“Đại ác thương truật! “
Khi Ách Thương phát ra câu nói, trong mười vạn bia đá một giây gần mười vạn người có tiếng hét thảm truyền ra.
Tùy theo thanh vâm vang vọng, người xung quanh hoảng sợ nhìn, họ thấy một người đàn ông trung niên thân hình nhanh chóng mục rữa, từng điểm sáng tím bay ra khỏi thân thế, mau chóng bị bia đá hấp thu, chớp mắt tu sĩ trung niên thân hình biến mất không còn sót lại chút gì.
Ngay sau đó, lại có tiếng hét thảm phát ra. Liên tục gần vạn người trong khoảnh khắc hét thê lương, thân hình nhanh chóng tan biến, bị bia đá của mình hấp thu hết.
Cũng trong khoảnh khắc này, gần vạn bia đá hút hết sự sống máu thịt, mọi thứ của gần vạn người thì lan tràn vết nứt, trong tiếng két két các bia đá vỡ thành bốn, năm mãnh, có tử khí từ bên trong tỏa ra. Những mảnh vỡ bia đá như là xuyên thấu không gian cùng tụ tập ở đất mười vạn bia đá, khiến chỗ này từ nay về sau vĩnh viễn chỉ có chín vạn bia đá!
Cùng lúc đó, ý chí Ách Thương tăng vọt gấp vô số lần, có tử khí từ bốn phương tám hướng xuất hiện, những tử khí này gần vạn cái, số lượng ngang ngửa với những tu sĩ. Các tử khí nhanh chóng ngưng tụ, hóa thành một cây tím khổng lồ, cây đó là hồn của Ách Thương.
“ Ách... Thương... “
Hồn nó xuất hiện, cây màu tím phát ra tiếng gầm, chữ Ách thốt ra thì mười vạn ảo ảnh từ quy tắc biến thành cùng rung lên, lặng yên không nhúc nhích.
Chữ Thương khuếch tán, không còn mười vạn ảo ảnh chống cự, hồn Tô Minh ở trong mười vạn mạch lạc đang đoạt xá trái tim vàng chịu trùng kích mãnh liệt.
“Ta hy sinh cái giá cực lớn để đổi lấy quy tắc yên lặng, đó là từ nay về sau không có chút khả năng hồi phục, chỉ có thể trơ mắt nhìn chín tên không ngừng lành lặn. Chờ trong bọn chúng có kẻ thức tỉnh thì nuốt ta. Hy sinh nhiều như vậy nếu vẫn không thể giết ngươi thì ta không cam lòng! “
Ý chí Ách Thương điên cuồng vọt tới, khi va chạm với hồn Tô Minh thì kế hoạch hắn chuẩn bị đoạt xá mấy trăm năm chỉ thiếu khúc cuối lập tức thi triển.
“Mảnh vỡ đen!” Hồn Tô Minh khẽ quát.
Mảnh vỡ đen theo Tô Minh từ đất Âm Tử nhập vào hồn, cùng hắn đến Thần Nguyên Phế Địa, báu vật chưa biết. Khoảnh khắc Tô Minh kêu gọi nó, ngưng tụ ra từ linh hồn. Vật đó kỳ lạ, dù cho lúc trước Tô Minh đốt cháy linh hồn hầu như không còn thì nó vẫn tồn tại. Hiện giờ nó ngưng tụ ra, biến thành hình dạng nguyên bản, mảnh vỡ đen không hề bắt mắt.
“Hãy lừa gạt nó! “
Khoảnh khắc mảnh vỡ đen xuất hiện cũng là lúc ý chí Ách Thương đến, tiếng nổ vang vọng, trong mười vạn trời sao, mười vạn cây, mười vạn mạch lạc vàng vốn chỉ có mười vạn trái tim nhưng khoảnh khắc này tăng gấp ngàn lần. Mười vạn trái tim vàng ở trong mỗi một mạch lạc vàng tăng lên ngàn cái, cộng lại tương đương trong mạch lạc vàng mười vạn trời sao hiện tại tổng số có hàng trăm vạn trái tim tử khí. Trong trăm vạn trái tim chỉ có mười vạn là thật, số còn lại đều là giả dối, nhưng cảm nhận thì chúng giống hệt nhau, chẳng có một chút chênh lệch, đây chính lực lượng kỳ lạ mà mảnh vỡ đen sở trường nhất, che giấu, lừa dối tất cả chúng sinh.
Báu vật này Tô Minh không biết có thể che giấu Ách Thương bao lâu, cho nên lúc trước hắn không dám sử dụng, hiện tại gần với thành công, một giây quý giá hơn cả trước kia hắn mới dùng nó làm thủ đoạn cuối cùng.
“Đây...đây là...Diệt Sinh Chủng!!! Nó...nó cũng thất bại ư? Không thể nào, sao nó thất bại được, tại sao chỉ còn lại mảnh vỡ.” Giọng Ách Thương tràn đầy khó tin và tuyệt vọng, nó cần mười giây mới từ trăm vạn trái tim tìm ra Tô Minh thật sự.
Nếu là mười giây trước kia thì không sao, nhưng bây giờ là phút mấu chốt, mười giây đại biểu thắng bại.
“Ta thất bại, chín ý chí cùng ta một mạch bị phân tán, ta bị đoạt xá rồi, hủy diệt nó, báo thù cho ta!” Giọng bi thương tuyệt vọng của Ách Thương vang vọng.
Tô Minh ở trong mười vạn trái tim thật sự đoạt xá, từ chín mươi tám phần trăm thành chín mươi chín phần trăm, mãi đến một trăm phần trăm!
Mạch lạc vàng, trái tim vàng giờ thì đều biến thành màu đen hết!
Hoàn toàn đoạt xá!
Khoảnh khắc Tô Minh đoạt xá đến một trăm phần trăm thì ý chí Ách Thương chớp mắt héo tàn, tan biến vô hình, bị hồn hắn hoàn toàn thay thế, khiến cây Ách Thương màu tím từ nay trở thành phân thân của Tô Minh!
Cũng chính trong giây phút đó, khi Tô Minh hoàn toàn đoạt xá, từng ký ức xa xưa, tang thương như là nước lũ vỡ đê ùa vào hồn hắn.
Những ký ức này rất hỗn loạn, khiến hồn Tô Minh có cảm giác trướng phồng, đau nhói vô cùng, tựa như bị những ký ức khắc sâu vào hồn, thống khổ khó thể hình dung. Nhưng khi đau nhói thì Tô Minh cảm giác rõ ràng hồn mình đang nhanh chóng cường đại, tùy theo những ký ức ngưng tụ, hồn hắn không ngừng mà mạnh mẽ, hắn cảm giác tu vi của mình xảy ra biến đổi dữ dội. Hình như hắn bỗng hiểu ra biến đổi trong trời đất, trong mười vạn trời sao mười vạn cây ý chí Ách Thương cùng rung lên. Hồn Tô Minh trong một chớp mắt cảm giác mình trở thành Ách Thương, hắn cảm nhận được bên ngoài mười vạn trời sao rõ ràng tồn tại nhiều trời sao khác.
Trong những trời sao có chín ý chí tương xứng với hắn, mỗi một ý chí đều ẩn chứa lực lượng mười vạn trời sao, hiện tại đang ngưng tụ vòng quanh mười vạn trời sao thuộc về Tô Minh, dường như định vọt vào nhưng lại bồi hồi.
Không cần nghĩ nhiều Tô Minh liền đoán ra chín ý chí bồi hồi bên ngoài kia là chín phần còn lại cây Ách Thương phân liệt.
Năm đó Ách Thương hóa thành mười phần, chúng nó mượn dị địa Tây Hoàn trị thương, nếu không có Tô Minh xuất hiện thì có lẽ qua năm tháng dài lâu sau giữa chúng nó sẽ xuất hiện cắn nuốt lẫn nhau, ngưng tụ thành Ách Thương thật sự. Nhưng hôm nay, Tô Minh xuất hiện, thành công đoạt xá Ách Thương màu tím, trước khi chết Ách Thương truyền ra dao động khiến chín ý chí còn lại xông đến, định trước tiên cắn nuốt.
Nếu vào phút mấu chốt này Tô Minh không ngưng tụ ra phân thân mà bị đánh gãy, bị chín ý chí dung hợp cắn nuốt thì coi như hắn đoạt xá Ách Thương tím kết quả vẫn là không có ích lợi gì cả, chỉ có thể thành một trong linh hồn Ách Thương thật sự.
Vốn chín ý chí sẽ lập tức khuếch tán đến mười vạn trời sao Ách Thương tím ngay, mở ra cuộc cắn nuốt, dung hợp tàn khốc, mãi đến khi Ách Thương tím Tô Minh đoạt xá bị hoàn toàn nuốt hết, chín ý chí sẽ tăng mạnh trong phạm vi lớn.
Thậm chí Ách Thương tím trước khi chết truyền ra thần niệm với chín ý chí vốn cũng định như vậy, vì nó và chín phần hồn Ách Thương khác từng có một loại hồn ước hẹn, trước khi mười phần hồn không hoàn toàn hồi phục thì chúng nó sẽ không cắn nuốt nhau, phải chờ hoàn thiện mới thi triển, như vậy cuối cùng có thể sinh ra Ách Thương chân chính mà không hề bị thương, thậm chí là càng cường đại!
Cho nên nếu không có thần niệm của Ách Thương tím thì chín phần hồn Ách Thương khác sẽ không đến. Tuy nhiên, Ách Thương tím bị Tô Minh đoạt xá không ngờ là Tô Minh đoạt xá nó không phải là xóa hồn đối phương theo truyền thống mà chỉ cần đoạt xá thân hình thôi. Cho nên, nó đã tính sai.
Loại đoạt xá ý nghĩa truyền thống này sẽ khiến chín phần ý chí xảy ra bài xích mãnh liệt, lập tức vọt vào cắn nuốt Tô Minh. Nhưng Tô Minh đoạt xá là thuật thiên phú của Tố Minh tộc, loại này cần không chỉ là thân hình còn có hồn, thậm chí khắc ấn sinh mệnh cũng phải lấy luôn. Là từ trong người Ách Thương tím lại ngưng tụ ra một thân thể, dù là hơi thở hay dấu hiệu sinh mệnh đều hoàn toàn thuộc về Ách Thương.
Tựa như lúc trước Tô Minh đoạt xá một trong ba Xích Mãng Phượng, còn lại hai con không hề phát hiện, ngược lại cho rằng hắn là đồng bạn của chúng nó, thậm chí hơi thở chẳng hề biến đổi.
Đây chính là đoạt xá của Tố Minh tộc!
Cũng là mấu chốt khiến Ách Thương dù chết cũng thất bại!
Tố Minh tộc đoạt xá nói chính xác là tiến hành theo ba bước, bước đầu lấy giả loạn thật, đó là trạng thái ban đầu của đoạt xá, có thể xem là xâm nhập hồn, tựa như Ách Thương tím lúc nãy, tựa như hồn Xích Mãng Phượng đã bị Tô Minh nuốt. Giả ở đây nói chính là hồn Tô Minh, thật ở đây là so sánh thể xác, tinh thần đối phương.
Bước thứ hay là thay trời đổi đất, hoàn toàn đoạt xá thể xác, tinh thần, thậm chí là ấn ký sinh mệnh của đối phương, ngay cả mệnh cách cũng bị đoạt xá thành vật riêng của hắn. Như là đổi đi trời trăng, hiện tại Tô Minh ở trong bước kết thúc này, hắn thành công đoạt xá đổi đi trời trăng.
Trọng điểm đó là đổi chứ không phải bôi xóa, nên mới có bước thứ hai.
Hóa mục nát thành thần kỳ.
Mục nát đại biểu quá khứ, thần kỳ đại biểu là tương lai, mục nát cùng thần kỳ chuyển hoán, như một lần trọng sinh, mượn quá khứ mục nát trọng sinh ra loại thần kỳ.
Một bước này chính là hiện tại Tô Minh chuẩn bị tiến hành.
Nói từ ý nghĩa nào đó thì Tô Minh và Ách Thương không có khác biệt nhiều về bản chất, thậm chí hình dạng ý thức giống y nhau!
Ách Thương mượn cái chết của Tuế Trần Tử mà sinh ra, cắn nuốt thần nguyên. Tô Minh là từ trong người Ách Thương ngưng tụ trọng sinh, hấp thu nó, nuốt hết mọi thứ của nó, từ góc độ nào đó thì Tố Minh tộc càng bá đạo hơn nó.
Bởi vì....
“Ngươi nuốt khung trời thần nguyên mà sinh, ta nuốt sinh mệnh Ách Thương sống.” Tô Minh thì thào.
Ký ức hỗn loạn như bão tố trong hồn khắc ấn vào tinh thần hắn, Tô Minh càng hiểu sâu hơn về thiên phú đoạt xá Tố Minh tộc của mình.
Dù sao từ xưa đến nay trong Tố Minh tộc giống như Tô Minh có thể nuốt Ách Thương, sinh mệnh độc nhất vô nhị khung trời chỉ có một mình hắn!
“Tố Minh tộc...tựa như con cá nhỏ ăn rong rêu mà sống, nhưng cá lớn ăn cá nhỏ, mạnh ăn thịt yếu, không ngờ bốn chữ này hiện ra rõ ràng trong thiên phú Tố Minh tộc. “
Mười vạn trời sao, mười vạn cây Ách Thương tím, trong người nó mạch lạc đen, trái tim đen giờ biến thành mười vạn khuôn mặt Tô Minh. Hắn nhỏ giọng rì rầm, cũng tìm ra lý do hắn cảm ứng chín ý chí Ách Thương ở bên ngoài bồi hồi.
'Hơi thở của ta trong cảm ứng chúng nó không khác gì nhiều với Ách Thương tím, nhưng bước thứ ba chưa hoàn thành, thế nên có chút khác biệt. Vì vậy chúng nó do dự bồi hồi nhưng không tản ra rời đi. Hiện tượng này sẽ kéo dài đến khi mình hoàn thành bước đoạt xá thứ ba, hóa mục nát thành thần kỳ mới kết thúc.’ Mười vạn khuôn mặt Tô Minh hai mắt lóe tia sáng lạnh băng.
‘Mình cần thời gian, có lẽ không dài nhưng cũng rất lâu, hồn mình sẽ chìm trong ngủ say, dù sao Ách Thương tím không giống Xích Mãng Phượng, có thể chớp mắt ngưng tụ phân thân, Ách Thương tím quá lớn. Trong thời gian hoặc ngắn hoặc dài này chín ý chí là uy hiếp tiềm ẩn, nếu chúng nó cứ quanh quẩn thì mình không thể cá cược sinh mệnh của mình rằng chúng nó không đến nuốt. May là mình có mảnh vỡ đen, Diệt Sinh Chung trong miệng Ách Thương, xem ý nó thì hình như nó cùng hạc trọc lông đều thuộc một thời đại, vậy nên Ách Thương mới nói chữ 'cũng.'
‘Không ngờ cũng thất bại...'
‘Thời viễn cổ, bí ẩn tuổi tác Tuế Trần Tử tùy theo ta đoạt xá Ách Thương tím sẽ từ từ hiện ra trong thế giới của mình. Hiện tại ta không còn bị ý chí đất Âm Tử sắp đặt, cũng không còn nằm trong kế hoạch Đế Thiên khống chế, từ nay...ta chính là ta!'
‘Điều duy nhất cần để ý là Đế Thiên sẽ không cam lòng kế hoạch rình ngó Tố Minh tộc của mình thất bại. Nếu y không thể khống chế trong hồn mình thì chắc chắn sẽ dốc hết sức trồng hạt giống tiếp theo trên người mình đặt ở tiên tông! Bởi vì y biết thân thể mình là căn bản, cuối cùng mình sẽ tìm về thể xác, canh giữ thân xác mình tương đương với nắm điểm yếu của mình. Nhưng thân thể là điểm yếu của mình cũng là...tử huyệt của Đế Thiên!'
Hiện tại Tô Minh khác với dĩ vãng, tựa như con cá trở về biển rộng, mãnh hổ quay về núi rừng, rồng bay về mây mù, đó là một loại tự tin, khí thế tự nhiên lộ ra sau khi không bị người khác khống chế vận mệnh, tự mình nắm giữ.
Hiện tại Tô Minh mới là hắn thật sự.
Hắn lầm bầm, mảnh đá đen bùng phát, dựa theo ý chí Tô Minh lập tức huyễn hóa ra hồn và hơi thở Ách Thương tím, bù đắp cho bước đoạt xá thứ ba hiện tại hắn vẫn không hoàn thành, vậy nên khi hồn và hơi thở có chút không đủ thì thần niệm Tô Minh truyền ra.
'Có tu muốn đoạt xá gần thành công, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, ta...vẫn sẽ là ta, ước định trong hồn ta vẫn có hiệu lực. Hiện tại...cách xa mười vạn trời sao của ta ra! Chúng ta còn chưa đến phút cuối cắn nuốt dung hợp!'
Khi thần niệm Tô Minh và mảnh vỡ đen biến thành hơi thở hồn Ách Thương lan tràn, chín phần ý chí Ách Thương bên ngoài mười vạn trời sao của Tô Minh dần tan biến, lát sau biến mất trong cảm ứng của hắn.
Tùy theo ý chí chín phần hồn Ách Thương tán đi, mười vạn trời sao Tô Minh ở bắt đầu từ phần mép xuất hiện dấu hiệu dung hòa, mười vạn trời sao đang biến thành một. Cùng lúc đó, mười vạn cây Ách Thương có dấu hiệu ngưng tụ, hồn Tô Minh dần chìm trong ngủ say.
“Khi ta lại thức tỉnh, ta dự cảm được một phân thân khác của ta sẽ càng mạnh, tu vi của ta sẽ vượt qua bây giờ, Ách Thương phân thân này sẽ thành căn bản mạnh nhất trong tương lai! Ta mong chờ...khi ta thức tỉnh thì sẽ khác với quá khứ!” Tô Minh thì thào.
Mười vạn khuôn mặt mạch lạc đen từ từ nhắm mắt, một đợt dung hợp, trọng sinh, tạo hóa, ngưng tụ cuối cùng của một Ách Thương phân thân đang từ từ thi triển.
Mười năm sau.
Mười năm không dài, thậm chí những tu sĩ tuổi thọ dài lâu thì nó thường chỉ là một lần tĩnh tọa ngắn ngủi, hó có thể tùy ý hoang phí năm rộng tháng dài, dù là mười năm, trăm năm hay càng nhiều hơn.
Điều này khiến người thường hâm mộ, hướng tới. Có lẽ trường sinh là điều mà chúng sinh khát vọng, tủy cầu trở thành tu sĩ nhưng tuyệt đối không phải toàn bộ. Trừ trường sinh ra, có thể hoang phí năm tháng dài lâu mà không phí thời gian mới là lý do khao khát trở thành tu sĩ
Đối với người bình thường, dù mười năm không là một đời nhưng cũng là hồi ức. Mười năm trước có lẽ bên cạnh ngươi có người làm bạn, mười năm trước, có lẽ ngươi là thiếu niên thỏa thê mãn nguyện, mười năm trước có lẽ ngươi không hiểu quý trọng, mười năm trước có lẻ người vui vẻ mơ lòng, cười ngây thơ vô âu lo.
Nhưng mười năm sau.
Ngươi sẽ chỉ nhìn trời xanh mây trắng, nhìn trời mọc trời lặn, cảm thán mình, cuối cùng vẫn là kẻ bình thường.