Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Hạo suy nghĩ một lát là hiểu ngay, anh không cần phải xem thiệp mời nữa, đây chính là liên hoàn kế do Chu Ngọc Hành bày mưu.


Quyên góp từ thiện và đấu giá từ thiện, nghe qua chỉ khác nhau vài chữ, nhưng thực tế lại có khác biệt rất lớn.


Quyên góp từ thiện có nghĩa là quyên toàn bộ giá trị của vật phẩm mà không cần đền bù.



Mà đấu giá từ thiện thì khác, ngoài vai trò là một hoạt động từ thiện, nó còn có một vai trò khác sâu xa hơn, đó chính là đồ vật quyên góp để đấu giá còn đại diện cho thân phận và địa vị của người quyên.


Thế nên, khi đấu giá từ thiện, đại đa số người tham gia sẽ lựa chọn lấy ra món đồ đắt nhất của mình để đấu giá.


Khi ấy, họ vừa có được thể diện vừa có thể đánh bóng tên tuổi, lại còn giành được danh tiếng nhà từ thiện.


Nếu nhầm lẫn hai cái này, vật phẩm Bạch Phi Nhi bảo anh đem đến quyên góp hôm nay chắc chắn không có giá trị lớn.


Trần Hạo nghĩ đến đây, bèn mở hộp quà ra, quả nhiên, bên trong là một khối ngọc.





Giá trị chắc đâu đó khoảng một triệu rưỡi là cùng.


Nếu quyên góp cái này, tiền đấu giá cùng lắm là ba triệu, trích 10% quyên góp sẽ là ba trăm ngàn.


Chút tiền cỏn con này, không chỉ không giúp nhà họ Bạch nhận được khen ngợi, mà ngược lại, nó sẽ làm cho các khách mời khác chê cười nhà họ Bạch keo kiệt.


Trong đầu Trần Hạo thoáng hiện lên những điều này, bỗng nhiên, Từ Tử Hàm xuất hiện ở đây.


Sau khi bước vào đại sảnh, gã quan sát tìm kiếm vị trí của Trần Hạo rồi đi thẳng đến đó.


Gã đến bên cạnh Trần Hạo, vừa định nói gì đó thì chợt thấy Chu Tiểu Nhược thân mật ngồi cạnh Trần Hạo, trong mắt gã chợt lóe lên những tia ghen tị cuồng loạn.


Nhưng gã nhanh chóng nuốt cơn tức này vào bụng.


“Trần Hạo à? Anh cũng đến đây à? Đại diện cho nhà họ Bạch sao?”, Từ Tử Hàm cười hỏi.


“Anh Từ đấy à? Trùng hợp thật!”, Trần Hạo mỉm cười nghiền ngẫm.


“Tôi cũng thấy thật trùng hợp! Tiểu Nhược, qua đây ngồi đi! Vị trí của em ở bên bàn anh này!”, gã tươi cười mời gọi.


Mặc dù Chu Tiểu Nhược đang đấu tranh không muốn lấy chồng, nhưng vẫn có tiếng nói trong nhà họ Chu nuôi hy vọng thông gia với nhà họ Từ.


Tiếng nói này chủ yếu là của bố con Chu Ngọc Hành.


Đôi bàn tay ở Ma Đô kia mong mỏi gắn kết hai nhà Chu, Từ lại với nhau.


Hôm nay, Từ Tử Hàm xuất hiện ở đây không phải là trùng hợp.


Mà là do gã và Chu Ngọc Hành đã bàn bạc với nhau lên kế hoạch hạ nhục người nhà họ Bạch


Cho dù hôm nay Bạch Phi Nhi hay Trần Hạo đến thì đều sẽ khiến người ta hả lòng hả dạ.


Bởi vậy, họ mới nhấn mạnh mấy chữ nhà họ Bạch trên thiệp mời.


Và cũng cố ý thay mận đổi đào quyên góp từ thiện và đấu giá từ thiện.


Thậm chí đến cả việc Chu Tiểu Nhược đến cũng nằm trong tính toán của hai người họ, vị trí của hai nhà Chu, Từ ở chung một bàn là chuyện đương nhiên.


Tuy nhiên, điều làm Từ Tử Hàm và Chu Ngọc Hành đều không lường được là, người nhà họ Bạch đã đến, Trần Hạo cũng xuất hiện, nhưng chỉ có mình anh thì thật đáng tiếc.


Việc ngoài ý muốn này làm Từ Tử Hàm không kịp nghĩ ra kế sách đối phó, nên gã đành để Chu Tiểu Nhược đường đường chính chính ngồi bên cạnh Trần Hạo mà không ngồi ở bàn của gã.


Quả nhiên, khi gã linh cảm thấy có cái gì đó không ổn, Chu Tiểu Nhược nói: “Tôi ngồi đây được rồi, ổn lắm!”


“Tiểu Nhược, mỗi chỗ ngồi đều có chủ nhân, em chiếm chỗ của người ta hình như không ổn lắm!”, Từ Tử Hàm cười nói.


Cô ấy đáp lời: “Không sao đâu, có người đến thì tính sau”.


Nói xong, Chu Tiểu Nhược híp mắt, xoay đầu nhìn Trần Hạo: “Trần Hạo, lúc trước tôi có đi nước ngoài, còn tham quan không ít triển lãm tranh vẽ, ảnh chụp, rồi tình cờ gặp được chuyên gia như anh, nên xin anh chỉ bảo thêm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK