Mục lục
Truyện Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra – Triệu Khương Lan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 351




Bởi vì nhà bị khám xét tịch thu, Chiêu Vũ Để cảm thấy rất hài lòng, vì thế cũng thả Liên Khuê Nghiệm ra.



Sau khi Liên Khuê Nghiêm quay về thì đến chỗ để nghỉ chân cũng không có, chỉ còn cách khom lưng đến ở nhờ trong căn nhà của Lâm phu nhân, mẹ của Lâm Gia Uyển cho bọn họ mượn.



Lâm Gia Uyển nhìn thấy hắn ta thì không khỏi cảm thấy chán ghét, trong lòng càng thấy hối hận hơn.



Vốn là không muốn lãng phí cả cuộc đời vì kẻ tàn phế như Mộ Dung Bắc Hải đó, bây giờ thì thấy lẽ ra không nên hủy hôn ước mới đúng.



Ít ra thì lúc này nàng ta vẫn đường đường là Sơn vương phi rồi.



Có thế nào thì cũng không rơi vào cảnh đến nơi để ở cũng phải dựa vào nhà mẹ đẻ như thế này.



Nhìn thấy nàng ta khóc thút tha thút thít, Liên Khuê Nghiêm cũng cảm thấy lòng tự trọng đàn ông của mình bị xúc phạm.



Hắn ta bực bội chửi mắng: “Khóc cái gì mà khóc chứ, nàng khóc tạng đấy à! Nàng đúng là đồ xúi quẩy, ai mà có quan hệ tốt với nàng thì đều phải gặp đen đủi. Đừng cho là ta không biết trong lòng nàng vẫn còn nhớ nhung đến cái tên Mộ Dung Bắc Hải đó, những lời đồn đại bên ngoài đó ta đều nghe thấy hết rồi, gả cho bổn công tử ta mà vẫn không chịu yên phận, nàng cho là hiện giờ Mộ Dung Bắc Hải còn nghĩ đến nàng ư? Đừng nói là vương phi, nàng đã bị người khác dùng qua rồi, kể cả có là thị thiếp hay thông phòng, thì hắn ta cũng đều không thèm liếc nhìn đến một cái”



Lâm Gia Uyển căm phẫn nhìn hắn chằm chằm, hận là không thể đâm chết hắn cho rồi.



Nàng ta kể cả có phải ở góa thì cũng không muốn ở cùng với loại đàn ông như thế này nốt nửa đời còn lại!



Nhưng mà nàng ta không dám, con rết có bị chém đứt mà chết thì vẫn còn nhúc nhích được. Chỉ cần Trữ quốc công không sụp đổ thì họ Liên vẫn không thể bị đắc tội được. Nhưng mà, nàng ta cũng phải bắt đầu chuẩn bị suy tính đường thứ hai mới được.



Trong La phủ, La Kiều Oanh nghe thấy Liên Khuê Nghiêm bị tịch thu nhà cửa, không khỏi VỖ tay hoan hô.



Tuy rằng bị tịch thu chỉ có nhà của Liên Khuê Nghiêm, nhưng cũng đủ để cho mọi người cảm. thấy vui mừng.



La Kiều Oanh là một cô gái căm ghét cái ác như kẻ thù, đối với loại người không có học vẫn tài cán gì thì nàng càng không có thiện cảm.



Nhưng mà nàng ta chỉ cần nghĩ đến việc mình cũng sắp phải gả cho người ta thì không khỏi buồn như đưa đám..



Trong thời gian này, trong cung không ngừng có ban thưởng được đưa vào trong phủ nhà họ La.



Hơn nữa những đồ bạn thưởng này có không ít là đồ của Chiêu Vũ Đế và Sơ phi nương nương tặng cho nàng con dâu sắp cưới này.



La Kiều Oanh chỉ cần nhìn thấy những thứ được đặt trong khay lót vải đỏ thôi là lại cảm thấy buồn rầu, lén lút rớt nước mắt rồi.



Hôm nay khi đang dùng cơm, vốn là nàng ta còn cảm thấy vui vẻ khi biết tin Liên Khuê Nghiêm gặp đen đủi.



Nhưng mà chỉ cần nghĩ đến cảnh ngộ của bản thân mình thì nàng ta lại trở nên trầm mặc.



La Tước không hề bỏ qua biểu tình của muội muội mình, quan tâm hỏi thăm: “Muội rốt cuộc là sao vậy?”



“Huynh, muội nhất định phải gả cho Mộ Dung Bắc Tô sao? Nhưng mà muội thật sự không hề thích hắn ta, huynh giúp muội đi, cầu xin huynh đó, huynh cứu người muội muội này đi, huynh lẽ nào nhẫn tâm muốn nhìn thấy muội sau này sống không được yên vui sao?”



Nghe thấy nàng ấy nói như vậy, trong lòng của La Tước cũng rất đắn đo.



Nhưng mà lệnh vua khó cãi, nếu như không có nguyên nhân gì đặc biệt thì ai dám từ chối hỗn sự của hoàng tử chứ.



Hơn nữa người con gái đã bị hoàng thất hủy hôn thì còn ai mà dám lấy về nữa? Cho dù có kẻ nào đó to gan lớn mật dám lấy về thì hầu hết đều không có kết quả tốt đẹp gì cả. Lâm Gia Uyển và Liên Khuê Nghiêm chính là một ví dụ điển hình. Mấy ngày trước đây hắn ta còn dương dương tự đắc, bây giờ thì chẳng còn cái gì cả.



“Muội thích người như thế nào chứ? Muội mới có bao nhiêu tuổi, một cô gái chỉ ở trong khuê phòng như muội thì biết cái gì là thích cơ chứ?”



“Muội thà ở cùng với một chiến sĩ có dũng khí có mưu lược còn hơn là phải ở cùng với một kẻ ăn chơi của hoàng tộc!”.



La Tước nghe thấy vậy thì giật thót tim, nghĩ ngay đến một người. Hắn nhìn La Kiều Oanh chăm chú một hồi, rồi đột nhiên nghĩ ra một cách. Phú Sơn là lúc còn là phó tướng dưới tay hắn, Phú Sơn và La Kiều Oanh có quan hệ rất tốt.



Lần trước nàng ta đi đến cửa tiệm của bọn hắn, rõ ràng là khúc mắc giữa mình và hắn vẫn chưa được giải quyết, nhưng đối với La Kiều Oanh thì vẫn đối đãi rất tốt.



Nếu như để bọn họ nhận ra nhau, không biết là có thể thuyết phục được đối phương hay không?



- ---------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK