Tưởng tượng đến đây, Lâm Linh Nhi liền chịu không nổi.
Nàng ta tham lam nhìn dáng vẻ ngủ say của Mộ Dung Bắc Hải, trong lòng có tính toán.
Ngoài cửa phòng, nghe được bên trong không có chút âm thanh nào, Hồng Mai lập tức cảm thấy được hoảng loạn.
Nàng hầu hạ Mộ Dung Bắc Hải đã lâu như vậy, vẫn có chút hiểu biết với tính tình của Mộ Dung Bắc Hải.
Nhìn dáng vẻ của Mộ Dung Bắc Hải, liền rõ ràng hắn tuyệt đối rất không thích Lâm Linh Nhi Nếu là Lâm Linh Nhi làm chuyện gì không tốt, cố tình lợi dụng chuyện điện hạ đi đứng không tiện không thể phản kháng thì nên làm sao bây giờ.
Hồng Mai đi đi lại lại, vẫn là thừa dịp hai nha hoàn bên cạnh không chú ý đi xa chút.
Nàng gọi ám vệ trong phủ tới: “Ta lo lắng thân thể của điện hạ, hôm nay ban ngày ngài ấy thoạt nhìn thân mình không tốt lắm, buổi tối sắc mặt cũng vẫn không bình thường. Mới vừa rồi ta ở cửa, rõ ràng nghe được tiếng của điện hạ gọi người đi vào trong phòng, nhưng mà hai nhà hoàn hồi môn của sườn phi ngăn cản ta, hiện tại hoàn toàn không có động tĩnh.
Còn thỉnh cầu các vị đại ca đi gõ cửa phòng, ân cần thăm hỏi Vương gia một tiếng, để ngừa thật sự ra cái gì ngoài ý muốn”
Ám vệ vốn cố ý lui đi rất xa, không dám quấy rầy chuyện vui của Mộ Dung Bắc Hải.
Nhưng mà khi nghe Hồng Mai nói như vậy, bọn họ đều lo lắng.
Dù sao so với Lâm Linh Nhi, vẫn là Hồng Mai là người mà điện hạ tín nhiệm và thân cận hơn.
Cho nên ám vệ liền đi theo Hồng Mai qua đó.
Hai nha hoàn vừa thấy đến Hồng Mai dẫn theo vài cái thị vệ lại đây, sắc mặt nháy mắt biến đổi”Hồng Mai cô nương, ngươi đây là cố ý gì! Tối nay là ngày vui như vậy, ngươi đem thị vệ trong phủ đến làm chỉ? Chắc không phải bởi vì ngươi ghen tị sườn phi chúng ta tối nay có thể được Vương gia thị tẩm, cảm thấy được trong lòng không cam lòng, mới có thể cố ý làm khó dễ đi!”
Đến lúc đó sẽ mời đại phu tới, Mộ Dung Bắc Hải khẳng định sẽ tìm mình tính sổ.
Thật đúng là ăn trộm gà còn mất nắm gạo.
Lâm Linh Nhi tức giận đến không nói nên lời, hừ lạnh với bên ngoài.
Nàng ta cố ý phát ra thanh âm ý vị sâu xa, trong miệng còn lẩm bẩm.
Người ngoài cửa lập tức im lặng.
Ám vệ có chút xấu hổ nhìn Hồng Mai một ¡: “Cô nương, này, này xem ra Vương gia có việc gì, chúng ta vẫn không nên ầy đi”
Hồng Mai cũng là sửng sốt.
Không biết vì cái gì trong lòng nàng vẫn là thập phần không yên, nhưng âm thanh thân mật vẫn không ngừng vang lên, nàng không có lý do gì để xông vào.
Hai nha hoàn kia đắc ý đẩy Hồng Mai một phen, nàng thiếu chút nữa ngã nhào ra đất.
“Còn không mau đi xa một ít, đừng ở chỗ này gây chuyện thị phi. Uổng phí sườn phi chúng ta còn tín nhiệm ngươi, cố ý muốn ngươi ở bên cạnh hầu hạ. Ngươi rõ ràng chính là ghen tị ngài ấy, thật không biết Vương gia sao có thể để nữ nhân như ngươi ở lại trong phủ”
Hồng Mai bị các nàng nói hết sức ủy.
khuất, đích xác không có cách nào phản bác.
Nàng nhất thời xấu hổ và giận dữ khó nhịn, thở phì phì trở về.
Nghe thấy âm thanh người ngoài cửa rời đi, Lâm Linh Nhi chậm rãi thở ra một hơi.