Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối phương phong tỏa tất cả tin tức, không chỉ hoàn thành cuộc kiểm tra đột ngột với Cửu Khúc, hơn nữa nhiều bộ phận khác còn hợp tác định ra một tội danh có lẽ có cho Cửu Khúc, đây không phải chuyện thế lực bình thường có thể làm được.





Điều này chứng minh cái gì? Chứng minh rằng đối thủ không chỉ có tâm tư kín đáo mà bối cảnh cũng rất khủng khiếp.






Hơn nữa lại được phía chính phủ ra sức ủng hộ như thế, chỉ sợ người phía sau màn có được quan chức nhà nước trong tay!





Sự ủng hộ của quan chức nhà nước chắc chắn phải được trao đổi bởi một lợi ích cực lớn!





Trong đầu hiện lên những điều này, Trần Hạo thản nhiên nói: “Lần này không thể so với lúc trước, ngay cả nhà họ Lâm bên này cũng không lộ ra tiếng gió nào. Vậy chỉ có hai khả năng, một là bọn họ bị che giấu sau lưng, hai là chính bọn họ không thể nói được. Nếu là khả năng thứ hai thì chuyện này càng phiền toái!”





Tiêu Nhất Phi gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Đến Cửu Khúc trước đã!”








Trần Hạo đứng dậy, hai người cùng nhau ra khỏi cửa.





Nửa giờ sau đã đến Cửu Khúc.





Bên trong Cửu Khúc hiện nay đã loạn thành một đống.





Tiêu Nhất Phi ở trên đường đã thu xếp mọi chuyện ổn thỏa rồi, tất cả lãnh đạo cấp cao của Cửu Khúc đều chờ ở lầu một, chuẩn bị vào phòng họp bàn biện pháp đối phó khẩn cấp.





Phó tổng giám đốc Hầu Kiến nói: “Tổng giám đốc Tiêu, tối hôm qua bọn họ đến kiểm tra nhà xưởng sản xuất thuốc, đồng nghiệp trực ban không thể ngăn cản được! Quan chức nhà nước của vài bộ phận hợp tác với nhau, người của chúng ta không thể truyền tin được, sau đó bọn họ còn bị hạn chế tự do! Tôi cũng sáng nay mới biết được tin tức sau đó vội vàng chạy đến đây!”





Những lãnh đạo cấp cao khác lập tức biểu đạt đồng ý kiến.





Tiêu Nhất Phi im lặng một lúc lâu: “Vào họp, thương lượng biện pháp đối phó trước rồi nói sau!”





Mọi người gật đầu, ngay khi bọn họ chuẩn bị xoay người cùng vào phòng họp thì bỗng có mấy chiếc xe công vụ dồn dập dừng lại trước cửa tòa nhà văn phòng của nhà máy dược phẩm Cửu Khúc.





Sau đó có một người bước xuống khỏi xe với nụ cười châm biếm, bị một đám người mặc đồng phục vây xung quanh.





Người đến đương nhiên là Thường Lâm, người đã cùng phó hiệu trưởng trường đại học Trung y là Phương Đồng đến gây rắc rối cho Cửu Khúc vào ngày nhà máy dược phẩm Cửu Khúc được thành lập.





Sau chuyện lần đó, Lâm Thượng Văn đã dạy dỗ hắn ta một phen, còn bị giáng xuống hai cấp, bị giao cho những việc rỗi rãi. Thiếu chút nữa ngay cả chức quan này cũng mất.





Chẳng qua hiện giờ Lâm Thượng Văn đã rời khỏi vị trí giám thị dược phẩm của Hải Dương, lãnh đạo mới đến là Dương Phàm đang cần gấp những người đã quen thuộc với tình hình của Hải Dương. Hơn nữa, Thường Lâm biết cách ứng xử, chẳng mấy chốc, hắn ta không chỉ được phục chức mà còn trở thành thân tín của Dương Phàm.





Sáng sớm hôm nay hắn ta biết có nhiệm vụ niêm phong Cửu Khúc nên nhận lời đi đến!





Thường Lâm phải trả lại toàn bộ những sỉ nhục mà Tiêu Nhất Phi và Trần Hạo gây ra cho hắn ta, hắn ta muốn Cửu Khúc đẹp mặt!





Sau khi vào cửa, Thường Lâm đảo mắt nhìn đám người của Cửu Khúc, cười nói: “Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây! Tổng giám đốc Tiêu này, chúng ta lại gặp mặt rồi!”





Tiêu Nhất Phi nhìn thấy người dẫn đội vậy mà lại là Thường Lâm, sắc mặt lập tức u ám, thầm nghĩ đúng là đã đen thì đen đủ đường.





Ai mà nghĩ được Thường Lâm còn có thể Đông Sơn tái khởi?





Tiêu Nhất Phi nhỏ giọng thì thầm bên tai Trần Hạo: “Tới nhanh thật!”





“Đoán là bọn họ đã sớm chuẩn bị mọi thứ rồi, muốn nhằm vào lúc chúng ta trở tay không kịp!”, Trần Hạo đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK