Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yamagishi Kyuusan liên tục dập đầu ba lần với anh: "Cảm ơn chủ nhân đã khen, tôi thề sẽ làm chó ngoan của cậu. Xưa nay tôi chưa bao giờ tự hào mình là người Tịch, tôi hận bản thân không có dòng máu Viêm Hoàng như chủ nhân, tôi sẽ dùng hành động để chứng minh chí hướng của mình!"


"Tôi biết rồi", Trần Hạo gật đầu.


Yamagishi vừa bò vừa lùi ra sau rồi đứng sau lưng anh.



Thấy cảnh tượng vừa rồi, Yoshida không thể tin nổi, hai mắt trợn trừng suýt rớt ra ngoài.


Hình ảnh này tương tự biết bao? Trước đây toàn là người Hoa quỳ trước người Tịch như gặp đức vua, từ khi nào thế đạo đã thay đổi rồi?


Trần Hạo lạnh nhạt liếc mắt nhìn ông ta, nói: "Giờ thì, tôi muốn biết mục đích khác của Hắc Long Hội khi đến nước Hoa!"


"Chuyện này...", Yoshida do dự.


"Vút!", lưỡi kiếm vút qua!





Ông ta chỉ lưỡng lự không nói mấy giây thôi mà cánh tay đã bị Yamagishi chém phăng, bay lên trời.


"Nói! Nếu không tôi sẽ chém ông từng nhát một!", Yamagishi Kyuusan tàn nhẫn quát.


"Tôi nói...tôi nói! Ngoài chúng tôi ra cũng có một nhóm người đến nước Hoa, mục tiêu cũng là cậu Trần, chỉ là Hắc Long Hội không cho ai biết nhiệm vụ của những người đó là gì!", Yoshida tóm lấy cánh tay của mình, khóc lóc ỉ ôi nói tình hình thực tế ra.


"Còn một nhóm nữa à? Xem ra Hắc Long Hội sung sướng quá rồi, muốn bị diệt cả bọn đúng không?", Trần Hạo âm hiểm cười.


Nhìn nụ cười đáng sợ của anh, Yoshida im như thóc.


"Xoẹt!", lưỡi kiếm lại sáng lên, cắt ngang cổ họng ông ta.


Yamagishi kết liễu Yoshida.


"Chủ nhân, ngoài Hắc Long Hội ra thì tôi còn nhận được tin Ichitoryu cũng tới nữa!", hắn ta báo cáo.


Trần Hạo mỉm cười: "Đã tiết lộ chuyện của cậu chủ cho họ biết chưa?"


"Đã tiết lộ cho họ bằng phương pháp đặc biệt rồi ạ, có điều Ichitoryu có vẻ im hơi lặng tiếng, tôi nghi ngờ họ phái người tới nước Hoa chỉ để thăm dò mà thôi! Tôi có cần giải quyết bọn người này không?", Yamagishi Kyuusan hỏi.


"Không cần, cứ che giấu bản thân, giờ thì dọn dẹp nơi này đi! Khi nào cần đến anh, tôi sẽ cho người nói với anh những việc phải làm!", nói rồi Trần Hạo đứng dậy rời đi.


Góc trong bóng tối hơi chuyển động, mấy tên Ninja xuất hiện sau lưng Yamagishi.


"Tạm biệt chủ nhân!"


"Phịch!", đám người này đều quỳ xuống.


Một bên khác, tại trang viên ở ngoại ô Ma Đô.


Cơ Thanh Phó đang thanh nhã cắt miếng bí ngô đắt như vàng trên bàn ra.


Sau đó bà ta thành thạo pha trà. Trước mặt là một bản danh sách vẽ đầy đường nối, ở chính giữa tờ giấy là tên của Trần Hạo.


Phong Hành Đông đứng sau lưng Cơ Thanh Phó, lặng lẽ chờ bà chủ pha trà xong mới dám hỏi.


"Thưa bà chủ, liệu có phải chúng ta đã gây áp lực quá lớn cho Hải Dương rồi không ạ? Hiện giờ tình hình ở đâu cũng gay gắt, nếu bọn họ không trụ được thì chẳng phải sẽ..."


Phong Hành Đông còn chưa nói xong, nhưng ông ta đã cho thấy rõ ý định của mình.


Không chịu nổi áp lực thì dĩ nhiên sẽ bị đào thải.


Cơ Thanh Phó mỉm cười tao nhã: “Nếu như Trần Hạo không thể giải quyết được những vấn đề này thì chú tưởng cậu ta có tư cách trở thành đối thủ của Tử Uyên à? Đây chính là bài kiểm tra của cậu ta, chỉ khi vượt qua nó, mới có thể tính là đủ tư cách!”


Phong Hành Đông nghe thế bèn khiếp sợ hỏi: “Nếu cậu ta vượt qua bài kiểm tra này thì sao? Bà chủ sẽ làm thế nào?”


Cơ Thanh Phó cười cười: “Nếu cậu ta đậu bài kiểm tra này, tôi sẽ đảm bảo cậu ta an toàn đến Ma Đô chữa bệnh cho ông cụ, còn nếu cậu ta không có bất kỳ giá trị gì, tôi sẽ phá huỷ tất cả mọi thứ của cậu ta!”


Bà ta nói đến đấy, rồi nhẹ nhàng nâng ly trà lên nhấp một ngụm, vẻ mặt bà ta hờ hững, tựa như mọi thứ đang nằm trong lòng bàn tay của mình.


Còn sâu trong nội tâm của Phong Hành Đông trào dâng một cơn sóng dữ dội và mãnh liệt, bà chủ nhà mình từ nhỏ thì yêu nghiệt, lớn lên thì càng khó đoán tâm tư.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK