Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không thể sao?”, Tiêu Nhất Phi thản nhiên nói.


“Cậu ta có điểm gì tốt hơn anh? Là đẹp trai hơn anh? Hay là có nhiều tiền hơn anh? Hay yêu em hơn anh?”, Trương Nguyên nói thẳng ra.



Tiêu Nhất Phi liếc mắt nhìn Trương Nguyên, mặc dù trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười, nhưng trong lòng đã cực kỳ xem thường anh ta.


Có điểm gì tốt hơn anh ta? Trần Hạo có nhiều tiền hơn anh ta, đẹp trai hơn anh ta, hơn nữa, còn có…hương vị đàn ông hơn anh ta!


Vì sao cậu ta nhất định phải yêu tôi? Một mình tôi thích cậu ta không được sao? Ngu ngốc!


Đương nhiên, Tiêu Nhất Phi sẽ không nói thẳng ra những lời trong lòng mình như thế, cô ấy chỉ thản nhiên nói: “Không có cách nào, tình cảm là chuyện không thể miễn cưỡng, tôi thích cậu ta đấy! Tôi cũng buồn khổ lắm, nhưng đây là sự thật!”


Trần Hạo ở bên cạnh chỉ có thể mỉm cười bất đắc dĩ, anh thầm nghĩ, yêu tinh, cô nhất định là muốn Trương Nguyên tức chết có phải không?





Trương Nguyên hoàn toàn không giữ được bình tĩnh, giận dữ nói: “Nhất Phi? Cậu ta đã có vợ rồi, cậu ta là người đã kết hôn rồi!”


Tiêu Nhất Phi ra vẻ đáng thương nói: “Có luật pháp quy định, không thể thích đàn ông đã kết hôn không?”


“Anh…”


Trương Nguyên bị làm cho tức giận đến hộc máu, lời nói của Tiêu Nhất Phi khiến cho anh ta không biết nên trả lời như thế nào.


“Nhưng mà em ở cùng một chỗ với cậu ta, nhất định sẽ không có khả năng đi đến hạnh phúc hôn nhân!”, sau một hồi suy nghĩ, Trương Nguyên bất lực nói.


“Vậy thì như thế nào? Ai nói là thích thì cứ phải kết hôn? Tôi và vợ chính nước sông không phạm nước giếng có được không? Loại chuyện ở trong những dòng họ lớn như nhà anh không phải cũng xuất hiện thường xuyên sao?”


“Nhất Phi? Sao em có thể thiếu suy nghĩ như vậy? Em giỏi giang như thế này, sao có thể đi làm tiểu tam của người ta?”, Trương Nguyên tiếp tục khuyên nhủ.


Tiêu Nhất Phi cười khanh khách, ánh mắt lộ ra tia sắc bén: “Trương Nguyên! Chúng ta quen biết nhau đã một thời gian dài, anh vẫn không rõ tính cách của Tiêu Nhất Phi tôi sao? Chỉ cần tôi thích, đừng nói là tiểu tam, cho dù là tiểu ngũ, tiểu lục, tiểu thất, tiểu bát, tôi cũng không ngại, nếu như anh nhất định muốn biết lý do thì bây giờ tôi có thể nói cho anh biết, bởi vì…tôi thích!”


Trương Nguyên hít sâu, hai mắt đỏ lên.


Ở bên cạnh, Trần Hạo cảm thấy may mắn thay cho Trương Nguyên, may mà thân thể anh ta không tồi, nếu không có lẽ đã bị Tiêu Nhất Phi là cho tức chết rồi.


Trương Nguyên khó khăn nuốt xuống lưa giận, hung hăng liếc mắt nhìn Trần Hạo, sau đó nói với Tiêu Nhất Phi: “Được! Nếu như không thể thuyết phục được em, chúng ta lại chơi tiếp, đúng lúc tôi cũng đang nhàn rỗi đến nhàm chán, sẽ dành nhiều thời gian cho Cửu Khúc!”


Tiêu Nhất Phi mỉm cười không chút để ý.


Lúc này, Trần Hạo mới mở miệng: “Anh Trương, lỡ như lần này anh lại phải thất vọng thì sao?”


“Thất vọng? Nực cười? Tôi là người nhà họ Trương, là dòng họ có tiếng trong giới y dược tỉnh Sở, có người nào dám không nể mặt chúng tôi, đi hợp tác với Cửu Khúc nho nhỏ của cậu?”, Trương Nguyên kiêu ngạo nói.


Mà lúc này, ông chủ của nhà máy thuốc Dân Dự đang đứng cách đó không xa, nhìn thấy tình huống bên này, ông ta có chút rối rắm, phân vân không biết có nên qua đó hay không!


Trong khi Lưu Dân Dự còn đang rối rắm, Trương Nguyên đã nhìn thấy ông ta, anh ta nhất thời cười nói: “Ông chủ Lưu, ông đến rồi! Ông đứng đó làm gì? Mau lại đây?”


Trong lòng Lưu Dân Dự buồn bực không thôi! Ông ta thầm nghĩ, cái tên Trương Nguyên này sao lại tinh mắt như vậy? Đứng ở đây mà vẫn bị nhìn thấy?


Mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng Lưu Dân Dự vẫn không dám làm trái ý Trương Nguyên, dáng vẻ của ông ta tựa như con dâu xấu hổ cuối cùng cũng phải ra mắt bố mẹ chồng mà thôi!


Nhìn thấy Lưu Dân Dự, đôi mắt Tiêu Nhất Phi hiện lên vẻ sắc bén: “Ông chủ Lưu, bản lĩnh lật lọng của ông cũng thật cao siêu! Bây giờ tôi mới được trông thấy!”


Lưu Dân Dự có chút xấu hổ, không biết nên nói gì cho phải.


Trương Nguyên mỉm cười đắc ý, nói với Tiêu Nhất Phi: “Theo như anh thấy, việc kinh doanh cũng giống như việc nhìn người, tất nhiên là phải chọn người có năng lực hơn rồi? Cửu Khúc? Ha ha!”


Nói đến đây, Trương Nguyên cười lớn khinh thường, anh ta không thèm để Cửu Khúc vào trong mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK