Chờ đến khi vào trong điện, Triệu Khương Lan thoáng nhìn thấy người tiến vào, không chút nhúc nhích ngồi xuống.
Lý Mặc nhìn Lạc Thiên Ý một cái: “Công chúa tới đây là có chuyện gì?”
Nghe nói Hoàng thượng ở Trần Tâm Điện đãi khách, đối phương lại là vương phi của Thịnh Khang, ta thật sự là tò mò, cho nên muốn đến xem, phải biết rằng, phò mã thường xuyên nhắc tới Vương phi”
Lúc này Triệu Khương Lan mới nhìn nàng ta một cái: “Phò mã?”
Lạc Thiên Ý nghe vậy cười: “Thần vương phi hắn là biết mới đúng. Phò mã mới của bổn cung là người của Thịnh Khang các ngươi, hắn từng là phó tưởng của Thiết Ngô Quân, Phú Sơn. Nghe Hoàng thượng nói, các ngươi là người quen cũ. Mấy ngày nữa chính là ngày đại hôn của chúng ta, Vương phi cùng một đoàn sứ thần Thịnh Khang ở đây, đến quá trùng hợp, vừa đúng lúc có thể kịp dự tiệc cưới”
Triệu Khương Lan suýt chút nữa quên mất việc này.
Nếu như nàng không đoán sai, lúc trước Phú Sơn đồng ý với nàng ta, là bởi vì hắn lo lắng hai nước xung đột.
Dưới tình huống Thịnh Khang đang bị nội loạn, để tránh làm gia tăng mâu thuẫn, hắn chỉ có thể nhẫn nhục gánh nặng, còn phải gánh vác danh tiếng nặng nề.
Chỉ là bây giờ nội loạn của Thịnh Khang đã kết thúc, Phú Sơn còn cần ở lại Vinh Dương sao?
Nghĩ đến đây, nàng nhịn không được trừng mắt nhìn Lý Mặc một cái.
Lý Mặc bị nàng nhìn như vậy, lập tức tỏ thái độ: “Chuyện này thật sự không liên quan gì đến trẫm. Là lúc trước Phú Sơn và Lạc Thiên Ý đã bàn bạc xong, nếu bọn họ tâm đầu ý hợp, làm sao trẫm lại không hoàn thành tâm nguyện chứ”.
Triệu Khương Lan nâng cằm: “Có phải là hai bên tự nguyện hay không, phải hỏi qua bản thân mới có thể biết được. Lỡ như hắn bị ép buộc, bản thân là tướng lĩnh của Thịnh Khang, ta có quyền thay hắn từ chối mối hôn sự này.”
Lạc Thiên Ý vừa nghe lời này, nhất thời lạnh lùng lại: “Ý ngươi là sao? Chẳng lẽ phò mã cùng bổn cung có tình cảm, còn cần người khác xen vào sao?”
Triệu Khương Lan cười lạnh, Lạc Thiên Ý chính là một công chúa bị hư hỏng. Trước kia chính là như vậy, nàng ta ỷ vào thái hậu sủng ái và được Lý Mặc thiên vị, cho nên đối đầu với nàng ở khắp nơi. Sống lại một lần, hai người lại đối đầu, vẫn không cách nào hòa bình ở chung.
Triệu Khương Lan cười như không cười: “Không bằng để cho Hoàng thượng các ngươi nói một chút, việc này, ta có thể xen vào hay không?”
“Thưa Hoàng thượng!”
“Lạc Thiên Ý, chú ý thái độ của ngươi. Vương phi là khách đến, sao lại có kiểu đối đãi như muội chứ?”
Lạc Thiên Ý không phục cắn môi: “Hoàng thượng cũng quá thiên vị người khách này, nếu truyền ra ngoài, bổn cung là công chúa, việc chọn phò mã còn để cho vương phi nhúng tay vào sao, người ngoài nhất định sẽ nói Vinh Dương chúng ta sợ những người Thịnh Khang
Lý Mặc thu hồi cảm xúc, sắc mặt dịu dàng nhìn về phía Triệu Khương Lan: "Công chúa kết hôn, cả nước đều biết, không thể nào hủy bỏ. Huống chi, có thể trở thành phò mã của Vinh Dương ta, đương là vận may của Phú tướng quân mới đúng.”
Triệu Khương Lan thiếu kiên nhẫn gõ vào mặt bàn: “Trước khi hôn lễ diễn ra, để ta gặp Phú Sơn một lần.”
“Dựa vào cái gì!”