Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh






Thấy anh bị liên lụy vì chuyện của mình, Tô Hâm Dao sốt ruột không thôi.


Không hiểu tại sao cô ta rất có hảo cảm với Trần Hạo.


Sau khi được anh cứu, trong đầu cô ta vẫn luôn nhớ về cảnh tượng ngày đó Trần Hạo ôm cô ta khi ngã khỏi sân khấu, một khắc đó anh đã để lại cho cô ta ấn tượng khó phai mờ.



Tô Hâm Dao cũng biết Trần Hạo ở Hải Dương có chút năng lực, nếu không sẽ không thể đầu tư vào nhà xưởng sản xuất thuốc của Cửu Khúc như vậy được.


Nhưng nơi này cũng là Ma Đô, dù Trần Hạo có năng lực thế nào ở tỉnh Sở đi nữa cũng không thể dùng tại Ma Đô được.


Tô Hâm Dao không hề muốn vì mình mà khiến Trần Hạo đắc tội với những người khác. Kim chủ Nguyễn Chí Hưng của Thu Cẩm Tú là ai, Tô Hâm Dao vẫn có chút hiểu biết.


“Trần Hạo, việc này không liên quan đến anh. Chị Thu, tôi xin lỗi chị!”, Tô Hâm Dao nói.


Thấy Tô Hâm Dao vì Trần Hạo mà chủ động giải thích, Thu Cẩm Tú cười càng vui vẻ.


“Hay thật đấy Tô Hâm Dao, đây là người đàn ông của cô sao? Ban đầu tôi cứ nghĩ cô là một cô gái thông minh, nhưng bây giờ xem ra cô quả thực là đồ ngu xuẩn”.





Thu Cẩm Tú vừa nói lời này, đạo diễn Uông lại càng không coi Trần Hạo ra gì, những nhân viên khác của đoàn phim cũng bắt đầu chỉ trỏ.


“Chị Thu, tôi đã đồng ý xin lỗi rồi, chuyện này chấm dứt ở đây đi”, Tô Hâm Dao lên tiếng.


Trần Hạo muốn ngăn cản thì bị cô ta bắt lấy tay, không cho anh nói chuyện.


Thu Cẩm Tú cười kiêu ngạo vô cùng: “Tô Hâm Dao, nếu cô đã đồng ý xin lỗi, vậy thì quỳ xuống bày tỏ áy náy đi!”


Quỳ xuống? Nghe nói thế, tất cả mọi người đều kinh ngạc.


Đám nhân viên đưa hai mắt nhìn nhau, tất cả đều cảm thấy Tô Hâm Dao đắc tội Thu Cẩm Tú có chút dại dột.


Nhưng cô ta đưa ra yêu cầu này cũng quá phận!


Nhưng ở đây đều là những người thấp cổ bé họng, không có tiếng nói nên chẳng ai dám nói Thu Cẩm Tú không thể làm vậy.


Đạo diễn Uông nghe xong yêu cầu này cũng ho khan hai tiếng, giả vờ cúi đầu che đi sự xấu hổ.


Bối cảnh của Thu Cẩm Tú thế nào ông ta biết rất rõ, trăm triệu lần không thể đắc tội được. Mặc dù ông ta biết Thu Cẩm Tú hơi ức hiếp người khác nhưng vẫn lựa chọn đứng về phía cô ta.


“Hâm Dao, cô xem đi! Lúc trước tôi đã nói cô xin lỗi đi thì bây giờ đã không khiến mọi chuyện thành ra thế này, nếu không thì cô..”


Tô Hâm Dao cắn môi nhìn Trần Hạo, tuy rất oan ức nhưng mà cô ta thật lòng không muốn liên lụy anh.


Chuyện của nhà họ Du lần trước, bởi vì cô ta mà suýt chút đã làm hại Trần Hạo rồi.


Ngay lúc Tô Hâm Dao đang muốn chịu thua, Trần Hạo tiến lên chắn trước người cô ta, nở nụ cười nói với Thu Cẩm Tú: “Cô xác định phải làm như vậy sao?”


Thu Cẩm Tú cười vang: “Thế nào, anh thật sự muốn chõ mõm vào sao? Anh hùng cứu mỹ nhân à? Anh có biết người sau lưng tôi là ai không hả? Ngu xuẩn! Anh đã nhất định muốn dây vào thì bây giờ tôi nói cho anh biết, mọi chuyện không còn cách nào thay đổi nữa. Xin lỗi, không chỉ có Tô Hâm Dao quỳ mà anh cũng phải quỳ cho tôi! Nếu không tôi sẽ không để yên chuyện này đâu”.


Trần Hạo cười đáp: “Không để yên à? Cô muốn không để yên bằng cách nào hả?”


“Anh Nguyễn Chí Hưng là người bạn rất thân của tôi, tôi đến diễn vai nữ số hai của đoàn phim này cũng là vì hỗ trợ anh Nguyễn nên mới đến! Năng lực của anh Nguyễn ở giới giải trí thế nào, tôi nghĩ mọi người hẳn là rất rõ ràng, không cần tôi nhiều lời nữa. Muốn đối nghịch với tôi sao? Chỉ bằng một câu nói đầu tiên cũng đủ để tôi đá Tô Hâm Dao ra khỏi giới giải trí rồi!”


Khi Thu Cẩm Tú nói những lời này, biểu cảm rất hống hách, trong mắt còn có vẻ đắc ý.


Tô Hâm Dao cắn môi: “Chuyện này không có liên quan gì đến Trần Hạo hết, chị đừng có liên lụy đến người vô tội”.


Thu Cẩm Tú kiêu ngạo cười: “Tôi vốn không muốn liên lụy đến người khác nhưng có một vài người không có mắt, đương nhiên tôi phải giúp họ nhìn cho rõ! Nếu không các người lại cho là Thu Cẩm Tú này dễ bắt nạt”.


Trần Hạo cười đáp: “Cô nói kim chủ của cô là Nguyễn Chí Hưng ở Hương Giang đúng không?”


“Nếu đã biết Nguyễn Chí Hưng là ai thì ngoan ngoãn với tôi đi, nếu hôm nay anh với con điếm này không quỳ xuống giải thích mọi chuyện cho tôi thì tôi không để yên đâu!”, Thu Cẩm Tú thấy Trần Hạo biết đến tên Nguyễn Chí Hưng, càng thêm đắc ý.


Nguyễn Chí Hưng là ai chứ? Chính là ông trùm giới giải trí, gia chủ nhà họ Nguyễn ở Hương Giang, là gia tộc chuyên về kế toán tài chính và bất động sản, là một thương nhân lớn nổi tiếng ở Hương Giang, cũng là một trong những nhân vật chính của bốn dòng họ lớn!


Trần Hạo cười cười đi đến trước mặt Thu Cẩm Tú: “Ai da! Không ngờ tôi chỉ đến ngó đoàn phim một cái lại đắc tội phải nhân vật lớn sắc bén như vậy, thật sợ quá đi!”


Thấy Trần Hạo nói anh sợ, Thu Cẩm Tú càng kiêu ngạo: “Bây giờ biết hối hận rồi? Vậy cứ theo những gì tôi nói mà làm. Sau này làm người thì phải thông minh chút, đừng thấy chuyện gì cũng thò đầu ra, cũng chẳng nhìn lại xem mình là cái thá gì!”





Xem ảnh 1
20220107042124-tamlinh247-vn.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK