“Tai họa! Nếu không phải tại ngươi, chúng ta làm sao lại bị liên lụy!”
Nàng ta hốt hoảng nghe những giọng nói này, lại quay đầu nhìn mỗi bước mà bản thân đã đi qua, đều cảm thấy phù phiếm như mộng.
Từng là mỹ nhân kinh tài tuyệt diễm nổi danh kinh thành, từng là thiếu nữ độc nhất vô nhị có triển vọng mẫu nghỉ thiên hạ.
Cuối cùng vì tham lam từng bước từng bước thúc đẩy bước lên tuyệt lộ.
“Nghĩ chút chuyện vui vẻ đi, đối với loại phụ nữ này, không có gì phải khó chịu.”
Triệu Khương Lan bĩu môi: “Nào có chuyện vui gì chứ?”
Mộ Dung Bắc Uyên trâm ngâm mấy giây: “Có, hôm nay bà chủ của tiệm may đưa bộ giá y mà nàng yêu cầu làm cho Hồng Mai đến rồi”
Triệu Khương Lan đứng dậy: “Chuyện lớn như vậy mà chàng không nói sớm!”
“Sau khi ta hạ triều về nhà thì nhìn thấy, lúc đó nàng vẫn còn đang ngủ. Lúc nàng ngủ thì lục thân không nhận, ai dám quấy rầy giấc mơ của nàng.”
Mộ Dung Bắc Uyên ủy khuất hức hức phản bác: “Sau đó không phải là sắp đến giờ Ngọ, ta nghĩ dẫn nàng đến xem chuyện cuối cùng của nhà họ Lâm, liền không chú ý”’ “Nhanh nhanh, chúng ta nhanh quay về, thiếp muốn để Hông Mai thay thử cho thiếp xem thử hợp hay không”
Mộ Dung Bắc Uyên sủng nịch nhìn nàng “Tự nhiên là thích hợp. Đó là nàng cho người bên mình đo đạc làm ra, so với thợ may tốt hơn rất nhiều”
“Ngộ nhỡ mấy ngày này nàng ấy béo lên thì sao, thiếp luôn cảm thấy nàng ấy từ sau khi quay lại Thần Vương phủ chúng ta mặt nhỏ.
trắng béo lên một vòng luôn rồi, hai căm cũng sắp hiện ra. Đứa nhỏ xui xẻo này có phải trước đây ở Sơn Vương phủ không nỡ ăn nhiều cơm, đừng để đói lâu như vậy cuối cùng về nhà mới được ăn no.
Nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của nàng, Mộ Dung Bắc Uyên có chút buồn cười.
Triệu Khương Lan sửng sốt, nụ cười nhạt xuống.
Đời trước, từ nhỏ nàng đã ở trong cung, Đến khi Lý Mặc đăng cơ, nàng vẫn luôn ở Vị Ương cung, cho dù chưa đến ngày sắc phong, cũng đã là hoàng hậu được tất cả mọi người ngầm thừa nhận.
Chỉ là, đại hôn Đế Hậu nàng không đợi được.