Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trịnh Thông nói: “Đi, chúng ta cũng xuất phát thôi!”


Nghe được những lời này, Mễ Quả Quả đang muốn ngăn lại thì Trịnh Thông đã ngắt lời: “Quả Quả, tốt nhất là chuyện này cô đừng tham gia, miễn cho ảnh hưởng về sau! Cô trở về trường quân đội trước đi!”



“Tôi…”, Mễ Quả Quả đuổi theo muốn nói gì đó, nhưng mấy người kia đã không thấy bóng dáng, dường như là sợ đến muộn.


Mấy người Trịnh Thông, Thạch Việt rời khỏi nhà hàng, nhảy lên chiếc xe quân đội ở ngoài cửa rồi nghênh ngang rời đi.


Mà giờ phút này, ở bên trong Diệc Hiên, Kim Đại Hải đang đưa báo cáo thẩm định cho Giang Ngạo Tuyết.





“Cô Giang, trên bản báo cáo thẩm định này đã viết rõ ràng, Diệc Hiên của các người bán hàng giả, tôi đường đường là ông chủ của bất động sản Đại Hải, chỉ trong nháy mắt là có thể kiếm được mấy triệu, sao phải đổ oan cho các người làm gì?”, Kim Đại Hải tuỳ ý ngồi xuống bên ngoài quầy của Diệc Hiên, gõ gõ vào bản báo cáo.


Toàn bộ quá trình, Giang Ngạo Tuyết đều cảm thấy mơ hồ, cô ấy thầm nghĩ, danh tiếng của Kim Đại Hải ở Lâm Thành không nhỏ, địa bàn kinh doanh cũng rất lớn. Quả thật là không cần thiết phải vì mấy đồng tiền mà hãm hại bọn họ, nhưng Diệc Hiên tuyệt đối không bán hàng giả.


Vì sao Kim Đại Hải lại đến đây gây chuyện? Chẳng lẽ là tập đoàn Bạch Thị đắc tội ông ta?


Giang Ngạo Tuyết nghĩ lại, hiện giờ, Bạch Thị đã thu hẹp phạm vi kinh doanh trên phương diện bất động sản, đừng nói là Lâm Thành, ngay cả bất động sản ở Hải Dương cũng không còn bao nhiêu? Sao có thể đắc tội với Kim Đại Hải được?


Nghĩ vậy, Giang Ngạo Tuyết càng thêm nghi ngờ Kim Đại Hải, chắc chắn là ông ta đang cố ý gây sự!


“Ông chủ Kim, đây đâu phải là lần đầu tiên ông mua đồ ở Diệc Hiên? Chất lượng đá quý ở chỗ chúng tôi, không phải là ông đã rõ ràng rồi sao? Có phải là có hiểu lầm gì không?”, Giang Ngạo Tuyết giải thích nói.


Kim Đại Hải khinh thường nói: “Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì? Đây chính là báo cáo thẩm định? Kim Đại Hải tôi không thiếu tiền, mà tôi cũng không phải là người quá đáng, nhưng tôi rất tức giận vì Diệc Hiên lại dám xem tôi như đồ ngốc, tôi đến đây là để đòi công bằng cho bản thân!”


Nghe vậy, Giang Ngạo Tuyết không khỏi cảm thấy đau đầu, Kim Đại Hải không phải là một mình tới đây, ông ta còn dẫn theo một đám thuộc hạ dáng vẻ dữ tợn, Giang Ngạo Tuyết biết, khi mới lập nghiệp, người này đã từng lăn lộn trong giới xã hội đen, sau đó được người nào đó giúp đỡ tẩy trắng, ông ta cũng không phải thứ tốt lành gì!


Nếu như không xử lý tốt chuyện này, rất có thể sẽ mang đến phiền phức cho Diệc Hiên.


Ngay khi Giang Ngạo Tuyết còn đang tìm từ để diễn đạt một cách ôn hòa nhất, Trần Hạo đã cười tủm tỉm từ ngoài cửa bước vào, trực tiếp đi đến trước mặt Kim Đại Hải, lấy đi tờ báo cáo thẩm định trong tay ông ta.


Nhìn thoáng qua tờ báo cáo, Trần hạo đã nở nụ cười: “Người bạn này, loại báo cáo này mà ông cũng dám lấy ra để nói chuyện sao? Chỉ cần ông nói một tiếng, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể cho ông một đống!”


“Cậu là ai? Chuyện này có liên quan gì đến cậu? Người trẻ tuổi, đừng ngốc nghếch mà đi lo chuyện bao đồng! Có một số việc, cậu lo không nổi đâu!”, nghe xong lời nói của Trần Hạo, Kim Đại Hải cũng không tức giận, ông ta chỉ nghiền ngẫm nhìn anh.


“Cố ý gây sự mà còn không cho người ta nói, đàn ông trưởng thành rồi mà dám làm không dám nhận hay sao?”, Trần Hạo cười tủm tỉm nói.


Kim Đại Hải nở nụ cười khinh bỉ: “Cố ý gây sự? Cố ý gây sự cái gì? Kim Đại Hải tôi mà cố ý gây sự thì sao lại chỉ mang theo mấy người này tới? Tôi muốn tiền có tiền, muốn người có người, hôm nay tôi đến đây chỉ là để lấy lại công bằng?”


Trần Hạo mỉm cười nhàn nhạt nói: “Nếu như ông nói nơi khác bán đồ giả thì tôi không dám cam đoan điều gì cả, nhưng ở Diệc Hiên, chuyện này tuyệt đối không thể nào xảy ra!”


Trần Hạo biết rõ Giang Ngạo Tuyết là một người có trách nhiệm, hơn nữa, nguồn cung cấp của Diệc Hiên đều được anh nhìn qua một lượt ở bộ phận tiêu thụ, tất cả đều là hàng chất lượng cao. Rõ ràng là Kim Đại Hải đến đây để gây sự!


Trần Hạo rất có hứng thú nhìn xem, Kim Đại Hải có thể làm đến mức nào, tiện thể anh cũng muốn biết người nào ở sau lưng điều khiển ông ta.


Kim Đại Hải cười nhạo: “Chỉ bằng một câu nói của cậu mà có thể khẳng định là Diệc Hiên bán đồ thật? Cậu là ai?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK