Mộ Dung Bắc Uyên đem lo lắng của mình nói cho Triệu Khương Lan.
“Ta luôn cảm thấy Vũ Vương phủ hơn nửa tháng nay không ổn lắm. Nếu hiện tại trong phủ Vũ Vương phi và tiểu Vương gia thực sự có vấn đề, hậu quả thật không dám tưởng tượng.”
Triệu Khương Lan cũng chú ý đến.
“Chàng nói là, bọn họ lấy cớ nhiễm phong hàn đã lâu không có gặp người khác. Cái này quá bất thường, bất cứ cái gì bất thường đều có quỷ, cho nên thiếp sẽ nghĩ cách vào tìm nàng ta, thiếp cũng không tin nàng ta có thể không cho thiếp đi vào”
Mộ Dung Bắc Uyên gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy, nàng là đại phu, bọn họ không thể lấy lý do sinh bệnh không thể gặp khách để từ chối nàng”
Triệu Khương Lan vẻ mặt u sầu: “Thiếp chỉ hy vọng chúng ta suy nghĩ nhiều mới là tốt, nếu Tây Bắc thực sự có biến, thiếp chỉ sợ, kinh thành cũng sẽ biến động”
Ngay sau đó, Triệu Khương Lan đã làm một lọ mỹ dung dưỡng nhan tú lệ cao, nói là muốn tặng cho bằng hữu trong kinh thành Mặc dù tú lệ cao này không đắt như lọ bạch ngọc trước đó nhưng nó cũng được làm từ những chất liệu quý hiếm.
Sau khi sử dụng lâu dài, da sẽ sáng hơn.
Triệu Khương Lan đích thân cầm thứ này tới cửa, nói rằng muốn tặng cho Vũ Vương phi.
Quản gia của Vũ Vương phủ vừa ra nghênh đón vừa xin lỗi: “Khởi bẩm Thân vương phi, thật không tiện lầm, Vương phi nhà chúng ta thân thể không tốt, đã dùng thuốc và ngủ rồi. Lúc này không thể gặp khách được, hay là nô tài xin nhận lễ vật, chờ Vương phi tỉnh lại, nhất định sẽ đưa cho ngài ấy”
Triệu Khương Lan lo lăng nói: “Bệnh này của Nhị tẩu nghe nói đã bị một thời gian rồi Thật sự chỉ là nhiễm phong hàn đơn giản thôi sao? Bình thường phong hàn cũng không bị lâu như vậy mà không khỏi. Không bằng như thế này, nhân dịp bổn cung đến đây, hãy đưa ta gặp Nhị tẩu để xem bệnh, đề phòng lang băm y thuật không tốt xem bệnh lung tung, ït bị bệnh lâu như vậy mà không khỏi. “
Trong lòng quản gia lộp bộp một tiếng, vẻ mặt khó xử.
“Nhưng Vương phí đã ngủ rồi, bây giờ mà xem bệnh, quả thực là không tiện”
“Hiện tại là giờ Thân, đây đâu phải là giờ ngủ, có thế thấy được nàng cùng phương thuốc không đúng. Bổn cung thực sự không yên tâm, vẫn là đi vào xem một chút, dù sao thì cũng mong đừng có việc gì ngoài ý muốn. “
Quản gia vẫn chặn không cho người tiến vào.
Triệu Khương Lan mất kiên nhẫn quát lớn “Tên điêu nô này thật to gan! Bổn cung không yên tâm an nguy của Vũ Vương phi, còn cố ý muốn xem cho tỷ ấy, nhưng ngươi lại ngăn trở, ngươi là có ý đồ gì?
Chẳng lẽ trong lòng ngươi biết mình hầu hạ chủ tử không chu toàn, sợ bị hỏi tội sao? Hiện giờ Nhị ca không ở trong phủ, người ở Tây Bắc kiến công lập nghiệp, phu nhân trong nhà há có thể sơ suất sao? Nếu tình trạng bệnh của Vũ Vương phi chuyển biến xấu, đám nô tài các người chịu trách nhiệm được sao!”
Bị nàng quở trách như vậy, những người này tuy rắng sợ hãi, nhưng vẫn là không dám buông tha Họ càng ngăn trở Triệu Khương Lan càng cảm thấy trong đó nhất định có chuyện.
Quản gia không còn cách nào khác, đành phải nhờ gia gia bảo nãi nãi đi theo nàng mời nàng dừng bước, để không quấy rầy sự thanh tịnh của Vũ Vương phi.
Khi tới cửa, nha hoàn của Vũ Vương phi cũng hoang mang rối loạn Bọn họ dè dặt mà hành lễ với Triệu Khương Lan: “Thần vương phi, Vương phi nhà nô tỳ ngủ rồi, nói là đau đầu ai cũng không gặp. Xin Ngài đừng làm khó nô tỳ”