Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở bên cạnh, hai người kia chỉ có thể xấu hổ ăn uống.


Một lúc lâu sau, Trần Hạo mới buông đôi đũa ra nói: “Lúc nãy, ở trên đường tới đây, cô Thiện còn nói với tôi, giám đốc Phương thành công trong sự nghiệp, tình cách lại trưởng thành trầm ổn, cô ấy có ấn tượng rất tốt với ông! Vốn dĩ đây đã là chuyện nước chảy thành sông, người tình ta nguyện, giám đốc Phương làm những điều này quả thật là dư thừa!”



Trần Hạo nói một hồi làm cho hai người đều cảm thấy mơ hồ, bọn họ có cảm giác, phương hướng phát triển của sự việc đang chậm rãi bị Trần Hạo khống chế.


Nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc của Phương Kỳ, Trần Hạo ghé sát lại gần tai hắn ta nói nhỏ: “Chắc giám đốc Phương có điều không biết, bộ phận sales của Cửu Khúc vô cùng “chuyên nghiệp”, chỉ cần giám đốc Phương ký cái gì đó nên ký, cô Thiện sao có thể không biết nên làm như thế nào?”


Phương Kỳ càng nghe càng há hốc mồm, hắn ta thầm nghĩ, đây là tình huống gì? Tại sao việc này lại hoàn toàn khác với những gì mà bọn họ đã bàn bạc trước đó?


Nghe Trần Hạo nói những lời này, Thiện Viện nhanh chóng kéo áo Trần Hạo lại, nhỏ giọng ở bên tai anh nói: “Anh Trần, như vậy không được, tôi không phải là loại phụ nữ đó! Tôi…tôi không làm được!”





Trần Hạo mỉm cười, nhỏ giọng thì thầm với cô ta: “Đừng sợ, chỉ là diễn trò mà thôi, chúng ta lừa hắn ta trả tiền đã rồi tính sau!”


Trong lòng Thiện Viện tràn đầy buồn bực, trước đó cô ta đã bàn bạc cùng với Phương Kỳ, cô ta cảm thấy kế hoạch này không hề có chút sơ hở nào.


Dựa theo những biểu hiện của Trần Hạo trong tư liệu mà bọn họ điều tra được, với tính cách của Trần Hạo, anh sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra ngay trước mắt mình.


Nhưng giờ phút này, cô ta cảm thấy Trần Hạo ở ngay trước mặt mình đây hoàn toàn không giống với những gì mà tư liệu miêu tả.


Thiện Viện nghẹn đầy một bụng, còn đau khổ không thôi, không thể không nghe theo lời Trần Hạo, để kế hoạch không bị lộ ra ngoài, Thiện Viện chỉ có thể “tủi thân” gật đầu đồng ý.


Trần Hạo cười tủm tỉm nhìn về phía Phương Kỳ nói: “Giám đốc Phương, tôi vừa mới nói với cô Thiện ý tứ của ông, cô ấy đã hiểu được tấm lòng của ông rồi, phụ nữ mà, đều ngại ngùng như nhau thôi! Hơn nữa lại còn có tôi là người ngoài ở đây, sao có thể không biết xấu hổ mà thổ lộ tiếng lòng? Bây giờ ông cứ ký cái gì nên ký đi đã, không lâu nữa là ông có thể trò chuyện riêng cùng với cô Thiện Viện rồi?”


Phương Kỳ thầm chửi đậu má trong lòng, ban đầu, hai người họ đã bàn bạc tốt cho mọi tình huống, nhưng lúc này, một chút cũng không dùng đến.


Trần Hạo không để cho Phương Kỳ có nhiều thời gian suy nghĩ, anh hỏi tiếp: “Chẳng lẽ giám đốc Phương không muốn?”


Ánh mắt Phương Kỳ âm thầm rơi xuống mặt Thiện Viện, cô ta ra hiệu cho hắn ta cứ đồng ý trước rồi tính sau.


Sau đó, Phương Kỳ cười ha ha nói: “Sao có thể không đồng ý! Tôi đã chờ mong ngày này từ lâu lắm rồi!”


Trần Hạo nhìn về phía Thiện Viện nói: “Hợp đồng kế toán cô có mang đến chứ?”


Thiện Viện lấy hợp đồng ra. Trần Hạo nhận lấy rồi đặt trước mặt bàn của Phương Kỳ.


Hắn ta nhanh chóng ký tên mình vào trong đó, sau đó lấy ra một tờ chi phiếu đưa cho Trần Hạo.


Anh cười tủm tỉm cất chi phiếu vào trong túi của mình.


Thấy nợ nần đã thanh toán xong, Thiện Viện nhanh chóng ra hiệu cho Phương Kỳ diễn tiếp.


Hắn ta lập tức mỉm cười xấu xa nhìn về phía Thiện Viện: “Bảo bối nhỏ, bây giờ anh đã cho em thứ mà em muốn rồi, còn thứ anh muốn đâu?”


Thiện Viện ra vẻ “sợ hãi” tiếp tục diễn: “Giám đốc Phương, hay là chúng ta bắt đầu làm quen với nhau trước đi? Để cho cả hai có thêm hiểu biết về nhau, ông xem như vậy có được hay không?”


Phương Kỳ cố ý diễn vẻ mặt “cười gằn”: “Bảo bối nhỏ, em còn không biết anh trai đây tốt như thế nào sao, nếu như bắt buộc phải tìm hiểu, vậy thì chúng ta lên giường rồi chậm rãi tìm hiểu, anh đảm bảo chỉ cần một đêm thôi là em sẽ yêu anh! Hợp đồng kia anh cũng đã ký rồi, em đừng mơ tưởng đến chuyện đổi ý, hẳn là em rất rõ ràng năng lực của anh đây ở Hải Dương, nếu như đổi ý, người phải chịu thiệt thòi lớn nhất chính là em, bảo bối, anh trai thương em! Nghe lời anh, anh trai cam đoan em sẽ trở thành người nổi tiếng trong tương lai!”


Thiện Viện sợ hãi lui về phía sau, toàn thân đỏ ửng, giống như là cơ thể đang thật nóng, hô hấp cũng trở nên dồn dập. Người mù cũng có thể nhìn ra, đây là biểu hiện của trúng thuốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK