Hốc mũi của nàng chua xót. Mặc dù không ngẩng đầu nhưng vẫn mở miệng hỏi Triệu An Linh: “Vừa nãy Thần Vương đã đến đây sao?”
“Phải, ngài ấy vì chuyện lần này của ngươi cũng khá mệt nhọc.
Ngài ấy đi đến nhà họ Triệu mấy lần, đáng tiếc vẫn không nhận lại được gì”
“Nếu như ngươi gặp lại ngài ấy, vậy thì hãy nói cho ngài ấy biết ta ở trong này rất tốt, không hề bị đánh, không chịu giày vò, cũng không bị bắt nạt lần nào. Ta không muốn để ngày ấy lo lắng”
Nghe nàng nói như vậy, Triệu An Linh không kìm được nắm chặt tay.
Lúc mẹ vừa mới chết, thật sự trong lòng nàng ấy tràn ngập oán hận đối với Triệu Khương Lan.
Thế nhưng hai ngày hôm nay, sau khi nàng ấy ốn định lại tinh thần cẩn thận tìm hiểu, nàng ấy lại cảm thấy hung thủ nhất định không phải là Triệu Khương Lan.
Hơn một nửa khả năng là nàng bị oan.
Lúc Triệu An Linh đi ra, không ngờ Mộ Dung Bắc Uyên vẫn đứng yên chỗ cũ.
Nàng ấy không kìm được mà đi về phía Mộ Dung Bắc Uyên: “Chẳng lẽ Thần Vương Điện hạ đang chờ ta sao?”
“Triệu An Linh, Vương phi nàng ấy có nói với ngươi chuyện gì không?”
“Triệu Khương Lan nói tỷ ấy không làm, bảo ta sau khi quay về phủ họ Triệu thì phải tiếp tục điều tra sự tỈ Mộ Dung Bắc Uyên vội vàng hỏi: “Ngoài chuyện này ra nàng ấy còn cung cấp cho ngươi manh mối nào khác không”
Bây giờ Mộ Dung Bắc Uyên chỉ tìm một điểm đột phá.
Tình hình trước mứt dường như tất cả chứng cứ đang bày ra trước mặt đều rất kín kẽ, không có một chỗ hở.
Một khi hắn không còn đối sách, vậy thì không có cách nào thay.
Triệu Khương Lan lật ngược vụ án này.
Bởi vì chuyện này có liên quan đến Triệu An Hinh, nên Triệu An Linh không dám tuỳ tiện nói cho Mộ Dung Bắc Uyên nghe, đành phải nói năng rất cẩn thận.
Nếu như để Mộ Dung Bắc Uyên biết người mà Triệu Khương Lan nghỉ ngờ chính là Triệu An Hinh, chỉ sợ hẳn sẽ không thèm hỏi xem thật giả đen trắng thế nào mà sẽ đem người đi luôn, để thẩm tra chặt chẽ.
Nhưng nếu như không phải là Triệu An Hinh, thứ nhất sẽ làm tổn thương tình cảm giữa hai tỷ đệ bọn họ, khiến cho Triệu An Hinh không thể sống yên ổn ở nhà họ Triệu.
Thứ hai, chuyện này rất có thể sẽ đẩy Triệu An Hinh rơi vào nguy hiểm.
Nhưng nàng ấy nghĩ đến việc Triệu Khương Lan nhờ vả mình, lập tức chuyển lời đến Mộ Dung Bắc Uyên.
“Thần Vương phi bảo ta gửi lời đến huynh, tỷ ấy ở bên trong rất tốt, không bị đánh, không chịu giày vò, cũng không bị bắt nạt lân nào”
Mộ Dung Bắc Uyên nghe nàng ấy nói như vậy, hốc mắt đột nhiên nóng lên.
“Được rồi, vì sao đột nhiên nàng ấy lại nói như vậy? Là nàng ấy bảo ngươi nói với ta như vậy, hay là tình huống thực sự đúng là như vậy”
“Tình huống cụ thể của Vương phi thế nào ta làm sao biết được?
Nhưng mà nếu tỷ ấy đã bảo huynh không cần phải lo lắng, tức là tỷ ấy vẫn còn chịu được.”
Mộ Dung Bắc Uyên nhầm mắt lại, trong lòng khó mà bình tĩnh được.
Một lúc lâu sau hắn mới nhìn về phía Triệu An Linh.
“Đời này ta sẽ không có nữ nhân thứ hai. Bất kể là ta đang rơi vào hoàn cảnh nào, lòng ta đều sẽ vĩnh viễn rung động chỉ vì một mình tỷ ấy Giờ phút này, Triệu An Linh không khỏi cảm thấy ghen ty với Triệu Khương Lan.
Dù tỷ ấy có đang ở trong tình cảnh nguy hiểm như thế nào, nhưng trước sau vẫn luôn có một người tình nguyện đứng ở sau lưng tỷ ấy.