Bức Thánh tộc đánh vào màn sáng đã tới gần trăm. Gần một trăm tộc nhân Bức Thánh tộc hú kêu không ngừng oanh kích khiến màn sáng phát ra tiếng khó chịu đựng, tùy thời tan vỡ vậy.

“Đại nhân, chúng ta ra tay đi! Đã có mười sáu tộc nhân kéo dài trận pháp bị hút khô sinh mệnh mà chết!"

Mười mấy người sau lưng Nam Cung Ngân vang lên tiếng sốt ruột.

Nam Cung Ngân im lặng, mặt tái nhợt lắc đầu.

Tiếng nổ không ngừng vang vọng tám hướng. Lát sau, tộc nhân Bức Thánh tộc công kích màn sáng đã tới một trăm năm mươi mấy, tiếng gào thét khiến người nghe tinh thần chấn động.

“Đợi chút nữa, chúng ta chỉ có một lần cơ hội, không thể uổng phí.” Nam Cung Ngân nghiến răng lầm bầm.

“Đại nhân, đã có bốn mươi ba tộc nhân chết trong trận pháp, nếu cứ chờ nữa thì nhân số tử vong sẽ tăng gấp đôi!"

Nam Cung Ngân nhìn bên ngoài màn sáng giờ gần hai trăm tộc nhân Bức Thánh tộc, lại nhìn mây đen trên trời, cắn răng.

"Sát cung chuẩn bị!"

Thanh âm phát ra, lập tức có người lùi ra sau. Hơn mười giây sau, lập tức từ trong một số động phủ đi ra chín gã đàn ông.

Chín gã đàn ông đều là Chiến Vu, họ đứng bên ngoài bình đài động phủ của mình, ngẩng đầu nhìn trời, trong tay ai nấy cầm cung to màu đen. Cung cao cỡ một người bị chín gã đàn ông cầm, dùng hết sức chậm rãi kéo ra. Khoảnh khắc họ kéo cung ra, sau lưng chín người có ba Linh Môi, ba Nhiếp Hồn, ba Dự Tư Vu tộc bước ra.

Linh Môi thấp giọng khẽ ngầm, tử khí đậm đặc lập tức từ dưới sơn cốc ngưng tụ lao hướng chín Chiến Vu kéo sát cung, mơ hồ hình thành chín mũi tên!

Nhiếp Hồn mở mắt ra, lực lượng kỳ lạ thuộc về nhiếp hồn ở trong không khí dao động, dường như tinh thần họ ngưng tụ trong cung tên sát cung thật lâu không tán đi.

Dự Tư nhắm mắt như đang minh tưởng. Giây phút họ nhắm mắt, đôi mắt nanh tranh của chín Chiến Vu lóe tia sáng trắng, dường như lúc này họ đã mất đi tâm trí, con mắt trắng dã trống rỗng.

"Mở sát cung!” Nam Cung Ngân gầm lên.

Khoảnh khắc thanh âm vang vọng sơn cốc, chín Chiến Vu mắt trắng gầm lên, lại kéo sát cung giãn ra chút, bả vai và cánh tay xé rách đẫm máu vẫn kiên trì kéo căng sát cung rồi mạnh buông tay.

Tiếng *ù ù* quanh quẩn trong sơn cốc, vang trong cõi trời đất. Cùng lúc đó, trong sơn cốc như có chín con hắc long rít gào lấy tốc độ cực nhanh trực tiếp lao ra, xuyên thấu qua màn sáng bảo vệ xuất hiện bên ngoài màn sáng, gần hai trăm tộc nhân Bức Thánh tộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK