phủ là ngôi nhà thứ hai của mình, tùy ý quen rồi.
Nhưng khi cẩn thận nghĩ lại thì đúng là có chỗ không thỏa đáng, Triệu Khương Lan lập tức cam đoan sẽ không làm như vạy nữa. Lúc này, Viên hoàng hậu mới yên tâm.
Triệu Khương Lan vừa đi, cô cô bên cạnh khó hiểu hỏi: “Ngài không phải luôn luôn thích nhất Thần Vương Phi sao, sao lại ngược lại giáo huấn nàng một trận vậy”
Viên hoàng hậu cười khổ: “Ngươi cho là Bổn cung muốn giáo huấn nàng ư? Bổn cung thương nàng còn không kịp. Chỉ là nàng và Sơn vương khi ở chung chưa bao giờ chú ý người khác, Bổn cung không đánh tỉnh, chỉ sợ để ngoại nhân nói ra mới là đòi mạng.”
Nhưng chuyện Viên hoàng hậu triệu kiến Triệu Khương Lan vẫn rơi vào tai Mộ Dung Bắc.
Hải.
Vốn hắn cũng chẳng thèm quan tâm đến thái đọ gì đó của Lâm Linh.
Nhưng khi chuyện liên quan đến Triệu Khương Lan, Mộ Dung Bắc Hải lại không thể không để ý được.
Hắn biết khúc mắc của Viên hoàng hậu ở chỗ nào, lúc này triệu kiến Triệu Khương Lan nhất định không chỉ nói đến một chuyện này.
Sợ là không nhịn được gõ tỉnh nàng.
Khuôn mặt Mộ Dung Bắc Hải hiện lên sự tàn khốc, trâm giọng phân phó: “Mang Lâm Linh Nhi lại đây cho Bổn vương”
Sau khi Mộ Dung Bắc Hải tỉnh lại, thì đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau.
Nói Lâm Linh Nhi không thấp thỏm là giả.
Nàng ta bày ra bộ dạng vô hại nhát gan cúi đầu: “Vương gia, về sau thiếp thân cũng không dám nữa, xin Vương gia không nên tức giận. Chỉ là vì thiếp thân quá yêu ngài, vậy nên mới có thể hồ đồ mạo phạm ngài.”
“Quá yêu ta? Vậy tình yêu của ngươi cũng quá rẻ mạt rồi.”
Mộ Dung Bắc Hải cười lạnh không ngừng: “Phàm là người nếu thật sự để bổn vương ở trong lòng, thì đều biết mọi sự lấy thân thể bổn vương làm trọng, sao giống ngươi ích kỷ lãnh huyết, vì thỏa mãn tư dục của bản thân mà không từ thủ đoạn như vậy, đúng thật là dơ bẩn, đê tiện”
Bị hản dùng những từ ngữ mà nàng ta không thể hình dung ra được như vậy, tìm Lâm Gia Uyển đập mạnh.
“Điện hạ cứ như vậy mà chán ghét thiếp thân. Thế nhưng điện hạ có bao giờ để tay lên ngực tự hỏi, nếu hôm qua không phải thiếp thân dùng biện pháp như vậy, điện hạ căn bản sẽ không chạm vào thiếp thân một chút nào.”
Mộ Dung Bắc Hải bị nàng ghê tởm không chịu được: “Nói cũng không nên nói lung tung, cho dù ngươi dùng loại pháp này, bổn vương cũng không bao giờ chạm vào ngươi.”
Tim Lâm Gia Uyến lộp bộp một tiếng, trên mặt lại lộ ra bộ dạng vô cùng ủy khuất.
“Điện hạ cho dù lại chán ghét ta thì cũng không thể trở mặt được. Ngày hôm qua làm cái gì, bọn nha hoàn bên ngoài đều có thế làm chứng, chúng ta rõ đã làm chuyện giường chiếu, sao lại chưa hề phát sinh chuyện gì đượ? Ngài nói ra lời như thế, là muốn đặt trong sạch của thiếp thân ở chỗ nào?”
Mộ Dung Bắc Hải lạnh lùng nhìn nàng: “Ngươi nói dối.
“Thiếp không có! Việc có thể làm giả, nhưng trong sạch sai lại giả được, bản thân điện hạ không nhớ rõ nhưng thiếp thân lại nhớ rất rõ. Điện hạ đã làm nhưng không thừa nhận, đây là muốn muốn giết chết thiếp thân sao!”
Nàng ta nói xong thì lệ rơi đầy mặt, bộ dạng sống không bằng chết.
Mộ Dung Bắc Hải muốn nhớ lại tất cả chuyện hôm qua, thế nhưng sau đó trí nhớ của hản vô cùng phần mơ hồ.
Thật sự không nhớ rõ sau đó đã phát sinh chuyện gì Chẳng lẽ hắn cũng không phải lập tức mê mang, mà là dưới tác dụng của thuốc rồi thật sự cùng nữ nhân này…..
Sẽ không.
Trong lòng Mộ Dung Bắc Hải phủ định này.
khả năng rơi, chỉ là không có chứng cớ, muốn phản bác thì cũng không thể khiến người ta khâm phục khẩu phục.
“Sau này, ngươi cứ dựa theo lời của Thần ‘Vương Phi mà làm. Không có sự cho phép của Bổn vương, ngươi không được bước vào nơi này nửa bước. Nếu ngươi thành thành thật thật, bổn vương sẽ coi như trong phủ có thêm một miệng ăn, còn không, bổn vương sẽ không khách khí với ngươi.”