Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào lúc này, bên trong Hoàng Đình Các ở tỉnh.


Thiên gia đang bình tĩnh uống trà, thuộc hạ vội vã báo cáo.


“Thiên gia, Vương Khải và Lục đại sư thất bại rồi ạ!"



Nghe tin này, trong đôi mắt Thiên gia chợt lóe lên tia sắc bén ưu tư.


“Tiếp theo chúng ta nên làm gì?”, thuộc hạ hỏi.


Thiên gia lạnh nhạt nói: “Người của Ichitoryu không phải đến tỉnh Sở sao? Tên oắt này sắp đến nhà họ Chu dự tiệc, anh tiết lộ hành tung cho Ichitoryu đi!”


“Vâng ạ!”, thuộc hạ tuân lệnh rồi nhanh nhẹn lui ra.


Thiên gia dùng khăn trắng lau tay, rồi cầm nhíp kẹp một ít trà Tiểu Kim Qua trước mặt cho vào nước sôi trong ấm trà, nhàn nhạt tự nhủ: “Trần Hạo, lần này còn có thể thoát thân sao?”





Nửa giờ sau, Trần Hạo đi theo vị trí Bạch Phi Nhi chia sẻ đến bên ngoài nhà cũ của nhà họ Chu ở tỉnh.


Bạch Phi Nhi đã đứng chờ anh ngoài cửa nhà cũ nhà họ Chu từ lâu.


Cô thấy Trần Hạo xuống xe, tức giận tiến lên chất vấn: “Sao vậy, anh không thích tới đây à?”


Trần Hạo nói: “Nào có, thật sự là có việc nên đến muộn mà!”


Bạch Phi Nhi khịt mũi: “Có việc nên đến muộn? Anh sợ Chu Tiểu Nhược trở thành người phụ nữ của người khác chứ gì!”


Trần Hạo ngơ ngác, khiếp sợ nhìn Bạch Phi Nhi, anh thầm nghĩ sao cô biết đến Chu Tiểu Nhược?


Chỉ nhìn vẻ mặt của Trần Hạo, Bạch Phi Nhi liền biết anh đang suy nghĩ gì.


"Làm sao nào? Chuyện Chu Tiểu Nhược vì anh mà có thể bảo ông nội của mình bỏ qua cho nhà họ Bạch, toàn bộ tỉnh Sở đều biết hết rồi, em cũng biết được thì rất lạ sao?"


"..."


Trần Hạo đau đầu im lặng, nghĩ thầm hoá ra là vì như thế sao?


Bạch Phi Nhi nhìn cánh tay anh, không nhịn được hỏi: "Tay anh đã đỡ hơn chưa?"


Trần Hạo nói: "Không có việc gì, chỉ là vấn đề nhỏ!"


Lúc này, nhờ có Bạch Phi Nhi nhắc nhở, anh mới nhớ tới việc đó, từ khi luyện Âm Dương Cửu Thiên quyết, năng lực khôi phục vết thương của anh càng ngày càng mạnh, sáng sớm mới bị thương, bây giờ đã hoàn toàn không có cảm giác gì rồi, không ít vết thương đã bắt đầu mọc da non, trên đường tới đây anh đã tháo băng gạc trên tay đi, nếu không chú ý căn bản sẽ không nhận ra tay anh đã từng bị thương.


Hai người cùng nhau đi vào nhà cũ, phục vụ dẫn hai người đi thẳng đến hội trường.


Hội trường ở đại sảnh của nhà cũ, đại sảnh chiếm diện tích rất rộng, không thua gì phòng tiệc.


Trong sảnh, bữa tiệc tự phục vụ được đưa lên, lúc này khách khứa cũng đã tới không ít, gần như toàn bộ những người nổi tiếng ở tỉnh Sở đều đến.


Trần Hạo tùy ý lấy một ly rượu, còn chưa kịp uống, Từ Tử Hàm đang cười nói với người ta ở cách đó không xa đã thấy được anh, liền mỉm cười đi tới.


"Chủ tịch Bạch, anh Trần, cảm ơn hai người đã đến tham gia lễ đính hôn của tôi và Tiểu Nhược!", Từ Tử Hàm mỉm cười nói với hai người.


Bạch Phi Nhi lạnh nhạt gật đầu đáp lại, Trần Hạo thì không phản ứng gì.


Từ Tử Hàm thấy anh không để ý, cho rằng anh đang ráng chống đỡ, mới mỉm cười nói tiếp: "Đương nhiên, mặc dù bởi vì mục tiêu gia tộc mà tôi và Tiểu Nhược mới ở cùng nhau, nhưng lại tình đầu ý hợp, sau này sẽ dẫn dắt hai nhà cùng nhau tiến lên, mà tôi thì may mắn trở thành mối quan hệ của hai nhà! Rất nhanh tôi sẽ là người đại diện của hai nhà thôi!"


Nói đến đây, trong mắt Từ Tử Hàm lóe lên vẻ kiêu ngạo.


Trần Hạo cười tủm tỉm uống một hớp rượu, nói: "Chúc mừng anh!"


Thấy anh vẫn không có ý kiến gì, Từ Tử Hàm cười nói: "Thật ra, tôi muốn trở thành cặp đôi thần tiên với Tiểu Nhược giống anh Trần và chủ tịch Bạch hơn! Vô cùng ân ái!"


Nghe gã nói vậy, Bạch Phi Nhi liếc Trần Hạo một cái, anh vẫn rất bình tĩnh, hoàn toàn không để trong lòng.


Trần Hạo cười nói: "Đúng đúng đúng! Cậu Từ có tương lai xán lạn, chắc chắn sẽ hạnh phúc!"


Thấy anh vẫn không thèm để ý, trong lòng Từ Tử Hàm đay nghiến một câu, ngớ ngẩn! Thế mà vẫn còn không thèm để ý? Người phụ nữ của anh sắp trở thành chim hoàng yến của tôi rồi mà anh vẫn còn bình tĩnh như thế?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK