Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Xin lỗi, nhà tôi chỉ có hai cái cốc, trong nhà cũng hiếm khi có khách, tôi lại ít khi về nhà! Hai người dùng tạm!”, cô ta nói.


Trần Hạo mỉm cười đặt chiếc cốc màu xanh xuống trước mặt Tả Phong Hàn: “Người tới là khách, nên mời khách dùng trước! Là tôi sơ sẩy, lần sau tôi sẽ mua thêm mấy cái cốc dành cho khách!”



Tả Phong Hàn sửng sốt, sau đó tức giận đến mức suýt chút nữa hộc máu!


Anh ta thầm nghĩ, người này có ý gì? Tuyên bố chủ quyền? Anh con mẹ nó là cái thứ gì?


Phượng Loan ngây người vài giây, sau đó đỏ mặt đưa cái cốc của mình cho Trần Hạo, phối hợp diễn trò: “Vậy thì anh dùng cái của em đi! Từ lúc về anh còn chưa uống ngụm nước nào phải không?”


Trần Hạo mỉm cười, rất tự nhiên nhận lấy cốc trà rồi uống một ngụm: “Anh còn nghĩ là em đã quên mất luôn rồi chứ!”





Phừng…


Nhìn thấy một màn này, Tả Phong Hàn tức giận đến mức mặt mày tái mét!


Trong lòng Phượng Loan cảm thấy cực kỳ thoải mái, nhìn lớp mặt nạ của Tả Phong Hàn xuất hiện vết nứt là tiết mục vui vẻ nhất mà cô ta được xem! Không phải chỉ sống tốt hơn người khác một chút thôi sao? Ra vẻ cái gì chứ?


Ở bên này, Tả Phong Hàn hít một hơi thật sâu, trên mặt lại trở về vẻ tươi cười: “Phượng Loan, hôm nay ngoại trừ việc đến thăm cô, tôi còn có chuyện muốn bàn bạc với cô, cô xuất sắc như thế này, ở lại Bá Đồ Hải Dương quả thực là rất uổng phí! Hiện tại, tôi đang phụ trách một khu vực khá lớn ở Chiến Cuồng, cô có muốn đến đó để phát triển không? Chiến Cuồng có nhiều cơ hội tốt hơn để cho cô chứng tỏ bản thân?”


Phượng Loan sửng sốt, cô ta không ngờ Tả Phong Hàn lại đột nhiên nhắc đến chuyện này.


Tả Phong Hàn vừa nói vừa liếc mắt nhìn Trần Hạo đang thản nhiên ngồi bên cạnh, rõ ràng là đang khoe khoang quyền thế, câu nói này rất phù hợp với vẻ mặt hiện tại của Tả Phong Hàn, đồng thời anh ta muốn nói cho Trần Hạo biết, anh là cái thá gì!


Nhưng Tả Phong Hàn không ngờ rằng, vẻ mặt của Trần Hạo vẫn lạnh nhạt như trước, giống như là không nghe thấy lời anh ta nói!


Không nhìn thấy phản ứng đúng ý mình xuất hiện trên người Trần Hạo, Tả Phong Hàn tức giận không thôi.


Anh ta không những không thể làm cho Trần Hạo tức giận, ngược lại còn liên tiếp bị Trần Hạo chọc giận, điều này khiến Tả Phong Hàn vô cùng khó chịu.


Nhưng anh ta lại không ngờ rằng, sự khó chịu này chỉ mới là bắt đầu. Rất nhanh sau đó, Tả Phong Hàn đã nhận được câu trả lời của Phượng Loan.


“Tôi cảm thấy ở Bá Đồ rất tốt, chưa từng nghĩ đến việc rời đi!”, sắc mặt của Phượng Loan lạnh đi vài phần, mấy lời nói lấy lòng của Tả Phong Hàn, ngược lại đã chọc giận cô ta.


“Tôi nghĩ, Phượng Loan nên suy nghĩ thật kỹ lời đề nghị của tôi, dù sao thì trong cái vòng tròn này, Chiến Cuồng của chúng tôi vẫn luôn được công nhận là xếp ở vị trí thứ nhất! Tôi cũng là vì tương lai của cô mà suy nghĩ thôi!”


Tả Phong Hàn hoàn toàn không nhận ra lời nói vừa rồi của anh ta đã chọc trúng vảy ngược của cô ta!


Đối với Phượng Loan, Bá Đồ không chỉ là một nơi làm việc, một tổ chức, mà là tín ngưỡng của cô ta!


Vừa dứt lời, Tả Phong Hàn cũng không nhìn kỹ phản ứng của Phượng Loan, ánh mắt anh ta lại đặt lên người Trần Hạo: “Đúng rồi, tôi quên chưa hỏi cậu Trần, anh là người của tổ chức nào?”


Sau khi nhẹ nhàng hỏi anh, trong đầu Tả Phong Hàn đã sắp xếp tốt những lời chuẩn bị nói, bất kể Trần Hạo nói mình là người của tổ chức nào, anh ta cũng có thể dùng năng lực của mình và thế lực của gia đình để chèn ép đối phương, đồng thời tìm lại mặt mũi vừa bị mất trước đó.


Nhưng thật đáng tiếc, anh ta không biết mình đang đối mặt với một đối thủ đáng gờm như thế nào, có chuyện gì mà Trần Hạo chưa từng trải qua, hai người không cùng một đẳng cấp! Chút thủ đoạn nho nhỏ này của anh ta sao có thể qua mắt được Trần Hạo?


Anh không mặn không nhạt nói: “Tôi có cần thiết phải nói cho anh biết không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK