Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Hạo gật đầu tán thưởng: “Có lòng kiêu ngạo là chuyện tốt, nhưng cũng phải có thực lực tương xứng! Cậu có thể ra tay rồi!”


Thấy dáng vẻ thoải mái của Trần Hạo, Thái Hạo Thanh có chút không thể tin.



“Anh nói, tôi ra tay trước? Huấn luyện viên Trần, anh có biết bán bộ tông sư cường đại đến mức nào không? Một khi tôi đã ra tay, muốn thu lại cũng rất khó!”


Trần Hạo cười nói: “Nếu như cậu có thể đụng vào tôi thì coi như cậu thắng!”


“Cái gì?”, Thái Hạo Thanh nghe vậy thì cảm thấy bản thân bị xúc phạm, ánh mắt trở nên sắc bén.


“Tới đây đi!”, Trần Hạo nói.


Thái Hạo Thanh cũng không phải người thích nói lời vô nghĩa, cậu ta tung ra một nắm đấm nhắm thẳng mặt Trần Hạo.





Nhưng rất nhanh sau đó, cậu ta cảm thấy hoa mắt, người trước mặt biến mất không thấy bóng dáng.


“Tôi ở sau lưng cậu”, âm thanh của Trần Hạo từ phía sau Thái Hạo Thanh truyền tới.


Vút! Thái Hạo Thanh xoay người, đồng thời nâng chân đạp về phía Trần Hạo.


Sức mạnh khủng bố bộc phát ra từ chân Thái Hạo Thanh, mắt thấy chân cậu ta sắp đá trúng Trần Hạo, nhưng tiếp theo đó, anh lại biến mất giữa không trung.


Điều… điều này không thể nào xảy ra!


Thái Hạo Thanh há hốc miệng, cậu ta không thể tin vào mắt mình.


“Cậu quá chậm!”, Trần Hạo khiêu khích nói.


Khi giọng nói của Trần Hạo truyền đến, anh đã đứng bên trái Thái Hạo Thanh, cách cậu ta khoảng nửa mét, sau đó, anh vung một nắm đấm vào thẳng mặt Thái Hạo Thanh, cậu ta muốn nhanh chóng né tránh, nhưng khi ý định trốn tránh vừa mới hiện lên trong đầu, nắm đấm của Trần Hạo đã trúng mục tiêu.


Tốc độ của Trần Hạo! Nhanh đến mức không nói nên lời!


Bịch! Sau khi bị đánh trúng, Thái Hạo Thanh bay vút ra xa, hung hăng đập mạnh vào vách tường, một lúc lâu sau mới từ từ trượt xuống.


Toàn bộ quá trình Thái Hạo Thanh đều cảm thấy mơ hồ, cậu ta không thể nào tin được, một người lại có thể có tốc độ nhanh đến nỗi không thể tưởng tượng nổi như vậy!


Thái Hạo Thanh khiếp sợ, cậu ta không phục!


Lúc cậu ta xoay người chuẩn bị đứng dậy, Trần Hạo lại không cho Thái Hạo Hành cơ hội đó, ngay cả hứng thú trêu chọc lúc ban đầu cũng không còn, anh dứt khoát tát cậu ta một bạt tai nữa.


Thái Hạo Thanh vận dụng tất cả các thế võ để né tránh nhưng cho dù cậu ta có làm như thế nào cũng tránh không thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn cái tát hung hăng vả xuống mặt, không thể phản kháng.


Sau đó, thân thể Thái Hạo Thanh tiếp tục bay ra ngoài, đập mạnh xuống mặt đất, cuối cùng thì cậu ta cũng không còn chút ý nghĩ phản kháng nào, chỉ có thể ngơ ngác nhìn trần nhà, tất cả những chuyện vừa xảy ra, cậu ta vừa kinh hãi lại vừa khó hiểu.


Trần Hạo thản nhiên hỏi: “Có muốn tiếp tục không?”


Thái Hạo Thanh xoay người ngồi dậy: “Vì sao? Sao anh có thể làm được như thế? Tốc độ của anh sao có thể nhanh đến như vậy?”


Trần Hạo không trả lời câu hỏi của cậu ta: “Cậu có biết vì sao đến bây giờ cậu vẫn chỉ là bán bộ tiểu tông sư không?”


Nghe xong, Thái Hạo Thanh kinh ngạc đến trợn tròn mắt: “Huấn luyện viên Trần, anh có thể nhìn ra vấn đề của tôi sao? Anh biết nguyên nhân tôi không thể thăng cấp sao?”


Trần Hạo nói: “Vấn đề của cậu ở chỗ, cậu quá quan tâm đến chuyện cải thiện các kỹ năng của thân thể mà quên mất đi việc cảm nhận biến hoá của tinh thần, cậu là người tu luyện, chứ không phải người đi tìm cực hạn của thân thể loài người!”


Thái Hạo Thanh kinh ngạc, một lúc lâu sau cậu ta mới phản ứng lại, theo lời nói của Trần Hạo, cậu ta đã tìm được vấn đề của cơ thể mình rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK