Mục lục
Truyện Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra – Triệu Khương Lan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Dung Bắc Uyên ngẩng đầu nhìn nàng bằng ánh mắt khó tin: “Cho nên bọn họ giết nàng?”



Triệu Khương Lan trầm mặc dường như: đã cho hẳn một đáp án.



Mộ Dung Bắc Uyên mảng một tiếng, sau đó năm lấy cằm của nàng.



Động tác của hắn không quá mạnh nhưng đủ để khiến Triệu Khương Lan cảm giác được sự bất mãn cùng trách cứ của hắn.



“Hắn muốn giết nàng, nàng lại muốn cứu hắn?”



Hắn không cho rằng Triệu Khương Lan là người tình nghĩa đến vậy, bị người khác giết chết nhưng nàng lại muốn giữ mạng sống cho người đó.



Triệu Khương Lan nhẹ nhàng trả lời: “Nếu trước đó không xảy ra những chuyện như vậy, nhất định người kia vẫn sẽ đối đãi tốt với ta, nếu không phải bọn họ, có lẽ ta đã sớm chết rồi. Cho nên nói một cách chính xác, mạng của ta là do bọn họ ban cho, cho dù bọn họ muốn giết ta, cũng có khác gì ta trả nợ cho họ.”



Huống hồ nhà người đó còn có quyền có thế, có thể quyết định đến mọi sống chết ở ‘Vinh Dương.



Đây chính là quyền lực của những nhà vương giả, nàng không thế lay động cũng không thể chống lại một cách vô ích.



Triệu Khương Lan muốn dùng hết sức để nợ một nụ cười thể hiện mọi chuyện đều không sao, nhưng dù có cười tươi thế nào đi chăng nữa, trong nụ cười đó vẫn có chút chua xót.



Mộ Dung Bắc Uyên nhìn nàng thật lâu, không biết đang nghĩ gì, chỉ cúi người hôn lấy đôi môi nàng, Sau đó bọn họ tiếp tục hôn một nụ hôn rất dài.



Cơ thể Triệu Khương Lan còn chưa hồi phục hẳn, hơi thở có chút nặng nề.



Mộ Dung Bắc Uyên chậm rãi vuốt ve lưng nàng, một lần nữa ôm nàng về Tịch chiếu các.



Trên đường trở về, Triệu Khương Lan thận trọng đề cập đến vấn đề thả người một lần nữa.
















Mộ Dung Bắc Uyên dừng bước chân, nói đã biết.



Hãn bế Triệu Khương Lan về giường, sau khi nàng đã nghỉ ngơi, liền một mình đến đại lao.








“Nhưng mà.. “



‘Đi ra ngoài”



Đông Du đành nhanh chóng mang theo thị vệ bước ra ngoài.



Mộ Dung Bắc Uyên bước vào phòng giam, Lý Mặc đang ngồi ngay ngắn trên đống rơm khô.



Cho dù đang ở trong hoàn cảnh éo le cùng tư thế ngồi như vậy, thoạt nhìn hắn vẫn toát ra một loại khí thế bình tĩnh.



Mộ Dung Bắc Uyên biết những lời Triệu Khương Lan nói là sự thật.



Lý Mặc xuất thân trong một gia đình quyền thế, hẳn chắc chắn cũng không phải là tên trộm lúc trước.



Ngoại hình của hẳn rất nổi bật nếu đứng trong đám đông, hơn nữa cũng khiến cho vô số tiểu cô nương thích.



Vào thời điểm Triệu Khương Lan ở cùng một chỗ với hắn, liệu có phải trái tim đã từng rung động.



Mộ Dung Bắc Uyên ngây người trong giây lát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK