Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trịnh Thông khinh thường liếc mắt nhìn Kim Đại Hải: “Công dân tốt? Công dân tốt mà dẫn theo nhiều người như thế này đến đây gây chuyện? Ông nghĩ chúng tôi là đồ ngốc à? Diệc Hiên có…có cơ mật quốc gia!”


Bốn từ cơ mật quốc gia vừa được nói ra, ngay cả suy nghĩ muốn khóc Kim Đại Hải cũng có.



Đây chắc chắn là cố ý hãm hại ông ta, nơi này chỉ là một cửa hàng đá quý, có thể có cơ mật quốc gia cái gì chứ!


Nhưng mà, rõ ràng là bị hãm hại, nhưng ông ta lại không biết nên giải thích thế nào?


Trịnh Thông nói xong liền chạy đến trước mặt Trần Hạo: “Huấn luyện viên, chúng tôi đến chậm, nhưng mà anh yên tâm, cục tức này tôi nhất định sẽ giải quyết giúp vợ anh, cái tên này cứ để chúng tôi mang đi, nếu như ông ta có thể lành lặn bước ra từ chỗ của chúng tôi, tôi sẽ không là binh lính của anh!”


Trần Hạo cười lạnh khen ngợi: “Làm tốt lắm!”





Được Trần Hạo khen ngợi, Trịnh Thông đâu còn vẻ kiêu ngạo, hung ác như ở trước mặt Kim Đại Hải, cậu ta giống như được thầy giáo khen ngợi, cười tươi như hoa!


Trần Hạo chậm rãi đi đến trước mặt Kim Đại Hải nói: “Ông chủ Kim, trước đó ông nói nhất định phải phá hủy Diệc Hiên, còn nói Diệc Hiên bán đồ giả? Hiện tại, tôi cảm thấy mấy toà nhà của ông không tốt, đều là công trình kém chất lượng…Không biết là phải mất bao lâu để phá dỡ?”


Kim Đại Hải câm như hến, sau một lúc lâu vẫn không biết nên nói gì cho phải.


Trịnh Thông nói: “Phá dỡ ấy hả! Chuyện này tôi là người lành nghề đấy, tôi còn quen biết hai người đồng chí trong binh đoàn xây dựng, ngày mai tôi phải nhân cơ hội này đi mượn dụng cụ của họ mới được, tháo dỡ mấy toà nhà thấp tầng chỉ là việc đơn giản, nếu không thì chọn luôn ngày cuối tuần đi! Nhà cao tầng thì có chút phiền phức, nhưng mà cũng may, tôi có quen biết mấy chuyên gia bom mìn!”


Kim Đại Hải nghe xong lập tức phát khóc.


Ban đầu ông ta cứ ngỡ lần này đến Diệc Hiên, ông ta có thể cầm dao bắt nạt người khác một cách dễ dàng!


Kết quả là, việc đã không thành, mà hiện tại còn phải giả vờ đáng thương!


“Cậu Trần, tôi sai rồi, tôi đáng chết, tôi không nên tin vào lời gièm pha! Đều là lỗi của tôi! Xin cậu tha cho tôi!”


Kim Đại Hải bị dọa sợ, đến lúc này rồi mà ông ta vẫn không biết cầu xin tha thứ thì ông ta chính là kẻ ngốc!


Trần Hạo cười tủm tỉm nói: “Sai rồi? Tin vào lời gièm pha? Sao tôi lại cảm thấy lời cầu xin tha thứ này của ông giống như là trốn tránh trách nhiệm hơn nhỉ? Ông chính là ông chủ Kim ở Lâm Thành sao? Làm ăn trong cả hai giới hắc bạch? Có phải là tôi nhận nhầm người rồi không?”


Kim Đại Hải mang theo vẻ mặt đau khổ nói: “Cậu Trần, tôi biết là mình sai rồi! Cậu muốn trừng phạt tôi như thế nào, tôi cũng đều chấp nhận!”


“Trừng phạt? Tôi không phải là người nhàm chán như vậy, hôm nay ông dẫn người đến Diệc Hiên gây sự, tôi biết đây không phải là ý của ông, nhưng điều này cũng đã làm ảnh hưởng không ít đến công việc kinh doanh của Diệc Hiên, ông phải bồi thường cho tốt!”, Trần Hạo nói.


“Được, tôi sẽ bồi thường, cậu cứ ra giá đi!”


“Một ngày, Diệc Hiên cũng bán được ít nhất mười đến hai mươi triệu, phí tổn hại danh dự của Diệc Hiên, phí tổn thất tinh thần của nhân viên, ông đều phải bồi thường đủ cả!”, Trần Hạo nói.


“Được được, tôi nhất định sẽ đưa!”


“Còn nữa, bao nhiêu người đến đây chơi cùng với các ông, ông cũng nên cho người ta chút tiền uống rượu chứ? Người ta lại xe đến, không cần tiền xăng sao? Tôi cũng không muốn tính toán chi tiết làm gì, cứ bồi thường một trăm triệu đi!”


“Cái gì?”, Kim Đại Hải sững sờ, bồi thường một trăm triệu? Ông ta hoài nghi là bản thân mình đang nghe nhầm.


Trần Hạo cười ha ha nói: “Thế nào? Không nỡ bỏ tiền ra sao? Vậy thì cũng được thôi! Trịnh Thông, cậu đưa ông ta đến chỗ của các cậu đi, nên làm như thế nào thì cứ làm như thế ấy, tập đoàn Bạch Thị cũng không thiếu chút tiền này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK