Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

La Khải Thân ra mặt, lập tức hấp dẫn ánh mắt của một nhóm phóng viên, anh ta nói chuyện rất rõ ràng rành mạch.





“Hơn nữa, cho dù là Lâm Dạ Bạch hay Lưu Khánh đều thiên về Trung y, họ không phải là chuyên gia dược lý học, hoàn toàn kém xa những giáo sư, chuyên gia đã mưa dầm thấm đất trong giới dược học này nhiều năm đang đằng sau lưng tôi, vậy sao cô có thể chứng minh số liệu của bọn họ không có sai khác với thực nghiệm chứ?”






“Nếu tổng giám đốc Tiêu không biết bọn họ thì tôi có thể giới thiệu cho cô biết. Người này là quán quân Giải thưởng Cống hiến vì Ngành Dược học nước Hoa vào năm 2015, giáo sư Vương Tuyết Cầm. Người này là quán quân Giải thưởng Đóng góp vì Quốc gia vào năm 2016, giáo sư Trương Phượng Niên, lý do đạt giải là vì giáo sư đã nghiên cứu ra vắc xin chống cảm cúm mới…”





La Khải Thân lưu loát giới thiệu khiến đám phóng viên ở đây ngơ ngác ngồi nhìn.





Nhóm người này đều là tai to mặt lớn trong giới dược phẩm, kết quả bọn họ cùng nhau kiểm định sao có thể sai sót?







Kết quả mà đội ngũ cấp cao như vậy đưa ra chính là tiêu chuẩn.





Đây chắc chắn là thuốc của Cửu Khúc có vấn đề!





Tiêu Nhất Phi không ngờ rằng đoàn chuyên gia của nhà nước lại mạnh như vậy, nếu như bên phía Trần Hạo không có chuẩn bị, hôm nay chỉ dựa vào những người này thôi thì e là Cửu Khúc có trăm miệng cũng không thể nào bào chữa.











Tiêu Nhất Phi do dự không nói lại bị La Khải Thân tự động xem là khiếp sợ, anh ta cười: “Tổng giám đốc Tiêu, thật ra thì chuyện thuốc men xảy ra vấn đề không đáng sợ, bởi vì không thể chứng minh lâm sàng một trăm phần trăm rằng sử dụng thuốc để chữa bệnh thì không xảy ra vấn đề gì cả. Nhưng nếu cô vẫn cứ dối trá không thừa nhận, vậy thì chứng tỏ sản phẩm không có vấn đề mà là sự trung thực có vấn đề!”





Tiêu Nhất Phi đáp: “Thuốc của chúng tôi không chỉ được đội chuyên gia kiểm tra, mà còn từng đoạt giải nữa, chẳng lẽ điều này cũng là giả sao?”





Nghe thấy vậy, Dương Phàm bước tới, nói: “Tổng giám đốc Tiêu, trước khi cô nói điều này, thì chẳng phải cô nên giải thích mối quan hệ của mình với anh Lâm, người phụ trách Cục quản lý dược phẩm của Hải Dương trước hay sao? Theo tôi được biết thì thuốc chữa viêm gan B của Hải Dương được nhanh chóng mở rộng hơn các loại thuốc khác, công của anh Lâm trong chuyện này không nhỏ đâu!”





Lòng Tiêu Nhất Phi lạnh lẽo, nhưng trên mặt không lộ ra biểu cảm gì: “Ông Dương đây là đang ám chỉ thành tựu của Cửu Khúc có quan hệ với anh Lâm sao?”





Ông ta bật cười: “Câu này tôi không có nói đâu, là do cô tự nói đấy nhé!”





Đã là quan chức nhiều năm, Dương Phàm tự nhiên cũng có chút khôn khéo, ông ta đẩy tất cả những nghi ngờ mà Tiêu Nhất Phi chất vấn lãnh đạo trước mặt các phóng viên trả hết lại cho Cửu Khúc.





Lúc này, cán cân trong lòng các phóng viên đã bắt đầu nghiêng về phía lãnh đạo.





Nếu đã được đội chuyên gia kiểm tra thì sao có thể là giả được?





Thấy Tiêu Nhất Phi không lên tiếng, Dương Phàm cười nói: “Tôi biết Tổng giám đốc Tiêu có thành kiến với việc làm lần này của Cục quản lý dược phẩm chúng tôi, nhưng mà chuyện này do nhiều ngành hợp tác, chuyện đặc biệt thì cũng phải xử lý đặc biệt. Hơn nữa tình hình lúc đó khẩn cấp, chúng tôi phải làm rõ được vấn đề. Chuyện này liên quan đến an toàn của người dân khi sử dụng thuốc, không thể qua loa được nên cách giải quyết có hơi không đúng quy định. Nhưng cũng không có nghĩa là việc thực thi pháp luật của chúng tôi không công bằng!”



Không đợi Tiêu Nhất Phi đáp lời, ông ta lại nói tiếp: “Vốn dĩ không cần phải rắc rối như vậy, các vị lãnh đạo có thể lập tức xác định vấn đề luôn! Nhưng tôi đánh giá cao đề nghị phơi bày mọi thứ ra ánh sáng của tổng giám đốc Tiêu, nên tôi mới cho người đáp ứng yêu cầu của Cửu Khúc, cho mọi người một lời giải thích rõ ràng. Đồng thời tôi cũng muốn nhắc nhở Tổng giám đốc Tiêu rằng mỗi người phải chịu trách nhiệm về hành động của chính mình, cho dù nhà cô có bối cảnh ra sao nhưng đã phạm pháp thì phải đền tội!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK