Mục lục
Truyện Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra – Triệu Khương Lan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1065


Chu Khiết thừa nhận đã từng có một nữ nhân như vậy tồn tại, Mộ Dung Bắc Uyên làm sao có thể ngồi yên được nữa.


Hắn không ngừng hỏi: “Vậy nàng trông như thế nào? Nếu nàng đã từng sống trong vương phủ, nhất định các ngươi cũng từng nhìn thấy.


Miêu tả lại nàng ấy một chút cho bản vương nghe” Chu Khiết hắng giọng một cái: “Vị cô nương tên Khương Lan kia hành sự rất kín đáo, trừ Tịch Chiếu Các ra bình thường rất ít khi đi đâu.


Hơn nữa lúc ra ngoài còn thích đeo mạng che mặt. Vậy nên đa số người trong phủ đều chưa từng nhìn thấy dung mạo thật của cô nương này.


Thuộc hạ lại có thể hình dung ra được mấy phần, không thể nói là toàn bộ nhưng thuộc hạ có thể khẳng định với vương gia Khương Lan cô nương xinh đẹp tuyệt mỹ, khí chất hơn người, gần gũi thân thiện với người khác. Những người quen biết cô nương này đều rất yêu quý” “Nàng ấy có nói vì sao lại rời khỏi vương phủ không? Trừ khi là có bất hòa gì với bản vương?” “Chúng thuộc hạ cũng không biết vì sao Khương Lan cô nương lại rời đi, nhưng thuộc hạ thật sự không muốn nhắc lại chuyện cũ, khiến điện hạ lại rơi vào bi thương. Ngài hãy sống tốt ở hiện tại, đừng cố chấp với quá khứ nữa” Nghe Chu Khiết nói vậy, trong lòng Mộ Dung Bắc Uyên lại càng tò mò với Khương Lan cô nương này.


rất rõ tâm tính của mình, có thể nói tóm gọn rằng hắn một người đa tình.


Nếu hắn có thể nữ nhân thân phận không rõ ràng về phủ, lại còn vô cùng sủng ái nàng ấy vậy thì nhất định nữ tử này rất quan trọng với hắn.


Nhưng bây giờ hắn lại không nhớ được chút chuyện nào liên quan tới nàng ấy, điều này khiến Mộ Dung Bắc Uyên không khỏi buồn rầu trong lòng.


Về sau nếu có gặp mặt đối phương, hắn thậm chí còn không nhớ được dung mạo của nữ nhân ấy.


Bởi vì biết được sự tồn tại của một nữ nhân khác nên mấy ngày hôm sau tỉnh thần Mộ Dung Bắc Uyên đều không an ổn.


Những lúc gặp Triệu Thanh Nghỉ, hắn vừa thấy áy náy lại vừa thấy khó chịu.


Áy náy là vì cùng một lúc hắn có thể quên đi Triệu Thanh Nghi, xem ra hắn cũng có tình cảm với nàng ta.


Nhưng đồng thời hắn lại yêu một người khác, ít nhiều cũng cho thấy hắn là một người đào hoa.


Khó chịu là bởi hắn thật sự rất khó động lòng với Triệu Thanh Nghi, có những lúc cùng ngồi ăn cơm mà hắn cũng thấy ngột ngạt.


Chẳng mấy chốc, lập đông năm nay đã tới.


Thời điểm lập đông những năm trước, thời tiết cũng không khác nhiều so với khi cuối thu nên cũng không quá lạnh.


Thế nhưng không hiểu năm nay làm sao, gió lạnh thổi từng đợt trong kinh thành, khiến chân tay đều lạnh buốt.


Có người trong cung tới truyền nói, đến tiết lập đông các vị vương gia đem theo gia quyến vào trong cung ăn bữa cơm đoàn viên.


Theo quy định đáng ra vào đông chí trong cung mới có yến tiệc.


Nhưng nghĩ tới thân thể thái hậu không khỏe, có lẽ cũng vì muốn vấn bối tụ tập nhiều một chút, không khí náo nhiệt làm tâm trạng thái hậu cũng khá hơn.


Mộ Dung Bắc Uyên nghĩ lại chuyện lúc trước thái hậu nói muốn gặp Triệu Thanh Nghi nên nói chuyện này cho nàng ta biết.


“Nhân tiết lập đông, nàng cũng tới thăm hoàng tổ mẫu một chút.


Lần trước thái hậu còn nhắc tới nàng, nói Vương phi ít khi lộ diện, người sắp quên luôn nàng trông thế nào rồi” Triệu Thanh Nghỉ thấp thỏm không yên.


Mặc dù nàng ta rất muốn quang minh chính đại đứng bên cạnh Mộ Dung Bắc Uyên cùng đi dự tiệc nhưng lại sợ giữa đường xảy ra chuyện gì sơ suất.


Mặc dù nàng ta không sợ hãi Mộ Dung Bắc Uyên, do nàng ta thật sự ái mộ con người này.


Nhưng chỉ nghĩ đến việc phải đối mặt với những vị trưởng bối như Hoàng Thượng hoặc Thái hậu nàng ta cũng đã căng thẳng sợ hãi.


“Vương phi không muốn đi sao?” Mộ Dung Bắc Uyên thấy sắc mặt Triệu Thanh Nghỉ đắn đo suy nghĩ nên thấy không hiểu.


Bình thường Triệu Thanh Nghỉ không thích ra khỏi cửa cũng không sao, nhưng tại sao đến hoàng cung mà cũng không muốn đi, tình tính như vậy có phải hướng nội quá rồi không?


“Lần trước bản vương đã đồng ý với Thái hậu là sẽ đưa nàng vào.


cung. Hơn nữa hôm đó còn là tiệc đoàn viên, Lê Vương, Vũ Vương liên tiếp xảy ra chuyện, năm nay đã thiếu vắng không ít người rồi, nàng mà còn không đi nữa, không phải càng thêm vắng vẻ sao?” Triệu Thanh Nghỉ vội vàng nói: “Không phải là thân thiếp không muốn đi, thần thiếp đi cùng vương gia là được đúng không?” Bởi vì lần đầu vào cung sẽ có rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy nàng ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK