Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Nhất Phi thì thông minh dừng lại, đổi chủ đề: “Nếu hợp đồng này mà thành côn, Cửu Khúc sẽ có được cái gì cậu có biết không?”


“Biết, một kim bài miễn tử!”, Trần Hạo nói.



Tiêu Nhất Phi nghiêm túc gật đầu: “Cửu Khúc chúng ta rất thiếu thốn ở phương diện chỗ dựa, tuy cậu có năng lực, nhưng dù sao có đôi khi ở nước Hoa, không phải cứ dùng tiền là được! Cho nên, tôi mới vui vẻ như vậy!”


Trần Hạo nói: “Tôi vẫn giữ lời kia, cô vui vẻ là được rồi!”


Tiêu Nhất Phi cười tủm tỉm đến trước mặt Trần Hạo, nhẹ nhàng duỗi ngón tay ngọc như búp măng ra nâng cằm Trần Hạo lên: “Cậu nhóc, tôi đã chuẩn bị xong rồi, cậu thì sao?”


Trần Hạo cười ha ha nói: “Chuẩn bị xong cái gì? Chuẩn bị xong việc biến tôi thành nam sủng của cô, hay là biến tôi thành cấm luyến của cô?”


“Cậu nhóc, tôi không rõ, chị đây không xinh đẹp sao? Hay là không gợi cảm mê người? Nếu là người đàn ông khác nhìn thấy tôi như vậy, chắc chắn sẽ giống chó đực phát tình, sao cậu có thể lạnh nhạt như vậy chứ?”, Tiêu Nhất Phi hỏi.





Trần Hạo nói: “Cái gì cô cũng tốt! Chỉ là tôi không thích giao dịch thuần túy hoặc phát tiết, phụ nữ đều thích che giấu mình, chỉ có khi nào cởi xiềng xích trong lòng và lớp vỏ thô ráp ra, mới có thể thật sự đi vào lòng của phụ nữ! Thể xác không có linh hồn, tôi không cần!”


Thấy Trần Hạo đứng đắn giảng giải cái nhìn về tình yêu không có liên quan gì đến anh ở trước mặt mình như thế, Tiêu Nhất Phi rất bất ngờ!


Cô ấy không khỏi nghĩ thầm, người chơi tình yêu cao cấp à?


Đáng tiếc, cậu nhóc, thứ cậu muốn có lẽ chị không cho cậu được!


Ngay lúc bầu không khí giữa hai người có vẻ hơi ngột ngạt, thư ký của Tiêu Nhất Phi vội vã đi vào: “Tổng giám đốc Tiêu, có người xin gặp!”


“Không gặp, không thấy tôi và anh Trần của cô đang bận sao?”


“Tổng giám đốc Tiêu, người kia dẫn theo hai tên vệ sĩ, nhìn qua rất có khí thế, tôi không dám đắc tội, ông ta nói mình họ Cung, nói cô biết được chắc chắn sẽ ra gặp!”, thư ký nói.


Nghe nói như thế, ánh mắt của Tiêu Nhất Phi lại thay đổi.


Đây là lần đầu tiên Trần Hạo nhìn thấy Tiêu Nhất Phi có dáng vẻ như vậy!


Lúc cô ấy nghe được người kia họ Cung, trong mắt bỗng nhiên cuồn cuộn sát khí kinh khủng.


Trong phút chốc, ánh mắt của Tiêu Nhất Phi rất phức tạp, rầu rĩ thù hận, điên cuồng, còn có chút hưng phấn khó mà kiềm chế!


“Cho ông ta vào đi!”, Tiêu Nhất Phi hít thở sâu một hơi rồi nói.


Thư ký nhanh chóng rời đi.


Sau khi thư ký rời đi, Tiêu Nhất Phi thâm trầm ngồi ở bàn làm việc của tổng giám đốc.


Lúc này Tiêu Nhất Phi vô cùng tỉnh táo, đối phương trực tiếp tìm tới cửa, là bởi vì cô ấy không đủ mạnh mẽ!


Mạnh lên! Cô ấy còn muốn trở nên mạnh hơn, cô ấy muốn biến Cửu Khúc thành đế quốc.


Cô ấy muốn để nhà họ Cung ngưỡng mộ cô ấy!


Cộp cộp cộp! Ngoài cửa vang lên tiếng giày da gõ lên đất, rất nhanh một người đàn ông trung niên nhã nhặn đã xuất hiện ở cửa văn phòng.


Nhìn thấy người kia, bên trong đôi mắt Tiêu Nhất Phi lóe lên vẻ độc ác.


“Cậu chủ nhà họ Cung? Ngọn gió nào đưa ông tới đây thế?”, Tiêu Nhất Phi cười nhạt nói.


Người đàn ông khẽ nhíu mày, không mời mà ngồi xuống đối diện Tiêu Nhất Phi.


“Nhất Phi? Chẳng lẽ cháu không nên gọi cậu một tiếng cậu sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK