Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh






Ra tay đánh lén tập đoàn xuyên quốc gia Nhạc thị nhanh đến mức đối phương không kịp phản ứng, sau đó lại chiếm đoạt.


Mỗi một việc này đều tương ứng với việc nhà họ Du đi lên một bậc thang ở Ma Đô!


Nghĩ tới đây, Phong Hành Đông mới chính thức hiểu ra, cho dù là để chọn đối thủ cho con trai, Cơ Thanh Phó cũng sẽ tính toán lấy được từ nhà họ Du!



Nhưng chỉ là một nhà họ Bạch và Trần Hạo ở Hải Dương thôi, có thể cho nhà họ Du được cái gì chứ?


Mà lúc ông ta suy nghĩ những điều đó ở trong đầu, Cơ Thanh Phó lại mỉm cười nhìn ra phương xa, lẳng lặng uống trà.


Hai người cứ trầm mặc như vậy tầm mười phút, bà ta bỗng nhiên nói: “Chú Đông, gần đây có phải gia tộc đang tổ chức một giải thưởng thế kế trang sức lớn không?”


"Đúng vậy, bà chủ? Bà có gì muốn dặn dò?”, Phong Hành Đông hỏi.


"Chú đi nói cho ban tổ chức hội nghị, tìm giải thưởng quan trọng cho Diệc Hiên của nhà họ Bạch!”





"Chuyện này... Bà chủ, không phải là bà đang góp một phần công sức cho nhà họ Bạch sao?”, Phong Hành Đông không hiểu hỏi.


Cơ Thanh Phó lạnh nhạt cười một tiếng: “Không phải, tôi đang cho tên nhóc Trần Hạo kia một cơ hội đến Ma Đô chữa bệnh cho ông cụ!”


"Chuyện này... Cậu ta có đồng ý không?”


Cơ Thanh Phó cười nhạt một tiếng: “Không phải do cậu ta!”


Chỉ bốn chữ đơn giản, lại khiến Phong Hành Đông kinh ngạc lần nữa.


"Vâng... Tôi sẽ đi làm ngay!”


Sau khi Phong Hành Đông rời đi, Cơ Thanh Phó lại nhã nhặn rót cho mình một chén trà, lẩm bẩm nói: “Trần Hạo, những phiền toái này hẳn là sẽ không làm khó được cậu nhỉ! Đừng làm cho tôi thất vọng đấy nhé!”


Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt mà một tuần đã qua.


Trong cơn gió thu, Hải Dương dần dần lạnh đi.


Từ sáng sớm, Trần Hạo đã đến Cửu Khúc.


Người của quân khu đã lấy phương pháp làm đông máu mà Lâm Dạ Bạch cải tiến lần thứ hai đi, đồng thời tỏ vẻ nếu lần kiểm tra này đạt yêu cầu, lãnh đạo sẽ gặp Trần Hạo để hợp tác chính thức.


Giải quyết xong tất cả mọi chuyện, Tiêu Nhất Phi mới nhẹ nhàng thở ra.


Nếu Cửu Khúc có được hợp đồng của quân khu, chẳng khác nào đang tăng cho mình một lớp bảo vệ.


Mọi chuyện có thể thuận lợi như vậy, đã vượt qua dự đoán của Tiêu Nhất Phi, tâm trạng của cô ấy không tệ, cười tủm tỉm dùng ánh mắt trêu chọc Trần Hạo: “Cậu bạn đẹp trai kia? Vào phòng làm việc của tôi ngồi một chút không?”


Trần Hạo cũng nhìn ra tâm trạng của Tiêu Nhất Phi đang rất tốt, cười nói: “Nếu tôi không đi, cô có đánh chết tôi không?”


“Thế thì không, tôi chỉ ăn cậu thôi...”


Trần Hạo cạn lời, trong đôi mắt của Tiêu Nhất Phi đều là vẻ quyến rũ, khiến cao thủ tình trường như anh còn cảm thấy thay lòng đổi dạ.


Trong văn phòng không có ai, Tiêu Nhất Phi dẫn Trần Hạo đi vào, cởi giày cao gót ra, nhẹ nhàng xoay múa như trẻ con ở trong phòng làm việc, mỗi một động tác đều rất loá mắt, giống như có thể kéo hồn phách của người ta đi vậy!


Mà Trần Hạo cứ mỉm cười nhìn cô ấy.


Đây là lần đầu tiên Trần Hạo nhìn thấy Tiêu Nhất Phi thoải mái như thế.


“Cậu nhóc, cậu biết không? Đoạn múa này là lúc còn bé tôi đã nhìn qua khe cửa học trộm các bạn nữ khác trong lớp huấn luyện luyện tập, vốn dĩ tôi muốn nhảy cho một bạn nam xem, chỉ tiếc là từ đầu đến cuối cậu ta không hề nhìn con vịt xấu xí như tôi cái nào!”, nói đến đây, bên trong đôi mắt của Tiêu Nhất Phi hiện lên hồi ức.





Xem ảnh 1
20211220041340-tamlinh247-vn.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK