Nếu không phải trong lúc vô tình hẳn phát hiện ra chân tướng của chuyện này, vậy phải chăng có nghĩa là chờ đến khi vương phi của hắn đã bị đưa đến địch quốc rồi, hản còn không biết là mình đã mất đi thứ gì hay không.
“Thậm chí, cả đời này của hắn cũng sẽ không biết được sự thật trong đó.
Sau đó lại cùng với đường sống hết một đời.
Bọn họ sao có thể đối xử với hẳn như thết Mộ Dung Bắc Uyên siết chặt nắm tay.
Hắn không thể nhịn được nữa, nhấc chân đi ra ngoài, muốn đi tìm Chiêu Vũ đế và công chúa Nhã Lan hỏi cho rõ ràng.
Bên trong Tịch Chiếu các, Triệu Thanh Nghỉ xụi lơ trên mặt đất, từ sớm đã sợ đến hồn vía lên mây.
Hứa Mạn Nhi lại cảm thấy có chút nhẹ nhõm không nói được thành lời.
Tuy rằng sự thật này đối với Thần vương là vô cùng tàn nhãn, nhưng mà có thể biết rõ mọi chuyện trước khi công chúa Nhã Lan rời đi, dù sao cũng tốt hơn việc cả đời của ngài ấy cũng không hề hay biết gì nữ nhân mình không yêu, cứ thế hoang Đối với Thần vương mà nói, có thể xem như là may mắn trong xui xẻo vậy.
Mộ Dung Bắc Hải đã không còn sức đi lo những chuyện sắp xảy ra nữa rồi.
Có lẽ đây là số mệnh mà trời cao đã an bài rồi đi.
Bắt đầu từ lúc Mộ Dung Bắc Uyên yêu Triệu Khương Lan thêm một lần nữa, giữa bọn họ đã không còn có chuyện kết thúc tất cả mọi chuyện trong yên lặng.
Hắn nhìn về phía Hứa Mạn Nhi: “Thần vương bây giờ ắt hắn là không rảnh để lo tới chuyện của nàng đâu. Nàng đi theo bổn vương đi thôi, yên tâm, hẳn sẽ không truy cứu vị trí của nàng”
Hứa Mạn Nhi ngạc nhiên ngẩng đầu lên: “Điện hạ đây là định thu xếp cho ta?”
“Đi ra ngoài trước rồi nói.”
Chờ đến khi hai người rời khỏi vương phủ, ngồi lên xe ngựa của Mộ Dung Bắc Hải.
Mộ Dung Bắc Hải nhìn nàng đăm chiêu: “Bổn vương bây giờ cho nàng hai lựa chọn, bởi vì trước đó công chúa Nhã Lan đã đồng ý với nàng, không để cho nàng tùy tiện gả cho tên Khuê Nghiêm kia. Tuy rằng bây giờ tạm thời xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng muội ấy vẫn rất biết ơn nàng. Vì thế mặc kệ như thế nào, những lời nói trước đó đều sẽ giữ lời.”
“Vậy hai điều kiện mà điện hạ nói đến là gì “Một là nàng trở về Tân Châu. Chính là nơi mà nàng vẫn luôn sinh sống, bổn vương sẽ chuẩn bị đầy đủ lộ phí cho nàng, đảm bảo tương lai của nàng không lo ăn mặc. Đến khi nàng có thể có trong tay một khoản tiền dư dả thì tìm một người mình thích rồi cùng nhau sinh sống.”
Hứa Mạn Nhi cúi đầu, có chút mất mát hỏi: “Vậy còn lựa chọn thứ hai thì sao?”
“Lựa chọn thứ hai chính là nàng cứ trở về Hứa gia. Thế nhưng tuyên bố với Hứa gia rằng nàng là nghĩa muội của công chúa Nhã Lan.
Nàng dũng cảm lên tiếng: “Ta muốn ở lại bên cạnh điện hạ, hầu hạ ngài”