Mục lục
Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từng khe hở xuất hiện trên thân pho tượng Nguyệt thần, từng tơ tím mang theo hơi thở tàn ác, sương mù có cảm giác âm u nhanh chóng lan tràn từ khe hở, chiếm hơn phân nửa bầu trời, khiến người ngẩng đầu nhìn bầu trời biến thành màu tím.

Cảm giác màu tím tà ác càng khuếch tán sâu trong đáy lòng mỗi người chính mắt thấy, khiến họ lần đầu tiên cảm thấy màu tím yêu dị như vậy.

*Ầm!*

Pho tượng Nguyệt thần tan vỡ, đặc biệt là khe hở ở đầu tượng từ xa nhìn như là nước mặt Nguyệt thần. Tình cảnh này rung động mọi người nơi đây, vết nứt lan tràn, pho tượng Nguyệt thần...thành bốn năm mảnh!

Tam Môn Đạo Thiên, cửa thứ hai, chưởng duyên sinh diệt từ nay tan biến trong thiên địa, không còn nữa!

So với tộc nhân khác thì ba trưởng lảo càng ở gần Đạo Quỳ sơn. Giờ phút này, ông lão xuất hiện từ lòng đất biểu tình cực kỳ nghiêm túc, hai người khác thì nhìn chằm chằm.

“ Màu tím này khiến ta có loại run rẩy muốn bái lạy, thậm chí trong màu tím ta cảm nhận đến loại cảm giác như có thể hủy diệt khung trời. “

“ Lần này người được tộc tử chiêu lãm đến rốt cuộc là tu vi gì! “

Ba người liếc nhau, đều thấy ra rung động trong lòng đối phương.

Khi pho tượng Nhật Nguyệt cùng tan vỡ thì trong cửa hai Môn Đạo Thiên, màn nước biển vạn mét dần đổ xuống, tiếng ầm ầm hóa thành dư âm. Tô Minh đứng giữa không trung, biểu tình bình tĩnh. Trước mặt hắn, pho tượng Nhật Nguyệt thần sụp đổ, trong mảnh vụn tứ tán, một người đàn ông điển trai đến khó tả, một cô gái xinh đẹp đến không có tỳ vết lộ ra.

Hai người đứng trên mặt biển nhìn chằm chằm Tô Minh, biểu tình lộ ra vô cùng oán hận.

“Thời đại chúng linh chết, chúng ta đều tự hồi phục. Nơi này chỉ là phân thần chúng ta ở, ngươi đã làm trái ước định năm đó của chúng ta, ngươi sẽ chịu linh vương trách phạt! “

“Cút khỏi chỗ này, thần nguyên tinh hải không phải giới chín thương khung ngươi có thể đến, minh ước linh vương vẫn còn, nếu ngươi dám nuốt thần nguyên của hai chúng ta thì ý chí của linh vương chớp mắt giáng xuống, ngươi...sẽ chết chắc! “

Tô Minh biểu tình như thường nhưng lòng máy động. Sau khi hắn đoạt xá Ách Thương trở thành phân thân, có được ký ức hỗn độn, những ký ức này cần thời gian mới từ từ dung hợp được, bây giờ có rất nhiều chuyện hắn không biết. Tựa như hai người này nói linh vương, nói ước định cái gì hắn không có chút ấn tượng.

“Ngươi không biết minh ước linh vương? “

“Ngươi...Không lẽ ngươi là tu sĩ? Ngươi...ngươi đoạt xá Ách Thương! “

Một nam một nữ làm sao không nhìn ra tinh thần của Tô Minh, cùng biến sắc mặt.

Tô Minh hừ lạnh, không lên tiếng. Thân thể hai người này hoàn toàn do thần nguyên tổ thành, hắn cảm nhận được khát vọng mãnh liệt của Ách Thương phân thân. Nếu nuốt hai người này thì Ách Thương phân thân của hắn sẽ càng cường đại.

Cái gì mà minh ước linh vương, Tô Minh không biết, cũng không để ý. Khoảnh khắc hai người biến sắc mặt thì cây Ách Thương sau lưng Tô Minh ầm ầm động, mở rộng vô hạn, bỗng nhiên thay thế vùng trời này. ở thân cây Ách Thương lộ ra lỗ hổng như cái mồm khổng lồ mạnh hút hai người trong biển.

Cái hút này, toàn thế giới, toàn trời đất, đương nhiên bao gồm cả biển rộng chớp mắt co rụt cùng bị hút vào miệng Ách Thương. Một nam một nữ cay đắng và tuyệt vọng, họ không thể phản kháng, không có thần vượng thì họ chỉ là một đoàn thần nguyên mà thôi.

Trời đất bỗng biến thành màu tím, chốc lát sau đều tan biến, bao gồm Ách Thương phân thân biến thành cây to cũng không còn bóng dáng.

Tây Hoàn tinh vực, trong dị địa Tây Hoàn, trước mặt Ách Thương phân thân Tô Minh xuất hiện hai đoàn lực thần nguyên, một hình mặt trăng, một hình mặt trời. Chúng nó vòng quanh Ách Thương phân thân, dần thu nhỏ. Ách Thương phân thân ngửa đầu gầm lên, nhanh chóng cường đại.

Cùng lúc đó, Phệ Không phân thân trong trời đất bị tổn lại cũng ngửa đầu gầm lên, tu vi của hắn mặc dù trở lại đỉnh trung kỳ vị giới nhưng bây giờ sau tiếng rống rõ ràng tăng lên.

“ Phệ Không phân thân, thuật phệ không ảnh, kiếp thứ sáu! “

Khí thế của Phệ Không phân thân Tô Minh bùng phát, nhưng hắn phát hiện tu vi của mình dù có tăng lên thế nào đều bị ức chế ở trình độ đỉnh trung kỳ vị giới, không cách nào đột phá.

“Bản thân Phệ Không phân thân không haonf chỉnh, vậy nên tu vi không cách nào tăng tiến, muốn nó hoàn chỉnh thì cần dung hợp!” Tô Minh ngẩng đầu, mắt chợt lóe, tiến tới một bước.

Một bước đạp xuống, trời đất tàn phá xung quanh Tô Minh vặn vẹo, chớp mắt tan biến. Trước mắt Tô Minh, hắn trông thấy mặt trời Hắc Mặc Tinh, mặt đất Hắc Mặc Tinh càng thấy gần vạn tộc nhân Ngọc gia, còn có dưới Đạo Quỳ sơn ba tu sĩ tu vi hùng hậu.

Giây phút Tô Minh đi ra khỏi pho tượng Nhật Nguyệt đồng huy tan vỡ thì lập tức bị ánh mắt gần vạn người nhìn xung quanh, những ánh mắt có giật mình, hoảng sợ, cũng có phức tạp.

Tiếng ầm ĩ dấy lên, tất cả chỉ vì một mình Tô Minh!

“Chính là hắn ư? “

“Chính là người này xông qua Đạo Quỳ sơn cửa thứ nhất, nhật nguyệt đồng huy cửa thứ hai, càng khiến pho tượng Nhật Nguyệt tan vỡ! “

“ Là ai chiêu lãm người này đến? Cường giả như vậy tuyệt đối không phải tộc nhân bình thường có thể gặp gỡ, không lẽ là hàng trưởng lão gia tộc mời? “

“Hắn...hắn thế này xem như xông qua cửa hai Môn Đạo Thiên đúng không? Có chăng sẽ...xuất hiện cửa ba Môn Đạo Thiên? “

Tiếng xôn xao liên tiếp, trong ba trưởng lão có thân phận tối cao nhất Ngọc gia, đại trưởng lão chắp tay hướng Tô Minh, định mở miệng nói chuyện thì bỗng biến sắc mặt, vội thụt lùi.

Gần như lúc lão lùi lại thì Tô Minh ở giữa không trung duỗi hai tay ra, hiện tại hắn không rảnh ứng đối với người khác. Sau khi nuốt nhật nguyệt, Ách Thương phân thân của hắn đang nhanh chóng tiêu hóa và cường đại, cùng lúc đó, tùy theo Ách Thương phân thân cường đại, hồn Tô Minh nắm giữ lực thần nguyên cũng mạnh mẽ hơn. Trong trạng thái này, Phệ Không phân thân nhân cơ hội biến mạnh mẽ. Tuy nhiên, vẫn bị ức chế gần đỉnh trung kỳ vị giới, nếu muốn đột phá thì phải bổ sung sự thiêu sót của Phệ Không phân thân.

Tô Minh mắt chợt lóe, tay phải giơ lên chỉ hướng mặt đất, lập tức những mảnh vỡ của pho tượng Nhật thần trong chớp mắt run rẩy, từ bốn phương tám hướng lao tới, phát ra tiếng rít chói tai. Những mảnh vỡ ở giữa không trung nhanh chóng tan biến, hóa thành sợi chỉ như máu thịt lao vào tay phải của Tô Minh, dung nhập tràn ngập toàn thân hắn.

Tốc độ dung nhập quá nhanh, chỉ chớp mắt đã bao bọc Tô Minh vào trong, từ xa nhìn như hình thành cái kén to. Cái kén hình thành không lâu sau, mảnh vỡ pho tượng Nguyệt thần tan vỡ cũng từ xung quanh lao đến, phủ trùm, khiến vật bao trùm Tô Minh trông như phần mộ!

Rõ ràng là Tô Minh thi triển địa hạ tu văn thuật lên người mình, lấy đặc tính của thuật phệ không ảnh để nuốt tinh hoa pho tượng Nhật Nguyệt, định cho Phệ Không phân thân hoàn chỉnh hơn chút.

Đây là cách duy nhất hiện tại Tô Minh có thể nghĩ ra, trừ điều đó ra trong thời gian ngắn hắn không thể khiến Phệ Không phân thân hoàn chỉnh, chỉ đành mặc kệ cơ hội cho mình cường đại tan biến.

Phần mộ to cỡ vài trăm mét bềnh bồng giữa không trung, ngôi ngộ trông như một pho tượng tỏa ánh sáng chớp lóe không ổn định. Bên ngoài pho tượng mảng lớn phù văn nhấp nhô trông rất quái dị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK