Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Trịnh Thông khẽ xoay chuyển: “Tôi không biết anh thích dùng loại súng nào, nên đã tự ý chuẩn bị giúp anh mấy loại, tôi là chuyên gia súng ống của tiểu đội, nào…mọi người mau hoan nghênh huấn luyện viên Trần thể hiện kỹ năng bắn súng của mình cho chúng ta học tập!”


Nói xong, Trịnh Thông liền dẫn đầu vỗ tay.



Mọi người xung quanh liếc nhìn nhau, phối hợp với cậu ta vỗ tay nhiệt tình, trong nháy mắt cả sân huấn luyện đã vang lên tiếng vỗ tay vang dội.


Mễ Quả Quả lúc này vẫn còn đang khiếp sợ, ban đầu là bị sự xuất hiện của Trần Hạo làm cho kinh ngạc đến ngây người, sau đó lại bị hành động dễ dàng vượt qua bẫy rập của anh là cho chấn động, bây giờ đầu óc đã loạn thành một mớ hỗn độn, quên nhắc nhở Trần Hạo những khẩu súng kia có điều bất thường.


Là một chuyên gia súng ống, Trịnh Thông vô cùng kiêu ngạo.


Ở trong lòng cậu ta, những người khác thất bại không có nghĩa là Trần Hạo có thể trở thành thầy của cậu ta, nếu như Trần Hạo không tài giỏi về phương diện súng ống, Trịnh Thông tuyệt đối không phục.





Những khẩu súng kia, Trịnh Thông đều đã động tay động chân vào nòng súng, chỉ cần Trần Hạo nổ súng, nòng súng cũng sẽ nổ tung, tay Trần Hạo cũng sẽ bị thương bởi ảnh hưởng của vụ nổ.


Nhìn thấy Trần Hạo chạm vào khẩu súng, trên mặt Trịnh Thông hiện lên một nụ cười xấu xa.


Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại làm cho Trịnh Thông chấn động đến mức há hốc mồm, chỉ thấy Trần Hạo lựa chọn khẩu Desert Eagle rồi nhanh chóng tháo gỡ từng bộ phận của khẩu súng ra, tốc độ nhanh đến mức Trịnh Thông không thể nào nhìn thấy rõ.


Chỉ trong một cái chớp mắt, Trần Hạo đã tháo rời khẩu súng và lắp rắp nó lại nguyên vẹn.


Trịnh Thông há hốc miệng, đồng thời tự hỏi không biết Trần Hạo đã nhìn ra được chuyện cậu ta đã động tay vào khẩu súng này hay chưa.


Lúc này, Trần Hạo mỉm cười nhìn về phía Trịnh Thông: “Cậu muốn xem kỹ thuật bắn súng của tôi? Như cậu mong muốn!”


Trần Hạo không nhìn mục tiêu cách đó năm mươi mét mà nhìn chằm chằm Trịnh Thông, một tay giơ khẩu súng lên, bắn ra một phát đạn!


Sau đó, mọi người đều bị sự yêu nghiệt của Trần Hạo làm cho khiếp sợ, thầm nghĩ, không nhìn bia ngắm bắn mà có thể bắn trúng mục tiêu? Tất cả bọn họ đều không thể tin được dán mắt vào bia ngắm bắn.


“Đậu… đậu má? Một phát trúng ngay hồng tâm, đây là kỹ thật bắn súng gì vậy?”


“Ông trời của tôi ơi, đây chính là thần! Thần súng!”


Các thành viên của tiểu đội vây quanh bia ngắm, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.


Trịnh Thông cũng há hốc miệng, cậu ta không thể tin vào những chuyện vừa mới xảy ra, lập tức ngây người!


Một phát súng kia của Trần Hạo đã khiến cho Trịnh Thông hiểu rõ, kỹ thuật bắn súng của anh cao siêu hơn mình rất nhiều.


Khi Trịnh Thông còn đang suy nghĩ làm sao để luyện được kỹ thuật bắn súng đỉnh cao như vậy thì Trần Hạo cũng đang theo dõi cậu ta.


Ánh mắt của Trần Hạo khiến cho Trịnh Thông, kẻ đã xông pha mưa bom bão đạn vô số lần cũng không tự chủ được mà phát run, ánh mắt kia quả thật rất khủng bố.


Trịnh Thông cảm giác như bản thân đang bị dã thú theo dõi, làm cho cậu ta không nhịn được mà dựng tóc gáy.


Trần Hạo cười tủm tỉm nói: “Khẩu súng này là cậu động tay vào phải không!”


Trịnh Thông sững sờ, cậu ta đang muốn giải thích, nhưng lại không biết nên nói gì cho phải!


Ngay sau đó, Trịnh Thông lại sợ hãi đến mức suýt chút nữa nhảy cẫng lên, bởi vì Trần Hạo đã nâng khẩu súng lên chĩa thẳng vào cậu ta.


“Tôi… huấn luyện viên… hiểu lầm…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK