Tô Minh ở trong vòng xoáy âm tử, mượn tay Thiên Linh lão nhân hoàn toàn phong ấn thế giới Tam Hoàng Ngũ Đế ở. Bên ngoài vòng xoáy âm tử, đất Man tộc bềnh bồng trong trời sao, vô số tu sĩ Man tộc ở bên trên, im lặng nhìn vòng xoáy âm tử xoay tròn. Đây là lần đầu tiên bọn họ rời khỏi đất Âm Tử, lần đầu tiên ra bên ngoài, giờ trong lòng tràn ngập các loại suy nghĩ. Đặc biệt là Man Thần của họ còn ở bên trong, họ lộ ra vẻ mặt lo âu.
Trải qua cuộc chém giết khốc liệt, bây giờ tộc nhân Man tộc như là dục hỏa trọng sinh, khí thế biến đổi. Mặc dù họ im lặng nhưng trong mắt có sự quyết tâm. Đó là nếu Tô Minh không ra thì họ vĩnh viễn không đi, thậm chí không tiếc trở về trong vòng xoáy âm tử.
Loại khí thế này mặc dù lúc trước họ cũng có nhưng không dứt khoát như hiện ra. Giờ lúc hai chữ dứt kháot đại biểu khí thế khó giấu.
Phương Thương Lan khoanh chân ngồi trên ngọn núi bên mép mặt đất, mắt nhìn vòng xoáy âm tử hùng vĩ bên dưới trời sao. Vòng xoáy âm tử tựa tinh tuyền rực rỡ, nếu không phải tử khí mông lung thì sẽ cho người cảm giác xinh đẹp chói mắt.
Phương Thương Lan chờ đợi ngàn năm rồi, dù có lâu hơn thì vẫn sẽ tiếp tục chờ. Nhưng dường như vận mệnh quyến luyến Phương Thương Lan, khiến ngàn năm đến, Tô Minh ở bên ngoài, cô bên trong. Bây giờ Phương Thương Lan đi ra, còn Tô Minh thì ở trong đất Âm Tử.
Tương tự, cùng lúc đó, trong Đạo Thần Tông, trong tông môn Cửu Phong đang khua chiêng gõ trống gia cố. Dù là phòng hộ trận pháp, hay ba phương thế lực dung hợp đều mau chóng thay đổi bộ mặt của Cửu Phong. Dường như thay đổi từng ngày, khiến nó tổng hợp lại, Cửu Phong là sơn môn của Đạo Thần Tông ngày xưa, mỗi ngày vô hình tăng mạnh. Đại quân đến từ Âm Thánh chân giới, Đệ Tứ chân giới trong khoảng thời gian này xuyên qua giới tuyến, theo lời mời của sứ giả Cửu Phong một đường xé rách gió lốc, theo mười vạn tu sĩ Cửu Phong phái ra, tổng cộng ba mươi vạn tiên phong tới gần lỗ hổng Tô Minha hoang. Chỗ này là phòng tuyến thứ nhất của tam hoang đại giới đối kháng với Ám Thần và Nghịch Thần, cũng là nhóm đại quân đầu tiên. Toàn Đạo Thần chân giới đang căng thẳng, thời gian chậm rãi trôi qua, trong không khí nặng nề tựa yên tĩnh trước cơn bảo. Không ai biết khi nào thì Ám Thần và Nghịch Thần sẽ rít gào giáng xuống từ lỗ hổng tam hoang đại giới. Nhưng một số tu sĩ có tư cách đều hiểu ngày nào đó ... Đã rất gần, rất gần ...
Gần đến mức ... Có lẽ chính là ngày mai.
Bên ngoài lỗ hổng tam hoang đại giới, trong phạm vi mười vạn mét tràn ngập gió lốc, dù bên ngoài có gió lốc nhưng mỏng manh nhiều, đó là tu sĩ ba chân giới hợp sức nhau tới gần ba hướng, trú đóng lại, hợp thành ba trận doanh nối tiếp nhau.
Trận pháp, cấm chế, chiến khí có uy lực khổng lồ, mọi vật tràn ngập xung quanh, tất cả đều tỏa định lỗ hổng tam hoang đại giới. Bình thường tu sĩ của ba trận doanh bị phái đi vào gió lốc gần lỗ hổng, làm trinh thám quan sát chặt chẽ.
Nhiệm vụ này đặc biệt lấy tu sĩ Cửu Phong làm chủ, bởi vì dù Đệ Tứ chân giới, Âm Thánh chân giới có thể chống đỡ gió lốc nhưng không nhiều như tu sĩ Cửu Phong, bởi vì Tô Minh là chủ ý chí của toàn chân giới cho nên hễ là có khắc ấn thần thức của hắn, có thể nói là tu sĩ nào có duyên pháp Tô Minh ngưng tụ đều nằm trong gió lốc này, di động phạm vi lớn không bị ảnh hưởng.
Chỉ cần Tô Minh muốn thì hắn có thể khiến gió lốc chỗ này biến mất ngay lập tức, nhưng hắn không muốn làm như vậy. có bão tố tồn tại đối với tam hoang đại giới càng tốt hơn, dù sao đây là phòng hộ thiên nhiên.
Đạo Thần chân giới căng thẳng, yên tĩnh trước bão tố, hình thành áp lực bao phủ toàn chân giới. Âm Thánh chân giới, Đệ Tứ chân giới cũng chuẩn bị đại quân tu sĩ đợt hai. Đây là cuộc chiến tranh cùng thắng cùng bại, đây không phải là tranh đấu nội bộ. Nếu là nội chiến thì dù thắng bại, sống chết, kết quả cuối cùng chỉ là quyết định phe nào là bá chủ.
Bây giờ trận chiến tranh này là ngoại địch xâm nhập, là cuộc xâm lược. Nếu thất bại thì bốn chân giới sẽ bị nô dịch, vô số tu sĩ bị tiêu diệt, tam hoang đại giới sẽ đổi chủ.
Vốn Âm Thánh chân giới, Đệ Tứ chân giới cảm thấy Cửu Phong lại nổi lên ở Đạo Thần chân giới vốn không có tư cách làm chủ Đạo Thần, thậm chí nhiều người ở hai chân giới đều cho rằng nếu Đạo Thần chân giới đã trở thành phế tích thì không cần thiết tồn tại, không bằng trở thành một khu chiến trường, bố trí toàn Đạo Thần chân giới thành nơi hiểm địa. Từng có nhiều cường giả trong hai chân giới ủng hộ cách nói này.
Nhưng hiên tôn của Âm Thánh chân giới, thậm chí là ý chí cổ xưa nào đó giáng lâm Đệ Tứ chân giới đều phủ định, chẳng những lễ ngộ sứ giả đến từ Cửu Phong, còn rất khách sáo.
Rất nhiều tu sĩ khó hiểu, không biết sao nổi lên tin đồn, nói là sau lưng Cửu Phong Đạo Thần chân giới tồn tại cường giả giống như hiên tôn trong bốn chân giới tam hoang đại giới. Chính vì có người này tồn tại mới khiến hai chân giới khác xem trọng Cửu Phong. Đồn hãi này hư vô mờ mịt, có người tin, có người không tin, có người khinh thường, nhưng mặc kệ thế nào thì ba chân giới đồng minh công thủ, trong tình huống ngoại địch tùy thời buông xuống là chỗ dựa vững chắc cho nhau.
Giờ phút này, cường giả được đồn là hiên tôn có chỗ dựa vững chắc sau lưng Cửu Phong, Tô Minh đang ở trong vòng xoáy âm tử, mặt lạnh lùng, ánh mắt dứt khoát xé gió lao sâu vào vòng xoáy âm tử.
Từng sóng gợn vòng tròn xoay quanh Tô Minh, hình thành lực lượng phòng hộ từ chiến nhẫn chí bảo. Lực lượng tràn ngập quanh Tô Minh, khiến hắn có thể lao nhanh sâu trong vòng xoáy âm tử. Tốc độ của hắn rất nhanh, khi ngày thứ sáu sắp hết thì hắn đã vào sâu bên trong nơi Tô Minh chưa từng đến. Vòng xoáy âm tử quanh thân Tô Minh ngày càng hẹp hòi, lực hút càng ngày càng lớn mạnh, bên tai có tiếng sói tru đinh tai nhức óc.
“Lại vào sâu chút là ta có thể cảm giác được bên trong vòng xoáy âm tử có một sự tồn tại không thể tưởng tượng.” Thiên Linh lão nhân kích động nói, túm lấy Tô Minh vọt tới đằng trước.
Khi Thiên Linh lão nhân mang theo Tô Minh lao ra thì bỗng trong vòng xoáy có sự bài xích mãnh liệt, biến thành gió. Trông gió yếu ớt nhưng khi quét tới thì như đông lại vòng xoáy, khiến vòng xoáy âm tử khựng lại, dấy lên bão tố dù là Thiên Linh lão nhân cũng phải đỏ mắt thụt lùi.
Bão tố này nhìn như đột ngột, khoảnh khắc xuất hiện, Tô Minh còn đỡ chút, chỉ thấy người tê rần, trong chớp mắt mất đi tu vi, lý trí trống rỗng, người khựng lại.
Thiên Linh lão nhân thì run rẩy, nhanh chóng thụt lùi, liên tục hộc ba ngụm máu, vẻ mặt hoảng sợ nhưng rồi lão ngửa đầu cười to.
“Quả nhiên là như vậy, quả nhiên là như vậy, ta suy đoán không sai, trong thiên địa này không có khả năng tồn tại sinh mệnh bất diệt. Tất cả sinh mệnh đều có thiên địch, mọi tồn tại đều phải chết. Tô Minh, đi sâu vào trong, đi tới chỗ sâu nhất, nơi đó ẩn giấu bí mật, nó ... liên quan tới ngươi!" biểu tình của Thiên Linh lão nhân điên cuồng, cười to, bỗng nhiên xoay người, ngẩng đầu nhìn vòng xoáy âm tử vô tận bên trên.
Khi lời nói của Thiên Linh lão nhân chấm dứt thì ngày thứ bảy ... Đến.
Ngày thứ bảy đến đại biểu linh tiên kiếp của Tô Minh giáng xuống.
Ở trán Tô Minh lập tức xuất hiện huyết ấn, ấn ký mau chóng hòa tan trở thành tơ máu. Tơ máu phủ lên toàn thân Tô Minh, như bao vây hắn trong huyết võng.
Bên ngoài vòng xoáy âm tử, một hướng khác nơi đất Man tộc bềnh bồng trong không trung, khi đất Man tộc cách vòng xoáy âm tử có thể nhìn lên không trung, giờ đang có hai người yên lặng đứng.
Hai bóng người rất mơ hồ, dường như không chân thật, không biết bọn họ tồn tại nơi đây bao lâu rồi, yên lặng nhìn vòng xoáy âm tử.
Trong đó một người thân cao thấp bé, nhưng không phải người lùn mà là một đồng tử.
Người khác thì toàn thân bị sương khói quấn quanh, mỗi chỗ sương khói xoay tròn như biến thành con mắt. Nhìn người này như thấy vô số con mắt trên thân.
Trên người họ không toát ra chút hơi thở nào, bọn họ đứng ở nơi đó như có thể tránh khỏi một vài quy tắc, ý chí của chân giới. Thật lâu sau, đồng tử thở dài.
“Ngươi nhìn ra tu vi của người này không?"
“Người có thể đoạt xá Đạo Thần chân giới, đừng nói là lão phu không nhìn ra, trong tam hoang đại giới số lượng đếm trên đầu ngón tay."
“Bên ngoài đồn rằng người này giống như ngươi và ta, là hiên tôn, nhưng bọn họ không biết, người này ... Sớm vượt qua hiên tôn, ở trên ngươi và ta. Nhưng ta khó hiểu là tất cả linh tiên đều bị trấn áp tại Đệ Tứ chân giới, sao hắn trở thành linh tiên được?"
Hai người này rõ ràng là hiên tôn của Âm Thánh chân giới, Đệ Tứ chân giới, trong đó nếu Tô Minh thấy đồng tử sẽ nhận ra ngay, đó là sư phụ của Trường Hà mà hắn từng thấy trong ảo ảnh trên hài cốt của Trường Hà. Còn cái bóng sương khói, từ việc y hiểu về linh tiên là nhìn ra được, y trở thành hiên tôn của Đệ Tứ chân giới, có được rất nhiều bí ẩn liên quan đến linh tiên tam hoang đại giới lúc trước bị đè nén.
“Đừng quên Chúng Linh điện trong truyền thuyết." Bóng dáng toàn thân ẩn trong sương khói im lặng một lát sau khàn giọng nói.
“Chúng Linh ... a?"
Đồng tử định nói gì thì chợt ngẩng đầu, con ngươi co rút. Gã thấy toàn chân giới trong chớp mắt xảy ra biến đổi làm gã hoảng sợ. Cùng lúc đó, khí thế trên người gã nhanh chóng bùng phát, dường như bị kích động mãnh liệt.
“Đây là ... "
“Linh ... tiên ... kiếp!"
Đáp lại gã là người sương mù đứng bên cạnh gằn từng chữ, ẩn chứa khó tin, đến chữ cuối thì cất cao.