Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lauren này là người quản lý của tập đoàn Loba. Mấy năm nay chỗ dựa của nhà họ Tiết vẫn luôn là hợp tác với Lauren, ông ta có thể được coi là Bá Nhạc của nhà họ Tiết, không có Lauren và tập đoàn của ông ta, nhà họ Tiết cũng không thể vươn lên trong một hai năm được.


Nhìn thấy Lauren, lúc này Tiết Tư Vũ liền đi ra đón: “Ông Lauren!”


"Cậu là...”, Lauren vô ý thức hỏi.



Tiết Tư Vũ mỉm cười nói: “Tôi là nhà họ Tiết...”


"Xin lỗi, chẳng cần biết cậu là ai, cũng phải chờ một chút đã...”, Lauren bị một câu nói làm chậm trễ, lập tức liền nhớ lại mục đích mình tới đây, vội vã đẩy Tiết Tư Vũ ra, bước nhanh đến chỗ Andrew, chỉ để lại một mình Tiết Tư Vũ đứng đấy ngơ ngác.


"Andrew, cậu Trần đâu?”, Lauren lo lắng hỏi.


Người xung quanh lại kinh ngạc lần nữa! Lại là đến tìm người ở rể của nhà họ Bạch kia?





"Anh Trần vừa đi được một lát rồi!”


"Tên ngốc này, sao cậu lại không ngăn cản?”, Lauren cả giận nói.


Andrew tỏ vẻ oan ức: “Tôi có thể... ngăn được sao?”


Lauren tiếc hận, cứ như người mất hồn.


Người phụ trách thương mại của tỉnh Sở - Trịnh Hải đi theo đến, hỏi: “Ông Lauren, cậu Trần mà ông nói là ai vậy? Nếu như ông muốn gặp, tôi sẽ gọi cậu ta đến!”


Lauren suýt nữa thốt ra hai chữ ngu xuẩn! Nhưng nghĩ rằng Chí tôn Chiến thần mai danh ẩn tích ở Hải Dương, chắc chắn là có mục đích của cậu ấy! Sao ông ta dám để lộ ra điều gì chứ?


Thế là, Lauren trả lời qua loa: “Khụ khụ! Là một khách hàng của tôi, để mấy tỷ đô la Mỹ ở chỗ tôi, tôi muốn hỏi xem tiếp theo cậu ấy muốn đầu tư cái gì!”


Trịnh Hải nghe thấy như vậy thì hai mắt sáng lên, nghĩ thầm, vài tỷ đô la Mỹ sao? Đưa cho tỉnh Sở đi!


Mà những người còn lại thì đều kinh ngạc đến chết lặng, trong nháy mắt xung quanh yên tĩnh giống như chết, không ít người sau khi kịp phản ứng mới đổ dồn ánh mắt về phía Tiết Tư Vũ.


Lúc này khuôn mặt của anh ta đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa giận dữ, trước đó mình còn khoe khoang có tiền ở trước mặt người ta, kết quả người ta lại tuỳ tiện lấy ra vài tỷ đô la Mỹ để đầu tư!


Anh ta so kiểu gì được? Tiền của Tiết Tư Vũ đều là cha mẹ cho! Cho dù có dùng toàn bộ tiền tài của nhà họ Tiết, cũng chưa chắc có thể lấy ra được vài tỷ đô la Mỹ!


Tiết Tư Vũ siết chặt nắm tay, không thể tiếp tục ở lại đây một giây nào nữa, mà xấu hổ bước nhanh rời đi.


Anh ta cảm thấy ánh mắt của người xung quanh cứ như lưỡi dao đang đâm lên lòng tự trọng lúc này đang rất yếu ớt của anh ta vậy!


Tiết Tư Vũ vô cùng xấu hổ!


Mà lúc này, Trần Hạo và Bạch Phi Nhi đã về tới trên xe.


Anh cười ha ha nói: “Bà xã, hôm nay không lỗ chứ? Kiếm lời hơn ba mươi triệu, ngoài ra còn lấy không được một sợi dây chuyền. Có phải anh rất tuyệt hay không? Hay là, em hôn anh một cái để ban thưởng đi?”


Vốn dĩ Trần Hạo cảm thấy mình trêu chọc như thế, hoặc là sẽ khiến cô nổi giận, hoặc là sẽ làm cô giận dỗi.


Nhưng anh nói xong nửa ngày rồi mà Bạch Phi Nhi lại như hoàn toàn không nghe thấy, không biết đang suy nghĩ cái gì.


"Bà xã?”, Trần Hạo lại nhắc nhở một tiếng.


Lúc này cô mới kịp phản ứng, ngẩng đầu phức tạp nhìn Trần Hạo một cái, sau đó lạnh lùng nói ra ba chữ: “Về Bạch thị!”


Trần Hạo ngây ra, phản ứng của Bạch Phi Nhi hoàn toàn vượt ra ngoài dự đoán của anh!


Về sau cả một đường đều không nói chuyện, Trần Hạo đưa Bạch Phi Nhi về Bạch thị, cô lạnh lùng xuống xe, đi thẳng vào trong đại sảnh của Bạch thị.


Trần Hạo nhìn bóng lưng Bạch Phi Nhi, trong lòng khó hiểu mình lại làm sai ở chỗ nào rồi? Anh cảm giác hình như cô lại trở về trạng thái trước đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK