Bây giờ ông ta đã tra rõ, Thi mỹ nhân và lão đại không sản không cừu, vậy nên sẽ không không duyên cớ vụ oan cho Mộ Dung Bắc Yến.
Nhưng liên lụy đến Lạc quý phi thì là một chuyện khác.
Mộ Dung Bắc Hiền được nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của Lạc quý phi, là đưa nhỏ nàng đã nuôi dưỡng nhiều năm, nhất định nàng sẽ hướng về phía đứa con nuôi này.
Chỉ sợ bọn họ đã đoán được ông xác thực cố ý muốn giao binh phù Đông Nam thuỷ quân cho một trong hai người Lê vương và Vũ Vương Trung
Chỉ cần Lệ vương bị ông hoài nghi có tâm tư với binh quyền,vậy chắc chắn sẽ khiến ông chán. ghé, như vậy Mộ Dung Bắc Hiền có thể thuận lý thành chương lấy được Hổ Phù.
Chiêu Vũ để càng nghĩ càng tức giận, nước đi này của nó thật lớn.
Nếu không phải Triệu Khương Lan có thể phát hiện lớp màng bí ẩn kia, chắc chắn ông sẽ sinh ra lòng hiềm khích với lão đại, đúng như mong muốn của Mộ Dung Bắc Hiền.
Nhưng bây giờ, hừ, nó đừng mơ được như ý! Một đêm này, Lạc quý phi cũng lăn lộn khó ngủ.
Rõ ràng lúc trước, kế hoạch của Mộ Dung Bắc Hiền nghe qua thiên y vô phùng, Lạc quý phi cũng nghĩ nếu sau này đứa con nuôi được đặc thế thì đối với bà ta cũng có lợi vậy nên mới đáp ứng.
Không ngờ lại bị người khác nhìn ra, hiện tại chỉ có thể nói trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Cho dù Thị tiệp dư không nói ra mình là chủ mưu, nhưng hoàng thượng nhất định sẽ suy nghĩ người nào có động cơ nhất.
Chỉ cần suy nghĩ sâu một chút là có thể đoán được đến Mộ Dung Bắc Hiền, vậy thì sao bảo bà ta không nóng nảy được.
Mãi đến hừng đông, đại cùng nữ bên người bà ta mới nhắc nhở nói: "Nương nương, lúc trước Lão phu nhân có nói muốn hôm nay vào cung nói chuyện với người, nói vậy chắc cũng đã sắp đến rồi ạ".
Lạc quý phi đành phải miễn cưỡng sửa soạn một phen, giữ vững tinh thần chuẩn bị gặp Lương lão phu nhân.
Ai ngờ khi gặp mặt, sắc mặt của Lương lão phu nhân so với nàng còn khó coi hơn, dọa Lạc quý phi nhảy dựng.
"Mẫu thân đây là làm sao vậy, chẳng nhẽ trong nhà đã xảy ra chuyện gì"
Lão phu nhân cắn chặt răng: "Nương nương, lúc trước tiểu Thất bởi vì chuyện của vĩ âm thảo dẫn đến bị ong vò vẽ đốt, chuyện đó đã có manh mối rồi!" "Vì sao mẫu thân lại đột nhiên nói đến chuyện đó?" "Vì nương biết là ai làm, ngươi đúng là đáng thương mà! Sao lại nuôi một con sói bên người"
Lão phu nhân kể lại cho Lạc quý phi chuyện đêm qua nghe được trong tửu lâu, bà ta nghe xong thì mặt mày biến sắc.
"Làm sao có thể là Vũ Vương làm được, vì sao hắn phải làm như vậy, Bổn cung xem hắn như con ruột, làm sao hắn có thể hạ độc thủ như vậy được!".
"Ngươi cũng đừng quên, chỉ cần thận sinh nhi tử tiểu Thất của người xảy ra chuyện, vậy thì Vũ Vương là người duy nhất mà người có thể trông cậy vào. Hơn nữa hai nhà lại có quan hệ thân thích, Lương gia về sau sẽ trở thành hậu thuẫn cho một mình hắn. Địa vị này còn vững chắc hơn
một đứa con nuôi bình thường, vì vậy, ở trong cung này, người hi vọng tiểu Thất gặp chuyện không may nhất sợ chính là hắn!".
Lúc này Lạc quý phi mới kịp phản ứng, nếu như chuyện ong vò vẽ là một tay hắn gây nên thì đã hiểu được hết, bằng không ai lại đi hãm hại một hoàng tử nhỏ tuổi được.
Mà trước đó, khi bà ta hoài nghi Mộ Dung Bắc Hiền, nhưng mà trong buổi săn bắn mùa thu hắn lại cứu người.
Chuyện đó đã lập tức bác bỏ hoài nghi của bà ta đối với Mộ Dung Bắc, thậm chí còn sinh ra lòng áy náy với hắn.
Bây giờ nghĩ lại, tất cả đều là âm mưu của hắn!
Tiểu Thất đã từng nói lúc ấy nhặt được yêu Bài của Trữ quốc công phu, ai có thể nói Yêu Bài thì không thể vu oan, cao thủ chân chính làm sao có thể đánh rơi thứ quan trọng như vậy được.
Lạc quý phi hít sâu một hơi, biết vậy chẳng làm, tức giận tới mức nhéo đùi.
Đáng thương nàng hôm qua vì giúp Mộ Dung Bắc Hiền còn xui khiển Thị tiệp dư để đối phó Mộ Dung Bắc Yển, vô duyên vô cớ chọc họa vào người.
Nếu như vì chuyện này mà khiến Chiêu Vũ để không vui, lại sinh ra bát mãn với Lương gia, quả thực là mất nhiều hơn được!
- ---------------------------