Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Phàm thật sự không biết nên nói gì cho tốt, chột dạ đưa ánh mắt nhìn về phía đội chuyên gia.





Nhưng lúc này, chứng cứ vô cùng xác thực, hơn nữa còn có một tên sao bắc đẩu Hoa Vạn Hùng trấn áp, ai dám nói bậy bạ chứ, tất cả đành làm bộ như không nhìn thấy ánh mắt của Dương Phàm.






Đầu ông ta đau nhức không thôi, bỗng nhiên ngoài cửa có một đám người đi đến.





Dẫn đầu chính là một gã đàn ông trắng trẻo đẹp trai, sau lưng có vài tên thuộc hạ, nhìn qua rất có khí thế.





Nhìn thấy người đến, rốt cuộc Dương Phàm cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.







Ánh mắt của đám người La Khải Thân cũng thả lỏng.





Người đến không phải ai khác mà chính là Mindray, người phụ trách Sâm Kỳ tại khu vực nước Hoa, tất cả mọi chuyện đều là do người này ở phía sau điều khiển.





Có Mindray đến, Dương Phàm cùng La Khải Thân đều yên tâm. Dù sao trước mắt Sâm Kỳ chính là nhà đầu tư mà tỉnh Sở mời đến, vài ông lớn đều cực kỳ coi trọng lần đầu tư này của Sâm Kỳ, nên phục vụ như khách quý!





Hơn nữa, ông ta có thân phận người Mễ làm bùa hộ mệnh, dù chuyện gì xảy ra thì Dương Phàm tin rằng các lãnh đạo phía trên cũng sẽ mắt nhắm mắt mở mà thôi!





Các phóng viên truyền thông đang cố gắng hết sức để đưa tin, muốn tin tức tại hiện trường có thể lan truyền lên Internet sớm nhất có thể.





Kết quả lại nhìn thấy có người đi đến, lập tức bị thu hút sự chú ý.





Có vài tên phóng viên nhận ra Mindray, kinh ngạc hô lớn.





“Đây không phải là ông lớn của tập đoàn dược phẩm Sâm Kỳ tại khu vực nước Hoa sao? Ông ta đến đây làm gì?”





“Đúng vậy! Việc này thật là càng ngày càng thú vị. Đừng nói là tập đoàn dược phẩm siêu cấp Sâm Kỳ cũng muốn nhúng một chân vào việc này đấy nhé?”





Một gã phóng viên nhỏ giọng nói: “Sâm Kỳ có nhúng tay vào việc này không thì tôi không biết. Nhưng khi tôi đưa tin về bản tin tỉnh cách đây không lâu đã chính mắt thấy Mindray đang trò chuyện vui vẻ với lãnh đạo tỉnh, hơn nữa còn nói chuyện ngang hàng với nhau! Địa vị như vậy, cho dù Sâm Kỳ thật sự tham dự vào chuyện này thì tôi đoán chừng chuyện lớn cũng phải hóa thành chuyện nhỏ cả thôi!”





Một đám phóng viên nghe xong đều hít khí lạnh.





Có thể nói chuyện ngang hàng với lãnh đạo tỉnh, vậy phải tôn quý cỡ nào chứ?





Lúc này, ánh mắt Trần Hạo nhìn vị đối thủ phía sau màn này có chút suy nghĩ.





Anh biết, Cửu Khúc xảy ra nhiều chuyện như vậy đều là xuất phát từ tay cái tên ngoại quốc này.





Dương Phàm thở phào, nhanh chóng chạy đến đón Mindray, mỉm cười nói: “Ông Mindray, sao ông lại đến đây?”





Mindray cười nói: “Vừa mới ăn cơm cùng với người phụ trách kinh doanh của tỉnh - ông Duẫn, nghe nói bên này có buổi họp báo nên đến xem thử! Không nghĩ đến lại nhìn thấy một màn này. Vị này gây sự như vậy là muốn làm khó dễ ông Dương sao? Chẳng lẽ việc kiểm tra thuốc không phải bổn phận của ban lãnh đạo à? Nếu không có người của ban lãnh đạo giám sát thì sao có thể đảm bảo độ an toàn của thuốc chứ?”





Mindray vừa đến đã chụp cho Trần Hạo một cái mũ oan, nói đến mức dường như Cửu Khúc mới là người gây phiền toái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK