Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà Trần Hạo nói xong thì đi ra khỏi phòng, lúc đi ngang qua sảnh chính của biệt thự, anh thuận tay cầm lấy một bảo vật đẹp đẽ.


Hạ Vân Đình đi theo phía sau, không dám hỏi nhiều, trong lòng cực kì sợ hãi.


Lúc sắp đến cửa biệt thự, lão ta mới hết khiếp sợ, nhớ tới mình còn có chuyện muốn hỏi, liền vội vàng mở miệng.



"Cậu Trần, gần đây thế giới ngầm không hề yên ổn, nhà họ Thiên ở tỉnh đã tới thăm dò, tôi không nhượng bộ, liên tục đối đầu hai lần, ai cũng không chiếm được lợi thế, tôi còn nhận được tin tức, hôm qua nhà họ Thiên ở tỉnh lại phái thêm người, tôi muốn hỏi cậu có ý kiến gì về việc này không?", Hạ Vân Đình nói.


Sau khi thế lực của nhà họ Thiên ở Thiên Khôi suy yếu, đã liên tục có hành động âm hiểm nhằm vào Hải Dương và La Thành, Hạ Vân Đình cho rằng không thể không phòng việc này.


Nhưng mà so với thế lực nhà họ Thiên, cho dù Hạ Vân Đình có cộng thêm Giang Chiến Thiên cũng không đáng chú ý.


Nếu như cứng rắn, sẽ không phù hợp với lợi ích của Trần Hạo, cho nên lão ta muốn hỏi ý kiến của anh.





Hiển nhiên Trần Hạo lại không để nhà họ Thiên ở trong lòng, thản nhiên nói: "Vẽ một sợi dây đỏ rõ ràng ra cho họ, cũng bảo người của ta nhắn với họ luôn, nếu vượt qua…sẽ chết!"


Nghe anh nói như thế, trong lòng Hạ Vân Đình như có sóng to gió lớn.


Nhà họ Thiên có thực lực gì, người vốn ở thế giới ngầm như lão ta biết rõ nhất.


Anh muốn khai chiến sao?


"Cậu Trần, mặc dù gần đây tôi và Giang Chiến Thiên phát triển không tệ, thực lực lớn mạnh hơn rất nhiều, nhưng so với nhà họ Thiên có danh tiếng lâu năm ở tỉnh, không phải chỉ kém hơn một chút thôi đâu, đối đầu chính diện…có thích hợp không?", Hạ Vân Đình hỏi.


Trần Hạo cười một tiếng: "Ai bảo phải đối đầu chính diện chứ?"


Lúc Hạ Vân Đình không hiểu anh có ý gì, Lý Vân Dương lại nói: "Nước cờ này của tỉnh, hoàn toàn dựa vào uy danh của nhà họ Thiên để chống đỡ, nó mà chết, thế lực kia cũng chỉ là một đám tạp nham thôi!"


"..."


Hạ Vân Đình hít một hơi lạnh.


Rốt cuộc lão ta đã hiểu Trần Hạo nói dẫm vào dây đỏ sẽ chết là có ý gì rồi.


Ai bảo diệt thế lực nhà họ Thiên chứ? Hình như chỉ là một người nhà họ Thiên thôi!


Đến lúc đó, có đầu người nhà họ Thiên ở trong tay, còn ai ở tỉnh Sở dám không theo nữa?


"Cậu cứ yên tâm, tôi biết nên làm như thế nào!", Hạ Vân Đình cúi người chào.


Trần Hạo khẽ gật đầu, ngồi lên xe của Lý Vân Dương rời khỏi biệt thự.


Mà Hạ Vân Đình thì cúi đầu đưa tiễn, mãi cho đến khi không nhìn thấy đèn đuôi xe mới dám ngồi thẳng lên.


Trong lòng lão ta vẫn chưa hết kinh ngạc, đồng thời trong đôi mắt còn có rất nhiều hy vọng.


Sau khi rời khỏi biệt thự, Lý Vân Dương lái xe nghiêng qua nhìn Trần Hạo, hỏi: "Bản lĩnh này của cậu cũng là học được ở dưới đó?"


Trần Hạo gật đầu: "Cả đời tôi sẽ không thể quên được những khó khăn năm ấy, từ sau khi thoát ra, tôi mới lại cháy lên hy vọng vào cuộc sống! Cho nên, tôi mới khuyên cậu từ bỏ quá khứ, sống thật tốt! Có thể còn sống là chuyện may mắn nhất trên đời này!"


Mặc dù Lý Vân Dương đã nghe Trần Hạo nói anh từng phải trải qua những gì, nhưng anh ta không tận mắt nhìn thấy, nên rất khó cảm nhận được biến hoá tâm trạng của Trần Hạo.


Nhưng có trời mới biết, anh ta có thể nhìn thấy rất rõ ràng, bây giờ tính cách của Trần Hạo đã thay đổi quá nhiều so với lúc làm Chí Tôn đứng đầu thế giới năm đó, bây giờ Trần Hạo đã giỏi lắng nghe, cũng biết quan tâm đến người khác.


Sau khi nghĩ đến điều này, Lý Vân Dương hỏi: "Món quà này của cậu là chuẩn bị cho nhà họ Chu sao?"


"Đương nhiên!", Trần Hạo cười một tiếng.


"Tôi thấy cô nhóc Chu Tiểu Nhược kia không tệ, lặng lẽ làm nhiều chuyện vì cậu, làm cho người ta rất đau lòng!", Lý Vân Dương nói.


Trần Hạo nhìn anh ta: "Làm sao? Cậu để ý đến cô ấy? Nếu không tôi mai mối cho hai người nhé? Để cậu đỡ giống người chết sống lại suốt ngày!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK