Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng anh ta cho rằng Trần Hạo chỉ là loại công tử bột, ngựa của đội đua ngựa bọn họ cũng không phải những con ngựa bình thường, mà là những ngựa tốt thuần chủng đã được huấn luyện tỉ mỉ, đi theo đội đua ngựa nhiều năm, chỉ nhận những người trong đội đua ngựa bọn họ làm chủ nhân, sẽ không để cho những người khác cưỡi linh tinh.





Mặc dù Trần Hạo biết cưỡi ngựa, đi lên cũng chắc chắn không tránh khỏi kết quả bị hất tung xuống mặt đất!






Lương Hải thấy Trần Hạo định lên ngựa, cũng không ngăn cản, nở nụ cười đợi xem trò vui!





Quả nhiên, sau khi Trần Hạo lên ngựa xong, con ngựa hí lên kinh ngạc, nâng vó trước lên định hất anh từ trên lưng xuống.





Trần Hạo vung dây cương, một khí thế mạnh mẽ từ trên người lan tỏa.







Ngựa quý thuần chủng có linh tính hơn ngựa bình thường nhiều, nó nhanh chóng cảm nhận được khí thế mà Trần Hạo phóng ra, chậm rãi yên tĩnh lại.





Cảnh tượng này thật sự khiến Lương Hải hơi bất ngờ, có điều, mặc dù Trần Hạo có thể khiến con ngựa yên tĩnh lại, Lương Hải cũng không cho rằng anh có thể làm được nhiều hơn nữa.





Mà Trần Hạo đã ngồi vững trên lưng ngựa, cười nói: "Ranh con cũng rất bướng bỉnh!"





Sau đó anh mỉm cười, kéo dây cương, con ngựa thuần chủng dưới sự thúc giục của anh, nhanh chóng chạy như điên trong khu vực nghỉ ngơi.





Lần này, Lương Hải cũng hơi kinh ngạc rồi.





Trần Hạo thúc giục, ngựa thuần chủng giống như phóng ra tính cách trời sinh, điên cuồng lao đi, bất kể là tư thế hay là tốc độ, đều là đẳng cấp số một!





Sắp đến nơi tận cùng của khu nghỉ ngơi, Trần Hạo kéo dây cương cho ngựa dừng lại, quay đầu.





Sau đó, dưới sự điều khiển của anh, ngựa thuần chủng ngẩng đầu sải bước, tiếng vó ngựa vô cùng nhịp nhàng vang lên.





Mặc dù giờ phút này Trần Hạo không ăn mặc lộng lẫy, nhưng mà bước nhảy của ngựa lại vô cùng xa hoa.





Anh nhẹ nhàng vung dây cương, ngựa thuần chủng giống như tinh linh chói mắt biểu diễn linh động, bước chậm, bước nhanh, chạy, lui về phía sau, chuyển tiếp, tạm ngừng...





Mỗi hoạt động đều được Trần Hạo khống chế vô cùng thuần thục.





Lúc này Trần Hạo giống như đã hòa làm một thể với ngựa thuẩn chủng, sức mạnh và vẻ đẹp đều được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, sức bền và nhịp điệu, phối hợp và không bị ngăn trở, từng hình ảnh tuyệt đẹp đánh thẳng vào mắt. Tính thưởng thức đột ngột tăng lên!





Dưới thao tác của Trần Hạo, bất kể là động tác có phức tạp nhiều thay đổi đến mức nào, bản thân anh và ngựa đều lộ ra vẻ ung dung thoải mái, tác phong nhẹ nhàng, trong nháy mắt, cảnh giới cao nhất của nghệ thuật cưỡi ngựa đã hiện ra trước mặt Lương Hải và Bạch Phi Nhi.





Sau một loạt động tác, Trần Hạo giục ngựa chạy như bay quay về trước mặt Bạch Phi Nhi và Lương Hải, lập tức nghiêng người xoay ngang trên thân ngựa, sau đó một tay ôm lấy Bạch Phi Nhi.





Trong nhất thời, Lương Hải lại kinh hãi đến lảo đảo, động tác này, cho dù là những người đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, quanh năm ở trên lưng ngựa như bọn họ cũng rất khó làm ra được, mà Trần Hạo, làm sao lại làm được? Nhìn qua còn nhẹ nhàng như vậy?





Bạch Phi Nhi hoảng sợ một lúc lâu, chuẩn bị khiếu nại!



Nhưng cô nhanh chóng kinh hãi ngây ngốc trong thuật cưỡi ngựa của Trần Hạo, đầu tiên anh chạy như bay một lượt, sau đó lại là một chuỗi những động tác có độ khó cao, khiến Bạch Phi Nhi kinh ngạc đến mức đầu óc cũng trống rỗng rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK