Mục lục
Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cha, mẹ, trong lòng con các người chính là cha mẹ của con, con đi đây."

“Sửu nhi muội muội, phải sống vui vẻ nhé...” Tô Minh ngơ ngác nhìn nơi này, trong đầu ký ức ấm áp hiện ra.

Đây là một gia đình lương thiện, mỗi người đều như vậy, dù lúc Tô Minh đến hay khi rời đi, ngôi nhà bình thường không giàu có này cho hắn ấm áp làm hắn không thể quên.

Nhìn cảnh tượng nơi đây, Tô Minh đứng thật lâu rồi xoay người ngồi dưới mái hiên, chờ đợi người tối nay đến.

Đêm khuya buông xuống, hôm nay có mưa rơi, trên trời ánh trăng chiếu xuống đất khiến đêm tối không tính đen đặc, khiến ánh trăng trông như thêm một tầng ly biệt.

Bốn phía rất yên tĩnh, đôi khi truyền ra tiếng ngáy của cha mẹ Tên Hề Nhi ngủ say, rơi vào tai Tô Minh, thanh âm cũng thật ấm áp.

Tô Minh nhắm mắt, lát sau khi mở ra thì đằng trước trong bóng đêm có hai cầu vồng xé gió lao đi. Chốc lát hai cầu vồng đáp xuống trước mặt Tô Minh, biến thành hai người áo đen bảy ngày trước đã tới đây.

Hai người mặt tái nhợt, xuất hiện rồi ánh mắt trực tiếp rơi vào người Tô Minh. Tô Minh không lên tiếng, lạnh lùng nhìn hai người, trong đó một người bỗng nhiên nhấc chân lên, chớp mắt lướt qua người Tô Minh.

Tô Minh không ngăn cản, nhưng trong mắt hắn có sát khí mà hai người không phát hiện.

Nếu như họ dám có hành động khác với gia đình này, vậy Tô Minh dù bây giờ tu vi chỉ hồi phục một phần nhưng sẽ ra tay, dù cho lại mất đi tu vi cũng sẽ giết chết hai người ngay tại chỗ.

May là đệ tử Tà Linh tông bước vào trong nhà không có hành động gì khác lạ, gã đi qua tất cả gian phòng, trong nhà bếp thấy mấy lá cây thảo dược, biểu tình quái dị đi ra, ngoái đầu liếc Tô Minh, nhỏ giọng nói vào tai người khác.

“Không tệ, tuổi còn nhỏ đã có quyết đoán như vậy, tên ngươi là gì?” Đệ tử Tà Linh tông bảy ngày trước nói chuyện với nhà Tên Hề Nhi không phải lạnh lùng cẩn thận nhìn Tô Minh chằm chằm, chậm rãi nói.

“Trần Tô.” Tô Minh bình tĩnh nói.

“Trần Tô, nhắm mắt lại, chúng ta mang ngươi quay về tông môn!"

Hai người rõ ràng có tâm sự, không nói gì nhiều. Người nói chuyện vung tay áo, lập tức có gió cuốn Tô Minh, ba người biến thành hai cầu vồng lao lên trời.

Cuối cùng họ rời đi không khiến bất cứ ai nơi đây chú ý. Cả nhà Tên Hề Nhi còn đang ngủ say, không hay biết tai kiếp của họ đã tan biến.

Trên bầu trời, Tô Minh bị đệ tử Tà Linh tông kẹp nách, nhìn đất bên dưới ngày càng xa, nhìn nơi cư ngụ một năm chậm rãi biến mất trong tầm mắt, nhìn gia đình cho hắn ấm áp khuất xa trong ký ức, mắt khép lại.

Không thấy đất, không thấy gia đình, ngửi không được hương hoa quế.

‘Tà Linh tông...’ Giây phút mắt Tô Minh khép, có tia sáng lạnh xẹt qua đáy mắt.

Đây là phương đông Đông Hoang đại lục, là nơi Tà tông chiếm cứ trong toàn Đông Hoang đại lục!

Lý do Đế Thiên muốn giáng trần hai phân thân, một cái đương nhiên là bình định Tô Minh, cái khác thì trấn giữ chiến quả của Đại Diệp tiên tông nhiều năm nay ở trên Đông Hoang đại lục ít nhiều đạt được. Nhưng xét đến cùng thì gã đề phòng là đến từ phía đông Đông Hoang đại lục, kẻ mạnh nhất Tà tông, dù ở tiên tộc cũng thuộc hàng cường giả, nên giáng xuống phân thân mạnh nhất dưới bản tôn.

Tà tông là xưng hô thống nhất của bốn tông môn lấy tà làm danh ở phía đông Đông Hoang đại lục.

Bốn tông môn này là Tà Trần tông, Tà Linh tông, Tà Thị tông, còn có trên ba tông là Tà Tiên tông!

Bốn tông môn lấy Tà Tiên dẫn đầu, ba tông khác làm phụ. Năm đó Tà Tiên giáng xuống phân thân càn quét tám phương, trở thành lực lượng mạnh nhất của Đông Hoang đại lục. Càng đem bộ lạc Man tộc phương đông Đông Hoang đại lục nhổ tận gốc, khiến vô số bộ lạc tan vỡ, khiến người Man tộc theo thời gian trôi qua bị Tà tông đồng hóa, trở thành đệ tử Tà tông!

Nguyên phía đông Đông Hoang đại lục, khiến bốn luồng khói đen bốc lên trời. Bốn khói đen đến từ bốn tông môn, trong đó khói của Tà Tiên tông cực kỳ đậm đặc, trên chín tầng trời cuồn cuộn tràn ngập khiến người ghê rợn!

Còn lại ba tông khói đen yếu chút nhưng cũng đủ chấn nhiếp tám hướng.

Loại khói đen này là tiêu chí trong tông môn có cường giả, chỉ có tu vi đến Man Hồn đại viên mãn hoặc là cảnh giới vấn đỉnh của tiên tộc mới xuất hiện hơi thở dung hợp cùng đất Âm Tử, sinh ra khói cường giả!

Bây giờ một nơi cách thôn xóm gia đình Tên Hề Nhi ở không quá xa, có một ngọn núi đâm mây. Núi mây mù lượn lờ mơ hồ, chỉ có khi bầu trời sáng sủa mới từ phía xa lờ mờ thấy. Có khói đen cỡ vài ngàn mét liên tiếp ngọn núi và bầu trời, cuồn cuộn toát ra uy nhiếp to lớn, khiến tất cả người nhìn tinh thần rung động. Trên ngọn núi đá lạ đứng thẳng dữ tợn, có suối đen dọc theo ngọn núi chảy. Cảm giác âm u, lạnh lẽo, oán độc khuếch tán từ ngọn núi.

Nơi này là chỗ sơn môn Tà Linh tông trong bốn Tà tông ở!

Từng lá cờ to màu sắc khác nhau tồn tại trên nhiều vị trí ngọn núi. Vải đôi khi phát ra tiếng gào thê lương, toát ra thống khổ và ai oán vô tận, thật lâu không tán đi.

Đại điện đen như mực là kiến trúc đông đúc trên ngọn núi, chúng nó rải rác như chia núi thành ba tầng. Đại điện cao nhất chỉ thấy đường nét, đa phần ẩn trong sương khói đen.

Chính giữa núi phạm vi lớn nhất là từng cung điện đen, có hơn phân nửa bềnh bồng treo từng bộ xương khô, có không ít hung cầm quanh quẩn đôi khi bay xuống mổ thịt.

Trên bầu trời nhiều cầu vồng ra vào lộ ra náo nhiệt trong âm u. Giờ phút này, có hai cầu vồng cùng đến gần, trong đó một người nách kẹp Tô Minh.

Tô Minh nhìn ngọn núi âm trầm và nhiều thi thể treo ở cung điện, khí âm tà của ngọn núi ập vào mặt.

“Tiểu tử, nơi này chính là Tà Linh tông chúng ta. Ngươi may lắm đấy, không cần trải qua chín ngày điếu phạt, cũng không cần làm chín mươi chín ngày cõng núi, càng không cần ngâm ác thủy là trực tiếp trở thành đệ tử Tà Linh tông. Sau này nếu có ngày bay lên trời thì đừng quên hai người ta đó."

"Nhưng phải nhắc nhở ngươi một câu, trong Tà Linh tông đừng tùy tiện tranh chấp với người. Nơi này rất ủng hộ đệ tử tông môn nội đấu, mỗi một đệ tử trong tay giết chóc vượt qua người tưởng tượng!” Ngươi bên cạnh phát ra lời nói lạnh lẽo âm trầm.

Tô Minh biểu tình như thường, nhưng dù không lộ cái gì người ngoài thấy là nhợt nhạt, vì màu da của hắn chính là tái nhợt bệnh trạng.

‘Tà Linh tông...’ Hai người kia không phát hiện, khóe môi Tô Minh nhếch nụ cười tà, hắn giết chóc nhiều như vậy, người nơi này có lẽ không bao nhiêu người có thể so với hắn.

Hắn đến, không biết là may mắn của Tà Linh tông, hay là...bất hạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK