Thấy thái độ cố chấp của Triệu An Linh, hạ nhân lại đau khổ, vội vàng trở về báo lại việc này cho Mộ Dung Bắc Quý.
Mộ Dung Bắc Quý nhíu chặt lông mày: “Nàng thật sự nói như vậy?”
“Đúng vậy đó, nô tài thấy thái tử phi bây giờ thật sự muốn hòa ly với ngài. Vốn nghĩ là có quận chúa Di Thanh ở đó, nhất định có thể khuyên người thay đổi thái độ. Nhưng không ngờ tới, quận chúa Di Thanh lại ngã bệnh, mà còn là bị trúng gió, thái tử phi vốn hiếu thảo, vào lúc này càng không có ý muốn về cung, một lòng muốn ở lại nhà họ Triệu chăm sóc quận chúa”
“Quận chúa bị trúng gió à? Như vậy đi, ngươi lại phái người tặng chút đồ bổ và thuốc đến nhà họ Triệu, thay bổn vương hỏi thăm sức khỏe của quận chúa. Còn về phần thái tử phi, nếu bây giờ nàng không muốn về, vậy thì chờ đến khi quận chúa khỏe lại rồi lại đến mời về.”
“Tuân lệnh”
Triệu An Linh buồn bực trở lại phòng của quận chúa.
Nàng ngồi bên giường mẫu thân, lại cảm giác được hơi thở của quận chúa Di Thanh dường như có chút gấp gáp.
Triệu An Linh vội đưa tay sờ trán bà, phát hiện quận chúa Di Thanh hình như có hơi sốt nhẹ.
Hơn nữa còn đổ mồ hôi đầy người, rõ ràng là rất không thoải mái.
Triệu An Linh nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của bà ta ở trong phòng gấp tới luống cuống chân tay.
Đêm hôm qua và sáng sớm hôm nay đều đã cho uống thuốc nhưng mà cũng không thấy tình trạng quận chúa tốt hơn tí nào.
Đại phu đến cũng không có cách nào khác, lẽ nào thật sự muốn nàng phải trơ mắt ra nhìn mẫu thân nằm cả ngày không thể nhúc nhích saol Triệu An Linh không khỏi nhớ tới trước đây viện phán có nhắc đến, nếu như nhờ Triệu Khương Lan đến chữa trị phải chăng sẽ có kết quả khác?
‘Thế nhưng lời trưởng công chúa Văn Hi nói cũng có lý, dẫu sao thì Triệu Khương Lan và quận chúa Di Thanh cũng vẫn không hợp nhau.
Nàng ta là con gái của Thích phu nhân, khẳng định là ước gì quận chúa sẽ xảy ra chuyện mới hay đó chứ.
Lỡ như gọi nàng ta đến xong lại tệ hơn vậy thì nguy rồi.
Thế nhưng đại đệ đệ Triệu An Hinh của Triệu An Linh lại nói với nàng: “Nhị tỷ, thường hay nghe nói y thuật của đại tỷ rất giỏi, có danh là thần y. Nếu đã như vậy, mẫu thân đang bệnh nặng như này sao lại không mời đại tỷ đến xem thử xem?”
“Đệ cũng không phải là không biết, Triệu Khương Lan và mẫu thân vẫn luôn không hợp nhau, lỡ như nàng không muốn đến đây hoặc là đến nhưng lại không trị đàng hoàng, chỉ gạt chúng ta cho qua chuyện vậy thì phải làm sao.”
Triệu An Hinh khuyên nàng: “Nhưng đệ thấy, đại tỷ cũng không phải là người độc ác, hơn nữa tỷ ấy thân là đại phu, xem bệnh chữa bệnh cho người ta là chức trách của tỷ ấy. Là một người đại phu tốt, sẽ không để ý đến những chuyện ngoài lề, mà sẽ chuyên tâm chữa bệnh.
Huống chỉ mẫu thân và tỷ ấy dù cũng không thân thiết cho lắm, nhưng lúc tỷ ấy ở đây cũng gọi một tiếng mẫu thân giống như chúng ta, tóm lại cũng có tình cảm hơn so với người ngoài. Tỷ cũng không muốn mẫu thân cứ nẵm im mãi như thế chứ, không bắng cứ để đại tỷ thử xem!”
Triệu An Linh buồn bực xoa giữa trán: “Được rồi, trước mắt cũng không còn cách nào tốt hơn, ta lập tức đi một chuyến đến Thần vương phủ, xem Triệu Khương Lan nói thế nào. Có điều, chuyện này trước hết đệ đừng nói với ngoại tổ mẫu, đệ cũng biết, ngoại tổ mẫu vô cùng không thích Triệu Khương Lan, nếu như bà biết chúng ta mời Triệu Khương Lan đến đây xem bệnh cho mẫu thân chắc chắn sẽ lại lăn qua lăn lại”
“Tỷ yên tâm đi, đệ chắc chắn sẽ giữ bí mật, cũng không để cho An Cẩm đi nói lung tung.”
Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên vào lúc này cũng mới vừa đưa Mộ Dung Bắc Hải ra khỏi thành.