Mục lục
Truyện Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra – Triệu Khương Lan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1443


Hứa phu nhân nghe nói vậy, mới chợt tỉnh ngộ ra, cuối cùng cũng coi như hiểu rõ được tất cả mọi chuyện.


Vì thế từ đầu tới đuôi, đều là có người đi theo bà ta, muốn mượn tay bà ta diệt trừ Mộ Dung Bắc Hải.


Hơn nữa đối phương cũng biết bà ta không dám làm hại tính mạng của Mộ Dung Bắc Hải, nên mới nói dối thuốc kia không có độc.


Trên thực tế, lại chính là thứ cực độc.


Nghĩ tới đây, Hứa phu nhân vội vã dập đầu nhận tội.


“Điện hạ, tất cả những chuyện này đều là do ta bị ma ám, tin lời nói dối của người xấu mới bị người ta lợi dụng. Bằng không ta làm sao dám lấy tính mạng của người ra đùa giỡn được. Cho dù ta có chán ghét Hứa Mạn Nhi cũng chắc chẳn sẽ không kéo theo cả nhà họ Hứa cùng gặp xui xẻo. Là ta vụng về, dốt nát, bị người ta sắp đặt, mới phạm vào lỗi sai như vậy, xin người có thể xem trên phần Hứa Mạn Nhi là biểu tiểu thư nhà chúng ta mà bỏ qua cho ta lần này”


Hứa An Liễu cũng gấp tới khóc lớn, quỳ theo bên cạnh Hứa phu nhân xin tha.


“Đúng đó điện hạ! Hứa Mạn Nhi dù sao cũng là người nhà họ Hứa, nếu bây giờ nhà họ Hứa xảy ra chuyện thì cũng không có chút lợi ích nào cho nàng ta, nếu trong lòng ngài thật sự có nàng ta, xin hấy bỏ qua cho nương của ta! Bà cũng chỉ là hồ đồ trong một lúc, sau này tuyệt đối sẽ không dám tái phạm nữa.”


Mộ Dung Bắc Hải rũ mắt nhìn xuống, khóe môi cong cong có chút châm biếm.


“Trí nhớ của Hứa phu nhân thật sự là không ổn, không lẽ ngươi quên là trước đó Hứa đại nhân đã viết xong thư cắt đứt quan hệ rồi à, nói rõ bắt đầu từ giây phút đó Hứa Mạn Nhi đã không còn một chút quan hệ với các ngươi. Các ngươi cũng đã nói việc làm của Hứa Mạn Nhỉ tuyệt đối không liên quan đến nhà họ Hứa, thì giờ cũng giống vậy, việc làm của nhà họ Hứa cũng không có tí tỉ liên quan gì tới Hứa Mạn Nhị, làm sao mà đến lúc cầu xin lại nhớ ra Hứa Mạn Nhi là người nhà họ Hứa rồi hả? Vậy để bổn vương nói rõ cho các ngươi, các ngươi và Hứa Mạn Nhi đã không còn dính dáng bất kỳ chuyện gì, mong rằng các ngươi nói được làm được. Vì thế bổn vương cũng không cần xem trên phần của Hứa Mạn Nhi mà bỏ qua cho ngươi cùng với nhà họ Hứa”


Hứa phu nhân mở to hai mắt, sắc mắt trắng xám.


“Tuy những lời ngươi nói là thật, nhưng đó cũng là bời vì sự ích kỷ và ác độc của ngươi, mới khiến bổn vương rơi vào hiểm cảnh, suýt chút nữa thì mất đi tính mạng. Cho nên chuyện này cũng không thể bỏ qua dễ dàng như vậy được. Dù sao thì ngươi cũng là đồng lõa của bọn hung thủ kia.”


Hứa Mạnh Niên vừa nghe đã biết Hứa phu nhân khó giữ nổi mạng rồi.


Nếu như để bà ta lôi cả cái Hứa gia xuống vậy thì nguy mất.


Cho nên ông ta quỳ xuống liên tục cầu xin tha thứ: “Sơn Vương điện hạ, chuyện này hạ quan hoàn toàn không biết. Tất cả đều do một tay nữ nhân này gây nên, hạ quan nếu như mà biết thì nhất định sẽ ngăn cản bà ta. Nhưng trước đó bà ta che giấu quá cẩn thận, lừa được tất cả mọi người. Hôm nay phạm phải đại tội ngập trời, hạ quan bằng lòng hưu thế, trục xuất nữ nhân này khỏi gia môn, để bù đắp tất cả những tổn hại mà điện hạ người phải chịu! Chỉ hy vọng điện hạ có thể nhìn thấy thành ý của hạ quan, bỏ qua cho Hứa gia”


Hứa phu nhân không thể tin nổi nhìn về phía Hứa Mạnh Niên, trong mắt tràn ngập căm hận.


“Đều nói phu thể là chim cùng rừng, đại nạn đến đầu thì tự bay đi, hoá ra là thật? Hứa Mạnh Niên à Hứa Mạnh Niên, chúng ta phu thê mười mấy năm, ta sinh cho ông mấy đứa con, rồi phải rơi vào kết cục như thế này, ông quả thật là một con quỷ nhát gan vô tình vô nghĩa!”


“Câm miệng, là tự bà phạm phải sai lầm không thể tha thứ được, làm phiền hà đến điện hạ, sao lại trách ta dựa theo gia quy trừng phạt. Tất cả đều do bà tự làm tự chịu, không trách được người ngoài.


Ông ta nói xong thì quay đầu cười nhìn Mộ Dung Bắc Hải: “Điện hạ, những người khác của Hứa gia đều vô tội, nữ nhân này ngài muốn xử lý thế nào cũng được, cho dù là giết ngài mới hả giận thì hạ quan tuyệt đối sẽ không nhíu mày dù chỉ một lần, chỉ hy vọng điện hạ có thể tha cho hạ quan.


Hứa Mạnh Niên vừa nói, quả thật là khiến cho Mộ Dung Bắc Hải xem nó luôn rồi.


Có người nhà như thế này, thảo nào Hứa Mạn Nhi lại rầu rĩ không vui.


Hắn đương nhiên biết rõ, bọn họ đều là bị người khác lợi dụng.


Nhưng cũng là bởi vì bản tính ác độc cho nên mới trở thành tấm chắn cho người đứng sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK