Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tào Thanh Nguyên cười khẽ một tiếng, nói: “Chủ tịch Bạch là không nể mặt lão Tào sao? Đối với một thương nhân như tôi mà nói, thật ra tiền không có ý nghĩa lớn, chắc hẳn chủ tịch Bạch biết rõ điều ấy chứ!”


Bạch Phi Nhi gật đầu.



“Nếu chủ tịch Bạch đã hiểu, vậy phải nên biết rằng tôi không quan tâm đến số tiền kia, cũng không phải làm bộ làm tịch ở trước mặt chủ tịch Bạch, tôi thật lòng cảm thấy cô là một đồng bạn hợp tác tốt, số tiền này là để chứng minh thành ý của tôi, cũng thể hiện quyết tâm muốn hợp tác với Bạch thị của Tào thị!”, Tào Thanh Nguyên nói.


Nghe ông ta nói như vậy, tâm trạng của Bạch Phi Nhi đã tốt lên không ít, cô cảm kích nhìn về phía Tào Thanh Nguyên: “Chủ tịch Tào! Cảm ơn ông!”


“Không cần không cần! Đến Hải Dương có thể quen biết chủ tịch Bạch, quen biết vợ của cậu Trần, là chuyện may mắn nhất đối với lão Tào, chủ tịch Bạch cứ yên tâm, không phải chỉ là bị người ta nhằm vào thôi sao? Tôi không tin, tỉnh Sở không chào đón nguồn năng lượng mới, chẳng lẽ những tỉnh khác cũng không chào đón ư? Tôi mặc kệ chuyện này là do nhà họ Chu làm ra hay là phía sau người nào khác? Luôn sẽ có những nơi mà thế lực của đám người này không bao trùm đến được? Nơi nào mà bọn họ không nhúng tay vào được, Tào thị sẽ đến chỗ đó đầu tư với Bạch thị! Cô nói xem, chủ tịch Bạch?”


Bạch Phi Nhi nghe xong lời này, trong lòng rất cảm động, cô không ngờ rằng Tào Thanh Nguyên lại coi trọng việc hợp tác với Bạch thị như vậy, hơn nữa còn đồng ý dẫn Bạch thị ra ngoài đầu tư.


Nghĩ đến điều này, Bạch Phi Nhi vươn tay ra bắt tay với Tào Thanh Nguyên.





“Chủ tịch Tào, cảm ơn!”


“Chủ tịch Bạch không cần khách khí, đương nhiên, nếu như thái độ của chính phủ tỉnh Sở có thể có hòa hoãn, cho dù là đối với Bạch thị hay là đối với Tào thị chúng tôi, tỉnh Sở vẫn là lựa chọn tốt nhất, nhưng nếu như không được, tôi cũng đã chuẩn bị phương án khác, cho nên, chủ tịch Bạch đừng lo lắng, ông trời sẽ không cắt đứt đường sống của người ta đâu! Xế chiều hôm nay, tôi sẽ rời khỏi tỉnh Sở, sau khi trở về tôi sẽ lập tức mở cuộc họp nghiên cứu chuẩn bị phương án dự bị, chúng ta có thể liên lạc bất cứ lúc nào!”


“Cảm ơn ông, chủ tịch Tào!”, Bạch Phi Nhi nói cảm ơn lần nữa.


Tào Thanh Nguyên cười ha ha: “Chủ tịch Bạch, cô đã nói cảm ơn nhiều lắm rồi, lần trước cậu Trần còn từng cứu mạng tôi, chẳng lẽ không phải tôi cũng giống như cô, cảm ơn một trăm lần mới chứng tỏ thật lòng sao? Lão Tào tôi cho rằng phần tình nghĩa này, chúng ta vẫn nên để ở trong lòng là hợp lí nhất!”


Bạch Phi Nhi đồng ý với lời ông ta nói, nghiêm túc gật đầu.


Sau đó, Tào Thanh Nguyên khách khí tạm biệt, Bạch Phi Nhi và Trần Hạo tiễn ông ta vào thang máy, cứ chờ đến khi thang máy đóng cửa lại, mới trở về văn phòng.


Mặc dù tâm trạng của Bạch Phi Nhi đã tốt hơn chút, nhưng vẫn có áp lực không nhỏ.


Nếu như chuyện bị nhằm vào thật sự là ý của nhà họ Chu, với năng lực của nhà họ Chu, chỉ sợ việc tạm dừng dự án nguồn năng lượng mới này mới chỉ là bắt đầu nhằm vào bọn họ mà thôi!


Nghĩ tới đây, Bạch Phi Nhi nói với Trần Hạo: “Xem ra việc chúng ta bị nhắm vào thật sự có khả năng không phải là ý của Chu Trị Bình, mà là ý của nhà họ Chu, cách làm này quá ác liệt, cực kì hung ác, đâm thẳng vào nhược điểm của Bạch thị!”


Trần Hạo không định phát biểu ý kiến, anh cảm thấy lúc này mình mà nhiều lời, sẽ chỉ bị Bạch Phi Nhi châm chọc thôi.


Lại không nghĩ rằng, cô không chỉ không châm chọc, ngược lại còn hỏi ý kiến của anh: “Anh có ý kiến gì về chuyện này không?”


Câu hỏi này của cô khiến Trần Hạo ngây ra!


“Em đang hỏi anh đấy!”, Bạch Phi Nhi nói.


Trần Hạo liền nói hết suy nghĩ của mình ra: “Anh nghi ngờ lần này không phải do nhà họ Chu gây ra!”


“Không phải nhà họ Chu? Vậy sẽ là ai?”, nghe anh nói như thế, Bạch Phi Nhi càng đau đầu hơn.


Nếu như lần này không phải nhà họ Chu gây ra, vậy thì đồng nghĩa với việc vô duyên vô cớ có thêm một kẻ địch.


Trần Hạo nói: “Cho dù là ai, không phải Bạch thị đều phải chuẩn bị đối phó trước sao? Anh cho rằng, trước tiên phải làm tốt việc của mình mới là biện pháp đề phòng kẻ địch tốt nhất!”


Sau khi cô gật đầu thì không nhiều lời nữa, trước mắt cũng chỉ có thể làm như vậy.


Sau đó, Trần Hạo rời khỏi văn phòng của Bạch Phi Nhi.


Vừa ra cửa, anh liền nhận được tin tức mà Lý Vân Dương gửi tới, quả nhiên chuyện này giống như anh đoán, lần này cũng không phải là do người nhà họ Chu ra tay, mà là nhà họ Du gây chuyện.


Trần Hạo do dự nửa giây mới bảo Lý Vân Dương thông qua con đường đặc biệt báo chuyện nhà họ Du cho Bạch Phi Nhi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK