Mục lục
Truyện Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra – Triệu Khương Lan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 386




Triệu Khương Lan tâm trạng rất tốt, thậm chí còn mua ít rượu ngon về, chờ nghe được tin vui liền ăn mừng.



Có lẽ là cảm giác giữa đôi phu thê, mà Triệu Khương Lan cảm thấy tâm trạng của Mộ Dung Bắc Uyên cũng rất tốt.



Hắn vừa mới có thể rời khỏi giường đi lại, còn tự tay pha trà ở vùng núi Hồ Long.



Từ nét mặt vui mừng của Triệu Khương Lan, có thể cảm thấy chắc chắn có chuyện tốt lành sắp đến.



Hai phu thê mỗi người đều che giấu bí mật nhỏ, chuẩn bị cho đối phương một bất ngờ.



Ai ngờ đợi đến lúc gần tối, Mai Hương ra ngoài cả ngày cuối cùng cũng quay về.. Khi nhìn thấy Triệu Khương Lan, nàng ta lại buồn khóc thảm thiết, thất vọng lắc đâu.



Triệu Khương Lan trong lòng căng thẳng, kéo nàng ta vào, đóng cửa lại rồi hỏi: “Có chuyện gì vậy, chuyện không thành công, lẽ nào bị bại lộ rồi sao?” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!



Mai Hương nghiến răng: “Nô tỳ vẫn luôn ở lâu Yên Vũ chờ tin tức, vốn dĩ phượng vệ đã thuận lợi làm việc. Nhóm người hộ tống bảo vệ tiền bạc tiêu cục đó làm sao có thể là đối thủ của phượng vệ, bọn họ gần như không tốn nhiều công sức để có được những hòm bạc đó”.



“Vậy tại sao lại thất bại?”.



Nàng ta cong môi: “Ai biết được, sau đó lại có một nhóm người nữa tới! Thực ra là lại cướp đi trên cùng một con đường mà phụng vệ đã cướp bạc. Mấy người đó còn bố trí trận pháp, trong chốc lát phượng vệ không còn đường khác, hầu hết tất cả mọi người đều bị lạc vào mê cung. Bên đó đề nghị chỉ cần giao tiền ra sẽ cho người đi, không còn cách nào khác, bọn họ đành phải từ bỏ”.



Triệu Khương Lan vuốt ngón tay, trầm ngâm suy nghĩ. Trận pháp?. Lẽ nào vẫn là người của tiêu cục?



Không đúng, nếu như trong bọn họ thực sự có cao thủ như vậy, thì ngay từ đầu đã không để phượng vệ thuận lợi ra tay.



Lúc trước nàng lừa Mộ Dung Bắc Uyên nói đã tung tin tức ra ngoài, nhưng thực ra nàng không tung tin.



Chỉ có người của nàng mới biết chuyện này mà thôi. Rốt cuộc là ai, lại hồ đồ, chỉ biết lợi trước mắt mà không nghĩ tới hậu họa về sau.



Mai Hương lo lắng: “Thực ra miễn cưỡng phá vỡ đội hình không phải là không thể, dựa vào năng lực của phượng vệ, cùng đối phương liều mạng một trận chưa hẳn sẽ thua. Tuy nhiên trong số những người mà phượng vệ phái đi lần này có một nữ binh lúc trước từng ở trong quân đội, nàng ta nhận ra phong cách của trận pháp đó, rất giống với Thiết Ngô Quân... Nếu như thực sự động tới Thiết Ngô Quân, có thể thân. phận của chúng ta sẽ bị bại lộ, tốt hơn nên tránh nhiều chuyện phiền toái” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!



Triệu Khương Lan đột nhiên ngẩng đầu: “Thiết Ngô Quân? Em nói trận pháp đó là của Thiết Ngô Quân?”



Nàng đột nhiên nghĩ ra chuyện gì đó, sải bước ra ngoài.



Trong phòng trà, Mộ Dung Bắc Yên đang vừa thưởng thức trà ngon, vừa ngắm cảnh tuyết.



Hôm qua tuyết rơi cả đêm, hôm nay sản được phủ một màu bạc, thật sự rất đẹp.



Nhưng Triệu Khương Lan lại đùng đùng tức giận xông vào, trầm giọng chất vấn hắn: “Có phải huynh đã tìm người đi cướp tiêu cục không?”



Mộ Dung Bắc Uyên nhướng mày: “Tại sao nàng lại đoán ra? Ta vốn dĩ chuẩn bị cho nàng bất ngờ. Nhị ca lần này thiệt hại không ít, coi như là lễ nhận lỗi với Thần vương phủ”.



Triệu Khương Lan đau đầu một hồi, chẳng trách người của nàng thất bại. Kẻ hồ đồ đó thì ra chính là người chung chăn gối với nàng. “Huynh không phải nhờ La Tước tướng quân giúp đấy chứ?”



Mộ Dung Bắc Uyên hiểu ý cười: “Là Phú Sơn nói cho nàng biết à. Ta chính xác là để Phú Sơn ra tay, dù sao lần trước nhị ca tại tiệc Đồng chí đã tính kế đại ca và La Anh cô nương, La Tước cũng ghi món nợ này, tất nhiên muốn tính sổ”



“Huynh nói với hắn như thế nào, mà hắn lại mang tư binh về kinh?”



Nhìn thấy Triệu Khương Lan bực bội không vui, Mộ Dung Bắc Uyên nhìn nàng một cách kỳ quái.



“Đúng rồi, tại sao nàng lại tức giận? Ta không cố ý che giấu nàng, chỉ là muốn sau khi mọi việc thành công sẽ làm cho nàng vui vẻ. Ta đã hứa với La Tước, chỉ cần hắn ra tay, năm mươi vạn lượng bạc có thể trở thành lương bổng cho Thiết Quận Ngô. Hắn đương nhiên rất vui mừng, vừa hay trong kinh thành có một đoàn tự binh, hơn nữa Phú Sơn bày binh bố trận rất giỏi, không cần kinh động đã có thể lấy được. Đến khi phía Đông Diêu nghe được tin tức, việc đã thành công rồi, số bạc này được vận chuyển bằng đường thủy, chắc chắn sẽ không ai phát hiện”



- ---------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK