Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù đám người đều nhỏ giọng nói, nhưng Tô Hâm Dao lại nghe thấy rất rõ ràng, lúc này cả đoàn làm phim đều đang nhằm vào người dễ bảo hơn là cô ta.


Đạo diễn Uông nhìn Tô Hâm Dao, nói: “Hâm Dao, cô xem tất cả mọi người đều bận bịu cả ngày, cô hãy chịu thiệt mà nói lời xin lỗi đi!”


Nói đến đây, rõ ràng giọng điệu của đạo diễn Uông đã không hề tốt lành gì, ông ta đang oán trách Tô Hâm Dao nhiều chuyện.



Thu Cẩm Tú thấy mọi người đều đứng ở bên cô ta thì càng đắc ý.


“Tôi cho cô thêm một cơ hội, nói xin lỗi tôi! Cô cần phải biết rằng, kim chủ của tôi là anh Nguyễn ở Hương Giang, vở kịch này cũng là do anh ta đầu tư, cô mà không xin lỗi, sẽ phải đối mặt với cái gì, chắc hẳn trong lòng cô cũng biết rõ chứ?”, Thu Cẩm Tú nói.


Tô Hâm Dao vô cùng tức giận, nhưng cũng không biết nên xử lý tình huống này như thế nào.


Nhưng vào lúc này, Trần Hạo lại mỉm cười đi đến gần, nói: “Tôi thấy chuyện này thôi đi được rồi đấy!”





Một đám người ngây ra nhìn Trần Hạo bỗng nhiên lên tiếng, ai cũng không biết anh đến từ bao giờ.


Cũng tò mò đây là tên ngu ngốc ở đâu ra, có thể xía vào chuyện này được sao?


Thu Cẩm Tú thấy có người dám ra mặt cho Tô Hâm Dao thì càng tức: “Anh là cái thá gì? Thuộc studio nào? Ai cho anh quyền nói những lời này?”


Trần Hạo cười tủm tỉm nói: “Tôi chỉ cảm thấy, có một số việc phải nên có chừng có mực!”


Nghe nói vậy, Thu Cẩm Tú cười khanh khách, liếc mắt nhìn Trần Hạo: “Một vừa hai phải? Anh đang nói tôi sao? Đạo diễn Uông, đây là ai vậy? Thuộc bộ phận nào? Mau đuổi ra ngoài cho tôi!”


Trong lòng đạo diễn Uông cũng tràn đầy bực bội, thầm nghĩ tên ngốc này từ đâu ra vậy? Không biết cô Thu có quan hệ với ai sao? Vậy mà lại dám đứng ra nói giúp Tô Hâm Dao?


“Cậu ta ở tổ nào của các người?”, đạo diễn Uông đưa mắt nhìn các tổ trưởng phụ trách đoàn phim, không hờn không giận hỏi.


Tô Hâm Dao cũng ngây ngẩn, mặc dù hôm qua chính cô ta là người gửi tin nhắn Wechat cho Trần Hạo, nhưng ai mà ngờ anh thật sự đến gặp cô ta.


“Tôi không phải nhân viên nơi này, nhưng tôi cảm thấy có một số việc vẫn có thể nhúng tay vào được, cô nói đúng không? Cô Thu?”, Trần Hạo bình tĩnh nói.


“Vẫn có thể? Anh là cái thá gì? Anh cũng xứng nói với tôi những lời này sao? Không biết lớn nhỏ!”, Thu Cẩm Tú cáu kỉnh đáp.


Lúc này Tô Hâm Dao mới kịp phản ứng lại, thấy lửa sắp dẫn lên đến người Trần Hạo rồi, vội vàng đứng ra nói: “Chị Thu, Trần Hạo là bạn của tôi, xin chị tôn trọng anh ấy! Chuyện này không có liên quan gì đến anh ấy cả”.


Nghe vậy, Thu Cẩm Tú càng đắc ý, cô ta khá hiểu Tô Hâm Dao.


Tô Hâm Dao là một trong số ít những kẻ lạc loài của giới giải trí, không bao giờ xã giao cùng kim chủ, càng đừng nói đến chuyện tìm một chỗ dựa vững chắc.


Hơn nữa, mấy ngày quay phim ở Ma Đô, Thu Cẩm Tú đã nắm trong tay danh sách các nhân vật có quyền lực ở nơi này rồi, chưa hề nghe nói qua ở Ma Đô có gia tộc họ Trần.


Trong đầu hiện lên những tin tức này, sau đó Thu Cẩm Tú rất tự nhiên xếp Trần Hạo là một con dế choắt địa vị thấp.


Cô ta lập tức vứt cho đạo diễn Uông một ánh mắt.


Trong lòng ông ta suy nghĩ một chút, xác định không phải là nhân vật to lớn nào liền nói: “Cậu Trần đúng không? Đây là chuyện của đoàn phim chúng tôi, hy vọng người ngoài đừng can thiệp vào. Nếu cậu là bạn của Hâm Dao có thể theo đường này đi thẳng ra cửa rồi chờ ở ngoài đó đi. Chuyện của đoàn phim tự chúng tôi giải quyết!”


Vừa rồi Trần Hạo đã hiểu ngọn nguồn câu chuyện, rõ ràng chính là một đám người ăn hiếp Tô Hâm Dao.


Vì sao ư? Đương nhiên là vì cho rằng Tô Hâm Dao không có gia cảnh, không có người chống lưng, dễ bắt nạt nhất.


Nghĩ vậy, Trần Hạo trả lời: “Tôi cũng không thể mặc kệ bạn của mình bị người khác ăn hiếp được”.


“Cậu muốn quản? Dựa vào cái gì hả?”, đạo diễn Uông khinh thường nói.


Thu Cẩm Tú cười khanh khách: “Muốn chõ mõm vào chuyện của người khác thì anh cũng phải biết bản thân nặng mấy phân mấy lượng chứ? Nếu không chẳng những không cứu được người, còn hại ngược lại người ta đấy!”


Trần Hạo cười tít mắt hỏi: “Ồ! Nghe giọng điệu của cô cũng khá cứng nhỉ! Tôi thật muốn nhìn thử có chuyện gì mà Trần Hạo này quản không được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK