“Ngươi!” Tốt xấu gì cũng là một vị công chúa, sao lại không biết rụt rè như vậy. “.
Ninh Vân nói vô cùng hợp lý: Ngài cũng nói ta là công chúa, thân là ông chúa sao ngay cả việc chọn Phò mã cũng trở nên khó khăn. Nếu người không chịu, ta tự mình đi tìm phụ hoàng nói với người.”
Thấy Huệ phi không lên tiếng, Ninh Vân cắn môi, thật sự chạy ra ngoài.
Huệ phi muốn đuổi theo, lại bị cung nữ bên cạnh khuyên nhủ: “Nương nương, Công chúa đã trưởng thành, có người thích rồi. Hoàng thượng chiều chuộng nàng như vậy, nghĩ tới sẽ đồng ý. Ngài không phải cũng rất coi trọng Trạng nguyên lang kia sao, không bằng để cho Công chúa đi đi.”
Huệ phi nghĩ cũng được, nếu chuyện không thành công, nhiều nhất là Ninh Vân bị mắng một trận mà thôi.
Nhưng nếu là thành công, cũng không mất đi một cậu con rể có tài năng vượt trội.
Chiêu Vũ Đế đang ở thư phòng phê duyệt tấu chương, Lưu công công liền vội vàng tiến vào: “Hoàng thượng, Công chúa Ninh Vân ở bên ngoài cầu kiến. “.
“Con bé đến đây để làm gì?” Cơn giận mấy ngày trước của Chiếu Đế còn chưa tiêu, hắn không muốn gặp Ninh Vân.
Nhưng khi nghĩ về con gái mình, hắn lại vẫy tay: “Hãy để con bé vào”
Ninh Vân khi gặp mặt liền làm nũng: “Phụ hoàng, mấy ngày nay ngài sao lại không đến thăm nhi thần. Nhi thần nhớ ngài muốn chết rồi.”
Chiêu Vũ Để khá thích dáng vẻ này của nàng ta, lập tức nở nụ cười: “A? Sao lại là trẫm đến thăm người mà không phải người đến thăm trẫm?”
“Nhi thần không phải tới rồi đây sao!”
Ninh Vân cười hì hì chạy đến bên cạnh Chiêu Vũ Đế, chủ động giúp hắn mài mực.
Chiêu Vũ Đế thấy tư thế này của nàng liền biết nàng có việc cầu xin: “Được rồi, đừng lòng vòng với trẫm nữa, ngươi muốn cái gì, nói đi.”
Ninh Vân chần chờ một lát vẫn nói ra: “Phụ hoàng, mẫu phi mấy ngày trước nói, nhi thần đã đến tuổi lập phủ xuất giá rồi.”
Chiêu Vũ Đế ồ lên một tiếng: “Thế nào, tiểu công chúa của trẫm muốn rời khỏi trẫm lập gia đình, ngươi không phải là chấm công tử nhà nào rồi chứ?”
“Vị tân khoa khoa Trạng nguyên năm nay... Trần công tử, nhi thần thấy người đó cũng là mối lương duyên.” “. Sắc mặt Chiêu Để lập tức sầm lại: “Ngươi nói ai? “
“Sao, làm sao vậy?”
Chiêu Vũ Để vẻ mặt nghiêm túc: “Ninh Vân, hắn là thần tử trẫm coi trọng, người biết không?”
Ninh Vân gật đầu.
“Nhưng nếu hắn trở thành Phò mã của ngươi, vậy thì không thể làm quan. Cái này ngươi cũng có thể chấp nhận sao, để cho một người con nhà hàn môn khổ đọc nhiều năm vì người buông tha tương lại làm quan, chỉ có thể trở thành một Phò mã gia không làm gì cả, như vậy là chuyện tốt sao?”
Ninh Vân bĩu môi: “Nhưng đệ tử nhà nghèo đó khổ đọc không phải là vì vinh hoa phú quý sao, làm Phò mã tốt tốt biết bao, đã có thể coi là nửa con của ngài, có người hầu hạ, còn có kim ngân trang sức hưởng thụ vô tận, so với những người đọc sách nghèo khó ngày tháng tốt hơn nhiều, hắn nhất định sẽ đồng ý!”.
Chiêu Vũ Đế nghe đến chỗ này trầm mặt, trong lòng lại vô cùng thất vọng.
Thân là công chúa lại thiển cận đến độ này, thật sự làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo. . Truyện Hệ Thống
Hắn không lập tức từ chối cũng không đồng ý, chỉ thản nhiên nói: “Nếu ngươi thật sự kiên trì muốn vậy, trẫm tìm thời gian hỏi hẳn một chút, xem hắn có đồng ý hay không.”
Ninh Vân lập tức cười: “Phụ hoàng ngài thật tốt!”