Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Xem ra những gì trong tư liệu nói đều chính xác, người này không đơn giản như bề ngoài, có năng lực làm ra nhiều chuyện thú vị như vậy ở Hải Dương, chứng tỏ là thực sự có bản lĩnh!”, người đàn ông trong điện thoại nói.


Thiện Viện nói: “Sau khi làm một phép thử đơn giản với anh ta, tôi cũng không dám hành động thêm một bước nữa, sợ bị anh ta phát hiện!”


“Chuyện nhà họ Cung dặn dò làm thế nào rồi?”, người đàn ông hỏi.



“Tôi đã lắp thiết bị theo dõi vào cửa thông gió ở nơi làm việc, đã có ảnh chụp rồi!”


“Chỉ mình ảnh chụp thôi vẫn chưa đủ, cần phải rõ ràng hơn, tốt nhất là có thể lấy được ảnh chụp hoặc video giường chiếu, như vậy mới hoàn hảo!”, người đàn ông dặn dò.


“Được! Tôi biết rồi!”


Nói xong, Thiện Viện cúp điện thoại.


Thế nhưng cô ta không biết, lúc này, Trần Hạo đang nhàn nhã ở trong văn phòng nói chuyện điện thoại với Lý Vân Dương.


“Thiên Thứ vậy mà lại giúp cái đám ngu xuẩn kia chơi trò này, dám với bàn tay đến tận nước Hoa, cứ nhìn thấy bọn họ là tôi lại cảm thấy ngứa mắt, hay là tôi tìm người dạy dỗ bọn họ một trận?”, Lý Vân Dương hỏi.





“Tạm thời không cần, trước hết tôi muốn điều tra rõ ràng xem là ai muốn người của Thiên Thứ ẩn nấp vào bên trong Cửu Khúc, tôi muốn xem xem, rốt cuộc mục tiêu của bọn họ là tôi hay Tiêu Nhất Phi!”


“Được! Tôi biết nên làm thế nào rồi! Còn cái đinh kia thì sao? Tôi cho người nhổ ra?”, Lý Vân Dương hỏi tiếp.


“Ha ha! Không cần, gần đây tôi đang rảnh rỗi đến nhàm chán rồi đây! Cứ xem cô ta như một trò vui để giải tỏa buồn chán đi, chuyện bên này của tôi không cần cậu nhúng tay vào!”, Trần Hạo mỉm cười nghiền ngẫm.


“Hiểu rồi, vậy để tôi cho người đi thăm dò người phía sau màn cho cậu!”


“Được!”


Sau khi trả lời, Trần Hạo ngắt điện thoại.


Đúng lúc này, Tiêu Nhất Phi vừa từ bên ngoài trở về, thấy Thiện Viện không có ở đây, cô ấy liền cười tủm tỉm đi đến trước mặt Trần Hạo, nhẹ nhàng giúp anh sửa sang lại cổ áo, dáng vẻ này giống như là một cô vợ nhỏ đang giúp chồng mình chỉnh lại quần áo.


“Thế nào? Vợ bé tôi đây có phải là rất xứng đáng với chức vụ này không?”, Tiêu Nhất Phi vừa sửa sang lại cổ áo cho Trần Hạo, vừa cười tủm tỉm hỏi.


“Có ý gì?”, Trần Hạo hỏi.


“Cậu xem, tôi không chỉ giúp cậu kiếm tiền, thời điểm cậu không vui tôi còn dỗ cậu vui vẻ, lại còn giúp cậu xem xét người để đưa vào hậu cung nữa, Thiện Viện không tồi đúng không? Thân hình bốc lửa, lúc ở trên giường chắc chắn là một báu vật khó có được! Chị đây đang giúp cậu tuyển phi tần đấy!”


“…”


Trần Hạo nhìn thấy vẻ mặt hớn hở của Tiêu Nhất Phi, nhất thời không biết nên nói gì.


Khúc khích! Tiêu Nhất Phi cười duyên, ngay khi muốn nói thêm điều gì đó thì bỗng nhiên di động của Trần Hạo vang lên.


Nhìn dãy số hiển thị trên màn hình, Trần Hạo bấm nút nghe, bên trong lập tức truyền đến giọng nói của Mễ Quả Quả.


“Trần Hạo, bây giờ anh có rảnh không?”


“Có việc gì?”, Trần Hạo hỏi.


Mễ Quả Quả rụt rè nói: “Tôi muốn gặp anh!”


“Gặp tôi? Tiểu đội có việc gì sao?”


“Không phải…”


“Vậy tại sao…”


Trần Hạo khó hiểu hỏi lại, mà ở bên này, Tiêu Nhất Phi không nói gì đá một phát vào đùi Trần Hạo, ánh mắt kia giống như là đang trách cứ anh là đồ đầu gỗ.


Bị Tiêu Nhất Phi đá cho một phát, Trần Hạo liền cười khổ hiểu rõ, Mễ Quả Quả gọi điện thoại, chỉ đơn thuần là muốn gặp anh thôi.


Trong đầu hiện lên một vài suy nghĩ, Trần Hạo nói: “Được rồi! Cô đang ở đâu, gửi vị trí cho tôi đi!”


“Ừm! Tôi chờ anh, Trần Hạo!”


Mễ Quả Quả nói xong lập tức cúp điện thoại, giống như là sợ Trần Hạo từ chối.


Mà ở bên này, sau khi Trần Hạo buông điện thoại xuống, anh mới mỉm cười nhìn Tiêu Nhất Phi: “Tôi nói này, người khác hẹn gặp tôi, cô nôn nóng cái gì?”


“Tôi đương nhiên là phải nôn nóng rồi? Thân là vợ bé, tôi có thể lý giải rõ ràng tâm tư của cô ấy, muốn gặp cậu nhưng lại không thể nào gặp được, nếu như cậu không đến, cô ấy cũng chỉ có thể u buồn…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK