Mục lục
Truyện Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra – Triệu Khương Lan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1304


Triệu An Linh khó hiểu vì vậy đi ra ngoài, ai ngờ Mộ Dung Bắc Quý vừa đến đã đen mặt hỏi.


“Triệu An Linh, quan hệ của ngươi với Nghiêm chính là như thế nào?”


Triệu An Linh ngẩn ra nhìn chằm chằm hắn: “Cái gì mà quan hệ thế nào? Ta với Nghiêm đại nhân mới quen biết được mấy ngày”


“Ngươi còn giả bộ, đừng tưởng là ta không biết, thực ra các ngươi lén lút cử chỉ rất thân mật, nhất định không phải là mới quen biết vài ngày. Tốt nhất ngươi nên nói rõ ràng, lí do ngươi muốn hòa ly với ta, có phải là vì Nghiêm Chính không? Hóa ra ngươi luôn miệng nói trong lòng có ta, còn trách mảng ta hơi khắt khe với nàng, nhưng tất cả đều là hư tình giả ý! Ngươi vốn dĩ đã cấu kết với hẳn từ lâu rồi đúng không!”


Triệu An Linh tức giận dậm chân.


“Có phải ngươi bị bệnh không? Hai chúng ta cũng đã không còn quan hệ gì nữa, ta ăn cơm uống rượu với ai ngươi quản được sao?


Ngươi có tư cách gì trách mắng ta!”


“Bổn vương cần phải xác nhận, có phải lúc trước ngươi đã làm chuyện gì có lỗi sau lưng ta hay không”


Nàng ta giận quá thành cười: “Mộ Dung Bắc Quý, từ đầu tới cuối người thật sự phải nói xin lỗi, chẳng lẽ không phải là ngươi sao? Ngươi thay đối thất thường, tốn thương ta nhiều lần, từng ra tay đánh ta, thậm chí muốn giết ta, nhưng ngươi đã từng nói một câu xin lỗi chưa? Rõ ràng bây giờ ta và ngươi đã không còn bất cứ quan hệ gì nữa rồi, ngươi dựa vào cái gì đến nghỉ ngờ ta?”


Hắn lạnh mặt: “Ta mặc kệ lúc trước các ngươi có quen biết nhau hay không, nhưng bây giờ chúng ta vừa mới tách ra một ngày, ngươi đã không quản được bản thân đi tìm nam nhân khác. Triệu An Linh, ngươi có biết cái gì gọi là liêm sỉ hay không? Điều này không chỉ sẽ khiến cho nhà họ Triệu nàng xấu hổ, cũng sẽ liên lụy khiến cho bổn vương mất mặt. Hôm nay khi vào triều, Ninh Viễn Hầu còn đến hỏi ta nói có biết chuyện của ngươi và Nghiêm Chính hay không, ngươi bảo bổn vượng làm sao chịu nổi!”


Ninh Viễn Hầu?


Triệu An Linh không khỏi nghĩ tới Vi Diễm, chẳng lẽ Vi Diễm nói gì đó với cha nàng ta, đã hiểu lầm quan hệ của nàng ta và Nghiêm Chính.


Thấy Triệu An Linh không nói lời nào, sắc mặt Mộ Dung Bắc Quý càng trở nên khó coi.


“Từ giờ trở đi, ngươi phải giữ khoảng cách nhất định với Nghiêm Chính, không được lén lút gặp nhau với hắn nữa”


Triệu An Linh quá tức giận: “Mộ Dung Bắc Quý, cho dù ngươi là Thái Tử, ngài cũng không quản được chuyện nhà của thần tử đâu.


Đừng nói ta và Nghiêm Chính vẫn chưa có gì, cho dù hai chúng ta thật sự thế nào, cũng không tới lượt ngươi khoa tay múa chân ở đây!”


“Triệu An Linh, ngươi nghe rõ cho ta. Ta không phải đang đùa giỡn với nàng, nếu như ngươi vẫn không biết kiểm điểm, cho dù ta không thể bắt được ngươi thì thế nào, ta còn không động vào được một Đại Lý Tự Khanh nho bé hay sao?”


Nghe hẳn nói như vậy, Triệu An Linh trực tiếp cần răng.


*Ngươi đây là ỷ thế hiếp người, thật không nói đạo lý! Chẳng lẽ sau này ta với ngài hòa ly, ngay cả tiếp xúc với nam nhân khác cũng không được sao? Đúng là không biết Thái Tử điện hạ với tư cách là phu quân trước, còn có thể quản rộng với thê tử trước như vậy? Ta cho ngươi biết, Triệu An Linh ta ghét nhất người khác uy hiếp ta. Ngươi không thích ta như vậy, ta càng muốn như vậy. Ngươi có tin, kể từ hôm nay, ta càng muốn đi tìm Nghiêm Chính uống rượu mỗi ngày, không chỉ là hẳn, ta còn có thể tìm nam nhân khác. Tóm lại, ta thích làm gì thì làm cái đó, ngài đừng hòng ngăn cản tai”


Mộ Dung Bắc Quý nắm lấy cổ áo của Triệu An Linh, đẩy nàng ta lên tường.


“Chuyện ta và ngươi hòa ly sẽ ảnh hưởng đến danh dự của bổn vương, bổn vương không có ý định để cho người ngoài biết. Vì vậy ngươi ngoan ngoãn ở trong nhà họ Triệu như thường ngày cho ta, đừng chạy loạn khắp nơi làm để người khác chỉ trích.”


“Ta sẽ không!”


Triệu An Linh liều mạng né tránh, nhưng cánh tay lại bị hắn ấn chặt.


Lúc trước bàn tay của nàng vốn vô cùng nhẫn nhụi, nhưng bởi vì hắn dùng lực lớn, ma sát ở trên mặt tường mấy cái mà trở nên thô ráp.


”A, đau quá.”


Vào mùa đông da thịt chủ yếu khô ráp, lại đụng một cái như vậy, da tay của Triệu An Linh bị phá nát, lập tức xuất hiện nhiều vết máu.


Mộ Dung Bắc Quý khẽ giật mình, thả nàng ta ra, chỉ thấy đáy mắt của Triệu An Linh có vài giọt nước mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK